Chương 1

Truyện edit phi lợi nhuận chưa có sự cho phép của tác giả xin không đem đi đầu ngoài trang truyện này

---------------------

Hoàng hôn buông xuống, thành phố bắt đầu lặng lẽ tiến vào cuộc sống về đêm thối nát. Theo lời mời của một người bạn, Mạnh Phạn Thiên cuối cùng cũng đến sòng bạc mà đối phương mới khai trương. Thời điểm sòng bạc thành lập, hắn có đầu tư một phần, đương nhiên là để giúp đỡ bạn tốt, không quan tâm hoạt động sau này, chỉ nghe bạn tốt kể lại rằng công việc kinh doanh rất tốt, rất nhanh kiếm được rất nhiều tiền.

Hắn nói thể nào cũng là một trong những cổ đông, bạn tốt nhất định phải kéo hắn tới coi một chút, Mạnh Phạn Thiên từ chối không được, tranh thủ thời gian tan tầm để tới.

Bọn họ nhìn xuống sảnh tầng 2 nơi khách không được phép vào, bàn đánh bạc nào cũng đông nghịt những con bạc với đôi mắt sáng ngời, giống như quỷ chết đói thèm thuồng nhìn những con chip* ném ở giữa bàn chơi, hận không thể đem những viên này cắn muốt nó vào bụng đến khi no chết. Giống như con quỷ có răng nanh mặt xanh ở tầng địa ngục nào đó, đã được luộc với nước sôi đến khi ruột gan hư thối nhưng nó vẫn không nhận ra.

Vẫn như cũ rơi vào điên cuồng phấn khởi, vô tri vô giác sinh sinh tử tử. Xấu xí, vặn vẹo và tham lam là một thế gian trạng thái bẩn thỉu.

Mạnh Phạn Thiên vừa hút xì gà vừa tán gẫu với bạn tốt, chỉ một lúc sau hắn đã không còn hứng thú. Xin đi trước.

Chiếc khuy măng sét* màu xanh đậm lấp lánh mờ ảo dưới bóng đèn, hắn tao nhã đứng dậy, đẩy gọng kính mỏng rồi bước xuống lầu.

Muốn đi tới cửa phải qua sảnh lớn đầy vũng sôi thịt, Mạnh Phạn Thiên cau mày không vui. Nghĩ cần phải kiến nghị bạn tốt thêm một cánh cửa để tránh không khí bẩn thỉu của bọn bị tiền tài ăn mòn.

Trong lòng chán ghét, hắn liền đi nhanh hơn một chút.

Phục vụ ở bên hai cánh cửa rộng mở khiêm tốn cúi đầu vui vẻ đưa tiễn. Mạnh Phạn Thiên định bước ra ngoài thì đột nhiên từ ngoài cửa có người xông vào, lập tức tông phải l*иg ngực hắn.

Mạnh Phạn Thiên bất động đứng lại.

Ngược lại đối phương lại ngã ngửa ra đất, chiếc cặp trong lòng ngực rơi xuống đất. Không được đóng kỹ, toàn bộ tài liệu bên trong văng tung toé khắp nơi.

Tờ giấy trắng như tuyết nhẹ nhàng phủ lên đôi giày da đen của Mạnh Phạn Thiên, hắn thờ ơ lạnh nhạt nheo mắt nhìn đối phương đang sợ hãi nhặt giấy tờ lên.

Tư thế hoàn toàn quỳ trước mặt hắn, cúi người gần như gầy trơ cả xương. Hiển nhiên bộ âu phục sẽ không vừa người. Tóc đen ở gáy được thu hoạch lại thành một chỏm bông ở sau gáy, phía dưới có đoạn cổ trắng như tuyết non mềm , mỏng manh quá phận.

Hốc cổ hơi trũng* xuống, hẹp, như thể cố ý tạo ra vừa vặn với lòng bàn tay. Mạnh Phạn Thiên nhìn chằm chằm cái cổ cụt ngủn kia không lên tiếng.

Hắn có sở thích không thể giải thích được, hắn thích gầy và trắng, thích một tay kiểm soát tuyệt đối nhưng hắn luôn rất kén chọn. Ít ai có thế thu hút sự chú ý của hắn trong một thời điểm phút chốc như vậy. Nhặt tài liệu dưới đất lên ôm vào trong lòng ngực, đối phương ngẩng đầu lên, vì cản đường hắn nên cực kỳ xấu hổ. Luống cuống ngập ngừng nói. “Xin lỗi, xin lỗi ngài..” Chưa từng có lần đầu gặp mặt, đối phương là quỳ trước mặt Mạnh Phạn Thiên. Cho dù có, cũng là trần trụi, không giống như bây giờ trên phố lớn người đến người đi. Toàn bộ nhìn thấy đối phương một thân âu phục thẳng tắp quỳ gối trước mặt hắn, dường như sắp khóc hoảng sợ xin lỗi. Một luồng điện đột ngột mà cẩn thận bò lên thần kinh rồi lan ra toàn thân. Mạnh Phạn Thiên toàn thân tê dại, sau vài giây, trên mặt mới ôn hoà cười nói. “Không sao.” Hắn có lòng tốt đưa tay ra ân cần đỡ cậu dậy. Đầu gối bên kia đã lấm lem bụi đất, cả người chật vật, vô thức ưỡn vai, dáng vẻ nhát gan co rúm lại. Mạnh Phạn Thiên từ trước tới giờ nhìn không lọt mắt người thế này, cho dù là chọn bạn tình cũng phải là một thiếu niên tư thái* xuất chúng phong nhã như thiên nga. Nhưng hiện tại, hắn lại khoan dung không để mắt đến tiêu chuẩn này, sau khung kính một đôi mắt hoàn toàn tập trung vào khuôn mặt người kia. Đây là một gương mặt phi thường nữ tính, thậm chí nét đẹp còn có thể ca ngợi là ôn nhu đẹp đẽ. Lông mày mãnh cùng làn da trắng nõn, đôi mắt hạnh nhân con ngươi đen tròn xoe như quả nho, dịu dàng ẩm ướt, thanh tú thuần khiết. Không biết bao nhiêu tuổi lại cho người khác cảm thấy một loại điềm đạm đáng yêu ngây thơ vô tội. Da mặt hắn cũng mỏng, làm ra loại chuyện thô lỗ này, không khỏi hoảng sợ. Hai má cậu dần hồng, mắt cũng càng ngày ướt, khi nhìn những người thế này cậu lai rút rè, như thể dù có bắt nạt câu thế nào cậu cũng chỉ biết ngoan ngoãn chịu đựng gào khóc. Mạnh Phạn Thiên sâu sắc nhìn cậu. Nếu như dựa theo tính tình trước kia, có người đυ.ng phải hắn. Cho dù trên mặt không lộ ra, trong lòng hắn cũng sẽ không vui. Mà lần này là ngoại lệ. Trong vài giây ngắn ngủi, hắn giống như phát hiện báo vật ngọc thú ẩn trong đống lá chết khô ở vùng hoang vu, là bảo vật do mọi người thất lạc. Hắn độc ác liếc mắt một cái tập trung như hổ đói muốn vồ lấy mồi, không chờ được cắn qua làn da mỏng manh, thưởng thức mỹ thực bí mật chỉ thuộc về bản thân. Đói khát thiêu đốt trong cổ họng, Mạnh Phạn thiên tiếp nhận cường liệt nuốt chửng kích động xuống, hắn nâng kính che khuất vẻ u ám trong ánh mắt. Người kia hiển nhiên nóng lòng muốn vào sòng bạc, thấy hắn tính khí tốt không trách cứ, vì vậy cảm động đến rơi nước mắt liên tục khom lưng cảm ơn, âm thanh mềm mại nói “Đa tạ, cảm ơn ngài.” Cậu lướt qua Mạnh Phạn Thiên liền vọt vào sòng bạc, trên tay còn văn kiện lung tung nhét vào cặp công văn, ánh mắt thèm nhỏ dãi đã được Mạnh Phạn Thiên quăng ở sau gáy, háo hức cố gắng chen vào đám đông đang điên cuồng và nghiện ngập tại bàn đánh bạc. Mạnh Phạn Thiên nhìn cậu nhanh chóng hoà vào sòng bạc, không khỏi thở dài tiếc nuối, sau đó thu lại anh mắt bước ra ngoài. Người kia là một con bạc như vậy hắn liền không vội bắt. Con bạc không thể chạy ra khỏi sòng bạc. Hết Chương 1

Con chip : Chip (còn gọi là token, check, hoặc cheque trong Tiếng Anh hay phỉnh) là một dụng cụ đánh bạc sử dụng trong các sòng bài, thường được sử dụng trong các sòng bạc để chơi trò chơi may rủi như poker, blackjack, roulette,... Nó có hình dáng tương tự như đồng tiền nhưng dày hơn dùng để đặt cược thay cho việc đặt cược trực tiếp tiền hoặc đá quý vì các lý do an ninh.Trũng : so với xung quanh thì chỗ đó lõm xuống hơn

Tư Thái : dáng vẻ và thái độ con người

Khuy măng sét : (gốc tiếng pháp : manchette ) tạm gọi là một loại ốc vít trang trí, được dùng để giữ cố định cổ tay áo sơ mi không có khuy chỉ có hai cái lỗ khuyết.

Truyện đã được cập nhật tại truyenhdt.com @punpohuengonlam