Chương 2: Làm omega thật....

Thấm thoát đã 10 năm trôi qua kể từ khi tôi được thông báo rằng tôi là một Omega. Khi tôi biết rằng mình là Omega, một giới tính bị dè bỉu và nằm tận đáy của xã hội, tôi đã sợ. Sợ bị coi thường, sợ tương lai không hề tươi sáng phía trước và... sợ mang thai của một Alpha nào đó. Điều kỳ lạ là, Omega thường có kì phát tình đầu tiên vào năm 17 tuổi, vậy mà tôi đã 22 vẫn chưa từng trải nghiệm lần phát tình đầu tiên.

18 tuổi, tôi vẫn chưa trải qua kì phát tình đầu tiên, mẹ tôi đã vô cùng lo lắng. Bà ấy nghĩ rằng cơ thể tôi có vấn đề. Chúng tôi lập tức đi kiểm tra để lần nữa chứng thực, tôi - là - một - Omega.

Bác sĩ nói rằng tạm thời vẫn chưa có phương pháp điều trị với trường hợp hiếm hoi như tôi, vì vậy tôi không có lựa chọn nào khác ngoài tiếp tục sống với thể chất này thôi.

Tôi không biết rằng tôi nên có cảm giác gì. Tôi có nên lo lắng? Hạnh phúc? Cầu cứu? Sợ hãi? Tôi không biết nữa,

Tôi cũng sắp tốt nghiệp trong vài tháng tới thôi, nhưng không công ti nào sẵn sàng chấp nhận tôi làm thực tập sinh. Không ai sẵn sàng chấp nhận tôi chỉ bởi vì tôi là một Omega.

12 tuổi, mọi thứ về tôi đều ở mức trung bình cho đến khi tôi nhận ra tôi là omega. Các bạn nam trong lớp bắt đầu phát triển về chiều cao rất nhanh, trừ tôi. Tôi chỉ cao 1m60, thua xa cả những bạn beta cùng tuổi (GinGin: chém đấy mọi người yêu vì tác giả ghi là 5’4 nên tui chịu, bác nào biết thì cmt tui với nha). Tôi trở nên mềm mại, xinh xắn hơn và thậm chí nổi trội về rất nhiều lĩnh vực, điều đó khiến tôi nghĩ răng có lẽ tôi vẫn có thể có được tương lai tươi sáng phía trước mặc dù là một Omega, nhưng tôi đã lầm.

#Bản dịch thuộc về GinGin BoyLove. Hãy đọc truyện tại https://ginginworld.wordpress.com/ hoặc https://truyenhdt.com/author/ginginboylove/ để ủng hộ công sức của nhà dịch nha><

Tôi chẳng có thể làm được gì cả. Bố mẹ tôi đều dang già đi từng ngày, và tôi vẫn phải sống dựa dẫm vào hai người họ. Chúng tôi không phải một gia đình giàu có, vậy nên việc trở thành một Omega là một bất lợi rất nhiều đối với một người ở mức trung bình như tôi. Tôi buồn về chính bản thân mình bởi tôi biết tôi chẳng thể làm bất cứ thứ gì, khi là một Omega.

Giá mà việc trở thành Omega không cản trở bản thân tôi có được những cơ hội tốt, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

“Này, cậu có sao không? Cậu lại thất thần rồi...” Daryl lo lắng nhìn tôi.

Tôi gật gù cười với cậu ấy, “Mình có thể giúp cậu tìm một công ty để làm nếu cậu muốn” Lại nữa đấy, cậu ấy đã đề nghị điều đó với tôi năm lần liên tiếp. “Câu trả lời của mình luôn chỉ có một, Dar à.” Tôi cười tủm tỉm. “ Mình muốn giúp cậu thôi, cậu biết mà.” Nghe thấy lờ đáp của tôi, Daryl lập tức bĩu môi ”Mình biết, Mình biết” Tôi xoa đầu vỗ về cậu ấy.

Daryl là một omega, khá giả, nổi trội. Chúng tôi trở thành bạn bè vì chúng tôi có cùng giới tính thứ hai, cả hai chúng tôi đều là Omega. Tôi thực sự không nghĩ rằng tình bạn của chúng tôi lại có thể kéo dài như vậy, nhưng tôi rất vui vì điều đó.

“Hãy nói với mình nếu cậu cần sự giúp đỡ, được chứ?” Cậu ấy nói và nở nụ cười ngọt ngào. “ Đừng cười như thế má ơi, mình ghen tị chết mất! Cậu đáng yêu quá đi à><” Tôi không nhịn dược nhéo má cậu ấy. Cậu ấy thật sự rất đáng yêu.

“Có rất nhiều Alpha bị cậu thu hút đấy, Justin. Cậu cũng rất đáng yêu mà!” Cậu ấy cười khúc khích. Tôi chỉ lắc đầu tỏ vẻ không tin và tiếp tục lướt internet, tìm kiếm một công việc mới cho bản thân mình.

“ Mà Jus, à cậu đã tìm được bạn đời chưa? Sẽ rất khó cho cậu nếu cậu không có đấy, đặc biệt là khi kỳ phát tình của cậu đột ngột tới.” Daryl nói và nhấp một ngụm cà phê. “Chưa, và mình cũng chẳng quan tâm đến việc đó lắm.”

“Hiện tại, tìm kiếm một công ty chấp nhận Omega là điều rất quan trọng nhất đối với mình.” Tôi thầm thì khi vẫn đang chăm chú lướt mạng.

“Hãy cho mình biết nếu cậu muốn. Mình có thể giới thiệu cho cậu một vài Alpha.” Cậu ấy nói và mỉm cười. “ Chắc chắn rồi!” Tôi đáp.

Với địa vị xã hội của cậu ấy, tôi không hề ngạc nhiên khi cậu ấy quen biết rất nhiều Alpha.

Thật là khó chịu khi mỗi công ty luôn nói rằng họ sẽ không chấp nhận ứng cử viên Omega vì họ không thể xử lý khi Omega tiến tới kỳ phát tình.

Ugh, Đầu tôi sắp nổ tung vì chuyện đó.

#Bản dịch thuộc về GinGin BoyLove. Hãy đọc truyện tại https://ginginworld.wordpress.com/ hoặc https://truyenhdt.com/author/ginginboylove/ để ủng hộ công sức của nhà dịch nha><

“Ôi không, Justin, mình phải đi đây. Bố mình muốn gặp mình. Lát để hộ mình cái máy tính vào phòng mình nhé.” Cậu ấy rời đi vội vàng mà thậm chí không kịp nghe tôi đáp lại.

“ Okay”. Tôi thì thầm với chính mình khi dõi theo bóng dáng cậu ấy biến mất.

Tôi quên không nhắc đến rằng tôi và Daryl là bạn cùng phòng. Tôi hiện đang ở căn hộ của cậu ấy vì tôi không có nơi nào để đi và nhà của bố mẹ tôi cách đây khá xa. Cậu ấy rất tốt bụng và tử tế khi không ngần ngại cho tôi dọn đến ở, đổi lại tôi sẽ trả cậu ấy khoản tiền nhỏ mỗi tháng. Thật sự rất là rẻ..

Tôi tiếp tục lướt internet và tìm kiếm suốt 2 giờ đồng hồ, nhưng vẫn chưa tìm được một công ti nào chịu chấp nhận Omega. Mệt mỏi , tôi đứng dậy dọn dẹp đồ chuẩn bị về căn hộ.

Tôi rời quán cà phê và quyết định đi về nhà. Đầu của tôi đau như búa bổ. Tôi nghi rằng mình cũng nên nghỉ ngơi thư giãn một chút thôi.

Tôi thở dài thườn thượt và cắn môi dưới.

Tôi khá là thất vọng. Tôi sinh ra là một omega và không thể tìm được một công ty chết tiệt nào để có thể ứng tuyển. Dĩ nhiên, đó sẽ là một câu chuyện khác nếu tôi giàu ú nu. Điều đó chắc chắn sẽ thật tuyệt vời. Tuyệt vời!

Tôi miên man suy nghĩ mà không nhận ra rằng có người ở phía trước. Tôi đâm sầm vào người anh ấy nhưng chưa kịp hồi thần thì anh ấy đã nói lời xin lỗi rồi rảo bước đi.

“ Mình có thể nộp đơn xin thực tập ở đâu trên thế giới này TT...” Tôi thì thầm với chính mình.

Đập vào mắt tôi là những tấm áp phích tìm nhân viên được dán khắp các bức tường trên đường phố. Chúng cũng chẳng thể khiến tôi khá khẩm lên chút nào mà càng thêm hoài nghi về cuộc đời này...

“ Đây rõ ràng là chiêu trò lừa đảo” Tôi nhủ thầm và tức giận tháo các áp phích ra để không có nhiều người bị chúng lừa.

Tôi chắc chắn không ngây thơ và ngu ngốc, Những dòng chữ in đậm ưu tiên tuyển nhân viên Omega khiến tôi thấy thật chướng mắt, rõ ràng chẳng ai muốn có một Omega làm việc dưới trướng đâu, trừ phi đó là loại hình kinh doanh mờ ám.

Thật là lừa người quá điiii.

#Bản dịch thuộc về GinGin BoyLove. Hãy đọc truyện tại https://ginginworld.wordpress.com/ hoặc https://truyenhdt.com/author/ginginboylove/ để ủng hộ công sức của nhà dịch nha><

Tôi vò nát các áp phích và tiện tay ném chúng vào thùng rác gần nhất.

Tôi tiếp tục rảo bước, một hiệu sách đột nhiên thu hút ánh mắt tôi.

Cũng khá xa đấy. Tôi có nên đến và xem những cuốn sách ở đó một chút không nhỉ?