Quyển 1 - Chương 1: Hiện tại,quá khứ 1

-"Tiêu Chiến,cười với tôi đi"

-"Mau cười đi"

-"Xem kìa sao em lại khóc? tôi bảo em cười cơ mà? thật là một cậu bé không ngoan ngoãn"

-"Nếu em còn tiếp tục bướng như vậy.....xem tối nay tôi hành hạ cái lỗ của em thế nào?"

...

-"KHÔNG! TÔI KHÔNG MUỐN!ĐỪNG CHẠM VÀO TÔI....KHÔNG!"_Tiêu Chiến giật mình tỉnh giấc,cơn ác mộng vừa rồi thật khủng khϊếp,cậu cứ ngỡ....khẽ đưa mắt nhìn xung quanh,quả nhiên hắn ta đã đi rồi.Nhẹ thở phào một hơi,cảm nhận phần lưng và hông đau ê ẩm,đêm qua thật sự cậu không dám nghĩ tới,hắn như một con mãnh thú điên cuồng muốn cậu,cậu van xin...cậu vùng vẫy...cậu chống cự nhưng vẫn như mọi lần đều vô dụng.Loạng choạng lết tấm thân suy nhược vào phòng tắm,nhìn chính mình trong gương cậu không còn nhận ra nữa,từ một cậu nhóc 18 tuổi vô ưu vô lo bây giờ trên người lại chi chít vết hôn,ở môi còn bị rỉ máu.Đã 2 năm rồi,kể từ ngày cậu chính thức bị hắn ép cùng sống chung một mái nhà,không ngày nào cậu được yên ổn,đến cuối cùng cũng chỉ là công cụ cho hắn thỏa mãn bản thân,Vương Nhất Bác!Hắn ta là một con quỷ máu lạnh.Vừa nghĩ tới hắn thân thể cậu không tự chủ liền run lên,tay nhẹ chạm đến sợi dây chuyền nhỏ trên cổ , nước mắt không ngừng rơi.

-"A Thành ,Tiểu Tán lại nhớ anh rồi..."

Tại tập đoàn Vương thị

Vương Nhất Bác mệt mỏi vứt đống văn kiện sang một bên,tay xoa 2 bên thái dương.Thật đau đầu! Công việc làm ăn của hắn gần đây liên tục gặp khó khăn, tuy không lớn nhưng liên tục kéo dài,cứ như thế này thật không ổn. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra? tuy hắn hoạt động mua bán vũ khí trong thế giới ngầm nhưng trước giờ bên ngoài vẫn là dưới cái danh công ty kinh doanh bất động sản ,dù bọn cốm có nghi ngờ thì cũng sợ cái uy của hắn mà nhắm mắt làm ngơ.Con đường kinh doanh vốn rất thuận lợi nhưng dạo gần đây lại gặp nhiều sự cố nếu lô hàng không bị tráo thì đối tác cũng hủy hợp đồng,trong chuyện này chắc chắn có vấn đề.

Đang trầm tư suy nghĩ thì Vu Bân,trợ lý cũng như cánh tay đắc lực của hắn từ ngoài bước vào.

-"Vương tổng không ổn rồi,bên Hắc Lam từ chối lô hàng sắp tới,nói là không muốn hợp tác với chúng ta"

Vương Nhất Bác nhíu mày

-"Đang yên đang lành tại sao lại muốn hủy"

-"Ông ta nói gần đây hàng chúng ta gửi đến liên tục bị tráo thành hàng kém chất lượng,ông ta tìm được chỗ tốt hơn nên không muốn hợp tác"

-"Mẹ kiếp! bọn khốn,vừa có một chút chuyện liền trở mặt.Có điều tra ra được đối tác mới của ông ta không?"

-" Thông tin người này không có nhiều,chỉ biết là mới từ Mỹ về nhưng quy mô hoạt động đang ngày càng lan rộng.À đây là ảnh người của ta chụp được hắn cùng Hắc Lam và một số đối tác khác."_Vu Bân vừa nói tay vừa lấy trong túi áo ra một bao thư,trong đó là một xấp hình khoảng 20 tấm.Vương Nhất Bác cầm lấy mở ra xem liền kinh ngạc,tên này thật sự rất quen mắt.

-"Uông TRác Thành"_Hắn nắm chặt xấp hình đến méo mó,cười khẩy .

-"Uông Trác Thành?không thể nào?chẳng phải năm xưa..."

Vương Nhất Bác chợt nhớ về 2 năm trước,cái ngày hắn đưa xe đến Tiêu gia bắt cậu về...

...2 năm trước...

-"Vương Nhất Bác! tôi không ngờ con người anh lại bỉ ổi đến mức này,mau thả Tiêu Chiến ra,tôi không để em ấy theo một người như anh đâu!"_Uông Trác Thành đứng chắn ngang nhất quyết không cho hắn dẫn cậu đi,Vương Nhất Bát cười khẩy.

-"Thả ra ư? vậy để xem em ấy có muốn không đã"_Hắn vừa nói vừa đưa mắt nhìn về cậu cười cười,Tiêu chiến lập tức sợ hãi mà run rẩy,bất đắc lên tiếng.

-"A Thành em sẽ đi với hắn, anh về đi,sau này phải biết tự chăm sóc bản thân mình không cần tới tìm em nữa."_Tiêu Chiến nhìn anh rưng rưng,xoay người rời đi.

-"Không! Tiểu Tán em nhất định bị hắn ta ép buộc,tên khốn này tao không tha cho mày"_Vừa dứt lời, anh không kiềm nén được cơn giận từ phía sau bất ngờ lao tới đánh vào mặt hắn thật mạnh ,Vương Nhất Bác cảm nhận từng chút ê ẩm trên da,gương mặt lập tức đanh lại và...

*Đùng*

Uông Trác Thành lập tức ngã quỵ xuống đất,một phát súng bắn vào bụng máu ứa ra rất nhiều.Hắn định bắn một phát nữa thì Tiêu Chiến hoảng hốt chạy đến ôm thấy tay hắn.

-"Vương Nhất Bác đừng bắn anh ấy,tôi về với anh, tất cả đều nghe lời anh,làm ơn đừng gϊếŧ anh ấy...tôi xin anh"_Tiêu Chiến bắt đầu khóc,nước mắt không ngừng rơi gắt gao ôm chặt cánh tay hắn,Vương Nhất Bác động tác dừng lại quay qua nhìn cậu thô bạo bóp mặt cậu đến méo mó.

-"Em thật giỏi,trước mặt tôi lại dám cầu xin cho người đàn ông khác.Được thôi! tôi sẽ tha cho người tình của em một con đường sống nhưng tốt nhất hắn nên biến khỏi Bắc Kinh này, nếu để tôi nhìn thấy một lần nữa..."_lực tay hắn dần nhẹ xuống ,vuốt ve gương mặt cậu nở nụ cười nguy hiểm_"Tôi không chắc mình có thể nương tay như hôm nay đâu"

Tiêu chiến còn đang run lên vì sợ liền bị hắn kéo vào trong xe,trước khi đi hắn có liếc về phía sau lạnh lùng nhìn tên kia nằm đó không ngừng thoi thóp.

........................

-"Năm đó nên một phát gϊếŧ chết hắn ta"_Nhất Bác mắt nhìn xa xăm,tay xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón tay

-"Vương tổng,chúng ta phải làm sao?hay để tôi sai người trừ khử hắn"

-"Mặc kệ hắn ta,hiện tại chỉ cần hắn ta không quá phận là được"

Vu Bân gật đầu nói tiếp.

-"Phải rồi Vương tổng,tối nay ngài có một buổi tiệc quan trọng trong giới kinh doanh,ngài không thể quên"

-"Tôi biết rồi,cậu đi chuẩn bị cho tôi 2 bộ vest đẹp nhất mang tới đây"

-"Rõ"_Vu Bân cúi đầu rời đi,tuy thắc mắc Vương tổng cớ sao lại chuẩn bị tận 2 bộ nhưng cậu không dám quá phận, điều thắc vô bổ tốt nhất nên để trong lòng.Nhất Bác thở dài nhìn tấm hình người con trai với nụ cười tỏa nắng mà hắn cẩn thận để ngay ngắn trên bàn làm việc.

-"Đã lâu rồi,dẫu sao chỉ là buổi tiệc bình thường,cũng nên dẫn em ấy ra ngoài một chút"