Chương 1

"Đây là đại kết cục của "Cô bé Lọ Lem và các vương tử", anh đã gửi qua cho em toàn bộ quyển truyện, đúng rồi, chúc bảo bối sinh nhật vui vẻ!"

Lạc Tử Thanh xem lại văn kiện, rồi duỗi thẳng lưng đứng dậy, mở word ra, đây là chuyện mới của y, đưa cho bạn gái làm quà sinh nhật, "Cô bé Lọ Lem và các vương tử", là một quyển tiểu thuyết vườn trường.

Lạc Tử Thanh là một đại nam nhân, viết cái gì không viết mà lại viết tiểu thuyết nữ chính, nhưng y có bạn gái là một biên tập và vì sắp đến sinh nhật của cô nên cô muốn quà sinh nhật là một quyển tiểu thuyết vườn trường có nhiều nam chính.

Từ trước đến nay Lạc Tử Thanh vẫn đối xử rất tốt với bạn gái, cho nên y dùng thời gian nửa tháng để hoàn thành quyển tiểu thuyết vườn trường này, trời biết một tác giả viết truyện ngựa đực mà thăng cấp thành tác giả viết tiểu thuyết vườn trường tình yêu ngây thơ khó chịu như thế nào.

Và nửa tháng sau, chính là hôm nay, Lạc Tử Thanh đã hoàn thành truyện "Cô bé Lọ Lem và các vương tử" này.

Quyển truyện này có ba nam chính, một nữ chính, kết cục là ba nam chính sống hạnh phúc cùng với nữ chính, nam phụ nữ phụ đều tự động rời đi.

Bình thường loại tiểu thuyết này đều là 5p, tổ hợp 4 người, 4 nam chính. Lúc đầu quyển truyện này cũng giống như vậy, nhưng bạn gái nói, trong 4 vương tử luôn có một người có tính cách, sở thích giống như Lạc Tử Thanh, tuy rằng đây chỉ là nhân vật trong truyện, nhưng cô vẫn ghen. Vì thế, nam chính biến thành nam phụ trọng yếu. Nàng còn nghịch ngợm mà đem tên nam phụ sửa lại thành Lạc Tử Thanh, giống với Lạc Tử Thanh.

Lạc Tử Thanh chỉ có thể sủng nịch mà cười cười, tuỳ theo ý cô.

"Thân ái, anh viết thật hay, thế nhưng nữ phụ độc ác Mạc Điệp Ảnh lại không chết, thật đáng tiếc."

Lạc Tử Thanh thảnh nhiên cười cười, y không đeo mắt kính giống như thường ngày, đáy mắt lạnh lùng không che dấu được đều lộ ra.

Nam phụ trong tiểu thuyết này là do y hoàn toàn dựa theo chính mình mà viết, cả tính cách, sở thích và gia thế. Nhưng vẫn có chút bất đồng, y là mặt ngoài dịu dàng, nội tâm lạnh lùng, còn Lạc Tử Thanh trong tiểu thuyết lại là ôn nhu thực sự.

"Anh cảm thấy Mạc Điệp Ảnh cũng không tệ lắm."

"Hừ, dám ngăn cản nữ chính hạnh phúc cùng người yêu, chết đi! Đúng rồi, Tử Thanh, anh thêm phiện ngoại và tiểu thuyết đi, và Lạc Tử Thanh tìm được hạnh phúc chân chính. Như vậy chân chính hạnh phúc chính là em rồi ha ha ha~~~"

"Được."

Đáy mắt của Lạc Tử Thanh cành lúc càng lạnh. Hạnh phúc chân chính? Ha hả.

Khoé môi y khẽ cong, đeo kính mắt lên, ngồi trước máy tính, tươi cười ôn nhu sủng nịch làm cho người khác cam nguyện chìm đắm trong đó, cho đến chết.