Chương 1: Tôi Là Một Tổng Tài

Có một giả thuyết cho rằng, ở bên ngoài tinh Cầu, trong vũ trụ bao la vô ngần.

Ở nơi xa xôi nào đó, sẽ có rất nhiều tinh hệ có sự sống, mà chúng ta và các nhà thám hiểm chưa thể đặt chân đến đó được.

Nguyễn Minh Kha ( tên thường gọi là Kha), là người tinh cầu, năm nay 26 tuổi, sống tại thành phố Wolves, nước Eagle bird.

Hắn là một du học sinh ngành công nghệ thông tin nước Phoenix . Sau khi, trở về nước, thì hắn được thừa kế tập đoàn từ gia tộc Nguyễn Minh, làm tổng giám đốc của công ty có tên Chiến Thần. Chuyên làm về công việc phát triển phần mềm, đặc biệt là phần mềm Aic, phần mềm trí tuệ nhân tạo.

Không chỉ vậy, mà hắn được thừa hưởng thêm, một khối tài sản cánh xù từ gia tộc Nguyễn Minh gồm nhiều: siêu xe, Vila, quán bar, nhà hàng, khách sạn ...

Trang phục hàng ngày, mà hắn mặt, điều là thời trang độc quyền, không đυ.ng hàng với bất kỳ ai, được thiết kế từ các nhà thiết kế, nổi tiếng ở khắp nơi trên thế giới.

Hắn có ngoại hình cân đối, nhìn trông giống nam thần, chiều Cao 1m85, có khuôn mặt "soái ca" , mũi cao,da trắng khiến các cô gái "chết mê chết mệt ".

Tuy bề ngoài lạnh lùng, mà lầm tưởng hắn khó gần, nhưng bên trong hắn lại là con người khác biệt. Hắn thuộc tuýp người hướng ngoại, rất thích nói chuyện với mọi người.

Hắn có thể nói với bất kỳ ai, về hầu như bất kỳ chuyện gì. Hắn háo hức gặp những người bạn mới và tìm hiểu mọi thứ về họ.

Hắn là người nhiệt tình, thích giao lưu và quyết đoán trong công Việc. Hắn thường tham gia vào các hoạt động có nhiều người như tiệc tùng, hoạt động cộng đồng và hắn thích như vậy. Hắn là người khá cởi mở, có thể dễ dàng giao tiếp và chia sẻ với người khác.

Có một điều hắn không thích ở bản thân mình, đó là hắn dễ nổi nóng với người khác. Hắn vẫn luôn cố khắc phục khuyết điểm này.

Tuy hắn, có cuộc sống sung sướиɠ, nhưng hắn lại không hề thích cuộc sống giống như vậy. Vì hắn chưa bao giờ sống đúng với tính cánh của mình.

Do từ nhỏ hắn đã sống theo khuôn khổ và nguyên tắc, từ gia tộc Nguyễn Minh đặc ra đối với hắn. Ông, bà, cha, mẹ rất nghiêm khắc đối với hắn. Cũng chính vì hắn là cháu đích tôn của gia tộc, cũng là người được chọn để thừa kế của gia tộc.



Ngay từ khi nhỏ không giống những đứa trẻ khác đang tuổi ăn tuổi chơi và có nhiều bạn bè chơi cùng. Mà hắn đã được cho học nhiều thứ, nào là học về lễ nghi của người quý tộc, học về võ thuật, học đàn piano, học khiêu vũ, học ngoại ngữ các nước trên thế giới… Đến năm lên 10 tuổi hắn đã được cho ra nước Phoenix để du học. Sau khi trở về thì lại thừa kế luôn tập đoàn của gia tộc Nguyễn Minh. Hắn đã trải qua cuộc sống mà không có thời gian để nhìn và khám phá mọi điều về thế giới xung quanh.

Cho nên, hắn lại thích một cuộc sống tự do, tự tại hơn, hắn muốn đi chu du khắp nơi, để tìm hiểu về thế giới xung quanh, tìm hiểu những thứ mà hắn chưa biết về nó.

Được biết, gia tộc Nguyễn Minh là gia tộc bật nhất, và là một trong những thế lực lớn tại thành phố Wolves, nước Eagle bird. Rất có tiếng nói, được mọi người nơi đây kính nhường, không một ai giám công khai đối đầu, và cạnh tranh về mọi mặt đối với gia tộc Nguyễn Minh .

Vào một buổi sáng, bầu trời hôm nay trong xanh, tại thành phố Wolves, cũng như mọi ngày, hắn lái siêu xe tới công ty làm. Hôm nay hắn khoác lên mình bộ vest đen, ôm sát cơ thể, giúp tôn lên vẻ sang, trọng của hắn .

Hắn bước đi tiến về phía trước, giống như một loài báo săn huy hiểm, đang săn bắt con mồi một cánh chuẩn sát. Khiến bao con tim thiếu nữ rụng rời ra ngoài vì hắn.

- Lúc này các nhân viên gặp hắn đi tới liền đồng thanh hô khẩu hiệu: "Chào sếp, chúc buổi sáng vui vẻ !"

- Sau khi nghe thấy được các nhân viên chào hỏi, hắn nở nụ cười tỏ ra rất thân thiện, nhìn thẳng vào các nhân viên đang phía đối diện phía trước mặt và chào hỏi lại mọi người: "chào, mọi người buổi sáng vui vẻ!".

Sau đó, hắn bước đi vô trong thang máy, và chuẩn bị về phòng làm việc của mình. Sau khi hắn đi khuất bóng, thì các nhân viên ở bên dưới, vẫn còn đang bàn luận về vẻ đẹp trai của hắn.

- Có thiếu nữ đang làm nhân viên trong công ty bắt gặp khoảnh khắc này nói:" Ôi sao lại có nam thần, anh tuấn, tiêu sái đến như thế, nụ cười của anh ấy làm ta say quá ."

- Một nhân viên nữ khác cũng nói:"Tổng giám đốc ơi, sao người có thể ngầu đến như vậy được, chết con tim ta mất, anh, chị, em đâu truyền oxy gấp cho ta đi" .

- Nhân viên nữ dễ thương khác lại nói:" ước gì được, anh ấy có thể để ý đến mình, dù là chỉ một lần thôi, mình cũng mãn nguyện lắm rồi."

- Nhân viên Nam (là một LGBT) nói với máy nhân viên nữ đó :"Kha tổng là động lực, để ta làm việc mọi ngày mà. Đâu là động lực, là đây chứ đâu, là ngài đó Kha tổng. "

Hết chương 1: !