Chương 1: Bên bờ địa gục - buổi tiệc du͙© vọиɠ 1

Cầm vé máy bay trong tay, Hạ Nhiêu, một cô gái có gương mặt trắng noãn như tuyết và nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời, đang đứng trước cửa sân bay chụp một tấm ảnh rồi gửi lên mạng cho bạn bè trước khi rời nước. Hình ảnh cô được đăng lên với tiêu đề "Một lần trong đời nhất định phải hưởng thụ cảm giác du lịch một mình. Thượng Kinh, Hạ Nhiêu ta đến rồi!"

Cô cất điện thoại đi, cao hứng bước vào cổng sân bay với gương mặt phấn khởi tràn đầy mà không biết rằng lần đi này sẽ dẫn cô vào địa ngục trần gian mà cô không thể tưởng tượng được.

Bất chợt một giọng nói nữ hoạt bát vang lên bên cạnh cô hỏi: "Cô cũng đi Thượng Kinh à? " Người nói là một cô gái mang vẻ đẹp đông phương cổ điển nhưng thêm một chút sự hoạt bát.

Hạ Nhiêu đáp " Ừ, mình đi du lịch, còn cậu? ".

Lâm Nhuỵ Hi kích động nói "Mình cũng vậy, cậu có muốn đi chung với mình không, mình có bạn ở bên đó nên nếu đi với mình thì bạn mình sẽ dẫn cậu đến tham quan nơi cậu muốn?"

Hạ Nhiêu nghe vậy, cô cũng rất muốn đi với Lâm Nhuỵ Hi nhưng nghĩ lại phải gặp gỡ nhiều người nên hơi chần chừ không trả lời.

Thấy Hạ Nhiêu như thế, Lâm Nhuỵ Hi liền kích động nói: "Cậu đừng lo, bạn mình dễ gần lắm, mình cũng lần đầu đi Thượng Kinh nên mình cũng không biết danh lam thắng cảnh ở đó, mình chỉ để bạn mình dẫn đi thôi, cậu có thể đi với mình, nếu cậu không thích thì cứ từ chối, không phải ngại gì cả."

Nghe Lâm Nhuỵ Hi nói vậy, Hạ Nhiêu đành đồng ý.

Lúc xuống máy bay, từ xa cô thấy một cô gái xinh đẹp, tính tình hoạt bát cũng như Lý Nhuỵ Hi chạy đến đón. Nhưng lúc đến gần, mới thấy hoá ra không phải là một tiểu cô nương dễ thương mà là một nữ vương a~

Bạn Lâm Nhuỵ Hi- Lý Vũ Tình chở bọn họ đến một ngôi biệt thự để ở. Nhìn ngôi biệt thự xa hoa trước mặt, Hạ Nhiêu cảm thán "Đúng là người giàu có khác." Nhưng cô không thích ở nơi đây vì đối với cô nó quá rộng, cô nghĩ nơi này thích hợp cho cả một gia tộc lớn có nhiều người ở hơn.

Sau khi dọn dẹp hành lý thì đã là buổi chiều, Lý Vũ Tình dẫn cô và Lâm Nhuỵ Hi đi dùng cơm chiều cùng với ba người con trai khác Trương Hạ Vân bạn trai của Lý Vũ Tình cùng với Lý Duy Khải và Uông Tử Quân.

"Các cậu không ngại bầu bạn với hai cô gái xinh đẹp mới đến đây chứ?" Lý Vũ Tình nói .

"Tất nhiên không, mình rất vinh dự nữa là" Duy Khải đáp.

Lâm Nhuỵ Hi liền nói: "Duy Khải thì bầu bạn với mình đi, Uông Tử Quân chăm sóc Hạ Nhiêu giúp mình nhé!"

Hạ Nhiêu đỏ mặt đáp: "Vậy phiền Tử Quân thiếu gia rồi ".

"Đâu có, rất vui lòng nữa là."

Vì để chúc mừng sự hội hợp giữa Lâm Nhuỵ Hi và Duy Khải, Lý Vũ Tình đã đặt tiệc ở một trong những CLB nổi tiếng nhất "Đế Lan Tư".

Hạ Nhiêu nghe nói Đế Lan Tư là nơi chỉ dành cho nhà quyền quý hoặc thương gia giàu có, người thường không được vào. Cô cảm thấy thực may mắn khi được vào nơi đó một lần, nhưng cô không thể ngờ được chuyến đi này sẽ dẫn đến bi kịch cho cuộc đời cô.

Vào trong Đế Lan Tư, cô vừa nói chuyện vừa uống rượu với họ. Trò chuyện với họ làm cô thấy vui vẻ hẳn đi vì họ rất sảng khoái lại hiếu khách, cô không tự chủ mà uống nhiều thêm một chút.

Cô đã bắt đầu cảm thấy chóng mặt buồn nôn mà chạy vào WC nhưng ở đó người đã đông nghẹt. Thế là cô đành phải chạy đi tìm phòng vệ sinh khác.

Cô đi thẳng vào một hành lang dài cong vẹo vẹo như mê cung, nhưng tìm mãi không thấy WC mà lại thấy một thang máy tư. Cô liền bắt thang máy đi lên trên lầu mà không biết là cô đã bước lên cánh cửa địa ngục.

Trên lầu là khung cảnh mờ ảo, dưới ánh đèn mập mờ là những khuôn mặt nam nhân anh tuấn.

Thẩm Phi gác tay lên người Mạch Tuyết vừa cười vừa nói: "Sao người còn chưa tới nữa, dám để bổn thiếu gia đợi lâu thế, nếu chọc giận Qua Đế tiên sinh thì đừng trách bổn thiếu gia không nói trước."

Mạch Tuyết hôn lên môi Thẩm Phi, môi lưỡi giao nhau, lúc tách ra còn vương vấn một sợi chỉ bạc. Mạch Tuyết nhẹ liếʍ môi mình còn cố ý lướt nhẹ qua đũng quần phía dưới của Thẩm Phi mà không thèm quan tâm sắc mặt của hắn.

Mạch Tuyết quay sang Qua Đế tiên sinh cười nói: "Xin ngài đừng nóng, người của tôi đang tới, không bằng để Mạch Tuyết bồi ngài một lúc."

Thánh Mặc La Á Qua Đế nhìn Mạch Tuyết với ánh mắt sắc lạnh làm Mạch Tuyết giật mình: "Ta không thích hoa cúc"

Mạch Tuyết nghe thế liền thúc giục tên phục vụ bên cạnh "Còn không mau mang người tới, không thì ta cho ngươi đi làm vịt bây giờ."