Người Tình Của Ác Ma

3/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Để thoát khỏi cái cảnh "ế" cô quyết định đi khám phá cái mới cải cách bản thân. Nhưng thậy không may khi cô gặp phải Người Tình Của Ác Ma. Với nhiều chiêu trò được chuẩn bị trước tại một địa  …
Xem Thêm

Chương 1
"Haiz! Tại sao trong công ty lại không có đàn ông chứ?"

Một cô nàng trang điểm kiều diễm, lên án với giọng điệu than vãn, về phần đối tượng bị lên án chính là cô gái xinh đẹp ngồi đối diện.

"Chị có cách nào đây, cũng không phải do công ty chúng ta không nhận phái nam, mà tới ứng tuyển công việc đều là phái nữ a!"

Cô gái xinh đẹp tỏ vẻ vô tội, lại đổi về càng nhiều tiếng thở dài hơn.

Nguyên tưởng rằng công ty có một đám mỹ nữ lớn như vậy sẽ được phái nam chào đón, ai biết mỗi lần dán giấy tuyển nhân viên, cho dù phía trên viết "Nam nữ không hạn chế" , nhưng đám đàn ông đi qua vẫn không thèm liếc mắt nhìn một lần.

"Quản lý, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, chúng ta sẽ không có lòng dạ nào trang điểm nữa, nếu đã không trang điểm thì không thể dùng gương mặt xinh đẹp ra đường gặp người, nếu không dùng gương mặt xinh đẹp ra đường gặp người, phần đông khách hàng sẽ cho rằng sản phẩm của công ty chúng ta có vấn đề, cho nên chúng ta mới có thể biến dạng. Do đó doanh thu sẽ trượt dốc, nếu doanh thu công ty trượt dốc, mọi người chúng ta chẳng phải ăn không khí mà sống sao?"

Một giai nhân khác cũng đứng ra tố cáo với một cô gái xinh đẹp, lời vừa nói xong, phía sau đồng thời vang lên không ít tiếng vỗ tay tán thành.

"Nguyên Nguyên, em có suy nghĩ nhiều quá không?"

Cô gái xinh đẹp bị gọi là "Quản lý" nhíu đôi mày lại, không đồng ý nói:

"Không có đàn ông thì liên quan gì tới việc trang điểm của mấy em? Huống chi các em tới công ty để làm việc chứ không phải tới trang điểm, không phải sao?"

"Quản lý, chị nói như vậy thực sự làm tổn thương đến trái tim của chúng em rồi!"

Nguyên Nguyên hé ra khuôn mặt như vừa ăn khổ qua (mướp đắng), khiến người khác không nhịn được muốn bảo vệ ý kiến của cô.

"Chị phải suy nghĩ một chút, mỗi ngày 9 giờ sáng chúng em đi làm, năm giờ chiều tan ca, thỉnh thoảng còn làm thêm tới 7, 8 giờ, về đến nhà cũng mệt chết đi được, làm sao còn có hơi sức đi ra ngoài tìm bạn trai đây? Nếu không có bạn trai, không phải chứng tỏ cả quãng đời của chúng em phải sống cô độc đến chết ư? Ơ! Chị quản lý đáng mến của chúng em, chị nhẫn tâm để cho các thuộc hạ của chị cứ như vậy trở thành bà cô già sao?"

Nói xong, Nguyên Nguyên còn cố nặn ra một hai giọt nước mắt để tăng sức thuyết phục cho lời diễn thuyết của cô.

Kết quả, tất cả nữ đồng nghiệp trong gian phòng làm việc đều đứng lên vỗ tay nhiệt liệt.

Đóng lại tập văn kiện, cô gái xinh đẹp hiển nhiên đã bị thuyết phục:

"Vậy rốt cuộc các em muốn thế nào?"

Cô quét mắt nhìn mọi người một cái, lại đem ánh mắt dời về phía cô nàng kiều diễm mở miệng đầu tiên.

Chỉ thấy một đám người đều đang cúi đầu cười trộm, nụ cười loại này ngay cả ma quỷ thấy cũng phải nhượng bộ lui binh.

Cuối cùng họ mới cùng nhau trả lời: "Chúng em muốn thiết lập quan hệ!"

"Không được!"

Cô gái xinh đẹp không để ý vẻ mặt thất vọng của mọi người, nói ra đáp án mọi người không hề dự liệu tới.

"Vì sao?"

Cô nàng kiều diễm thật không phục. Cô, một chân đặt lên ghế, tay tựa lên đầu gối, một bộ dáng muốn liều mạng.

"Không vì cái gì."

Cô gái xinh đẹp lại vùi đầu vào công văn, nói không ra lý do.

"Thật không được sao? Quản lý, chỉ là đi thiết lập quan hệ thôi mà, chúng em sẽ không làm trễ nãi công việc, van cầu chị! Quản lý đại nhân."

Lần này Nguyên Nguyên giành trước nói, cô che miệng cô nàng kiều diễm, đem cô nàng ấy kéo xuống, sức lực lớn ngược với hình tượng của cô, hơn nữa cô còn nháy mắt với cô nàng kiều diễm.

Mọi người đều biết dụng ý của Nguyên Nguyên, bởi vì quản lý ăn mềm không ăn cứng.

"Nhưng mà. . . . . ."

Cô gái xinh đẹp cuối cùng cũng ngừng công việc lại:

"Nghiên Nghiên, Nguyên Nguyên, hai em thân là trợ lý đặc biệt của chị, công khai thiết lập quan hệ hữu nghị, như vậy không tốt lắm?"

"Sẽ không đâu!"

Nghiên Nghiên giành quyền nói trước Nguyên Nguyên:

"Quan hệ hữu nghị có thể điều chỉnh lại tâm hồn của mọi người, cũng có thể kí©h thí©ɧ sự sáng tạo của mọi người, hơn nữa sau các mối quan hệ hữu nghị, tất cả mọi người sẽ nỗ lực hơn trong việc kiếm tiền, tuyệt đối sẽ không khiến cho công ty thua lỗ, làm ơn đi! Dĩnh Nhi quản lý đại nhân!" Thay đổi cử chỉ có chút kích động ban nãy, Nghiên Nghiên cố gắng thuyết phục cô gái xinh đẹp.

"Chuyện này. . . . . ."

Lương Dĩnh Nhi nghiêng đầu lại muốn suy nghĩ,

"Mấy em thích thì có thể tự mình đi thiết lập quan hệ hữu nghị a! Tại sao cứ nhất định phải tất cả mọi người đi vậy?"

"Á . . . . . Cái này. . . . . ." Nghiên Nghiên và Nguyên Nguyên đồng thời nói không ra lời.

Kỳ quái! Bình thường quản lý luôn bị bọn họ dắt mũi mà, lần này tại sao lại đột nhiên thông minh hơn?

"Quản lý, chúng em cũng là vì chị suy nghĩ mà!"

Cửa văn phòng quản lý truyền đến tiếng nũng nịu ghê tởm, thanh âm ỏng ẻo làm cho tất cả mọi người trong phòng nổi hết cả da gà, nhưng mà đây cũng là một trong những chiêu số giải quyết Lương Dĩnh Nhi dễ dàng nhất.

"Quản lý, chị mỗi ngày đều bận rộn công tác, chưa bao giờ thấy qua chị có hoạt động giải trí gì, cho nên, các đồng nghiệp mới muốn hẹn chị cùng đi quan hệ hữu nghị nha!" Người nọ tiến tới bên cạnh Lương Dĩnh Nhi nói, giọng điệu cũng đặc biệt tăng cường .

"Ly Ly, không lo làm việc, lại chạy tới đây làm gì?" Lương Dĩnh Nhi đẩy thân thể mềm mại đang dựa trên cánh tay mình ra, lại nhìn ánh mắt tha thiết của mọi người, cô phát hiện, việc cô từ chối lời đề nghị này sẽ là lỗi lầm lớn nhất thiên hạ.

Lương Dĩnh Nhi bất đắc dĩ thở dài: " Thôi được rồi, nếu doanh thu tháng này tăng 15% so với tháng trước, chị liền đi cùng các em, thế nào?"

"Có thật không? Quản lý, chị không gạt chúng em chứ!" Nguyên Nguyên như đứa trẻ, cười đến ngây thơ.

Lúc này Nghiên Nghiên đẩy sấp văn kiện trước mặt Lương Dĩnh Nhi ra, lấy hồ sơ luôn cầm trên tay ra, tựa đề phía trên lớn chừng cỡ hạt đậu viết " Bảng báo cáo tài vụ của công ty mỹ phẩm H&B " .

"Xin mời quản lý đại nhân xem qua." Nghiên Nghiên bắt chước tiểu thái giám thời Thanh triều, khom lưng chắp tay, thật là có khuông có dạng.

"Cái này. . . . . ." Lương Dĩnh Nhi nhìn qua, thật đúng là không thể tin được, bây giờ mới là giữa tháng, còn chưa tới thời hạn kết toán vào cuối tháng, doanh thu đã đạt tới mục tiêu!

"Quản lý đại nhân anh minh, chị nói phải giữ lời nhé!" Nguyên Nguyên và những đồng nghiệp khác ở một bên đợi lệnh, để phòng ngừa Lương Dĩnh Nhi bỏ chạy.

"Được rồi! Các chị em đã làm được , vậy Nhi cũng nên đồng ý cùng đi tham gia quan hệ hữu nghị với các chị em."

Mọi người vừa nghe thấy Lương Dĩnh Nhi đồng ý, tất cả đều muốn cười to hoan hô nhưng vẫn cố nhịn.

Nghiên Nghiên lại lật sang trang kế tiếp, lần này, tựa đề bảng báo cáo tài vụ đổi thành "Quan hệ hữu nghị đại tác chiến" .

"Quản lý, ngày quan hệ hữu nghị quyết định vào thứ bảy này, đối phương đều là phần tử tinh anh của ngành khoa học, đàn ông hoàng kim độc thân siêu chất lượng tốt nhé! Những hạng mục khác đều có ghi trên tờ đơn này, đến lúc đó kính xin quản lý phải đúng giờ tới buổi gặp mặt."

Nghiên Nghiên xuống đài khom người chào, mọi người cũng tản ra như chim thú, phòng quản lý vốn huyên náo như chợ bán thức ăn nhất thời yên tĩnh không ít.

Chỉ có Lương Dĩnh Nhi vẫn còn ngơ ngác nhìn tờ danh sách "Quan hệ hữu nghị đại tác chiến", phía trên viết ngày tháng, địa điểm, danh sách đội ngũ hai bên, còn có người làm chủ . . . . . Là cô?

Vì sao người làm chủ lại là cô?

Lương Dĩnh Nhi nhìn tên của mình đột nhiên cảm thấy không giải thích được, cô xem qua nội dung một lần, sau đó liền bỏ vào cặp tài liệu của mình.

Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện không giải thích được, chỉ là quan hệ hữu nghị mà thôi, không phải có quan hệ thật a! Lương Dĩnh Nhi tự an ủi mình.

Thêm Bình Luận