Chương 20.2: Bạch Xu bị mất kiềm chế

“Thi Nhuận Trân Châu vẫn luôn dùng những nguyên liệu tốt nhất để bào chế sản phẩm, kiên trì cho đến khi có được chất lượng tốt nhất. Tôi có thể nói với mọi người là sữa rửa mặt của chúng tôi đã vượt qua chất lượng của rất nhiều thương hiệu quốc tế!”

“Chứng cứ đâu, có bản lĩnh thì đem chứng cứ ra nói chuyện!”

Thi Hạ ở cảm thấy thật buồn cười, cái gì mà lại dám đòi cô đem chứng cứ ra cơ chứ?

Chẳng lẽ họ muốn cô đem hết danh sách nguyên liệu, thành phần ra hay sao?

Nếu cô công bố nguyên liệu thành phần, giá trị của dòng sữa rửa mặt này mà Thi Nhuận Trân Châu đã bỏ công nghiên cứu sẽ bị hủy hoại.

Đối thủ cạnh tranh chắc chắn sẽ lập tức phỏng theo mà chế ra những sản phẩm tương tự, thậm chí là có những bước cải tiến hơn nữa.

Thi Hạ liếc nhìn Mạt Mạt, Mạt Mạt lập tức hiểu ý của tổng giám đốc Thi.

Mạt Mạt lập tức đem một chai sữa rửa mặt đến.

Thi Hạ sau đó liền nói với một gã đang la lối ở bên dưới

“Bây giờ tôi sẽ mời một người bất kỳ lên để thử hiệu quá của sữa rửa mặt mà Thi Nhuận Trân Châu đang bày bán, phiền mọi người sau khi nhìn thấy công hiệu của nó, sẽ xem xét lại giá thành của món hàng này.”

Thi Hạ sau đó mời một nữ sinh không quen biết lên, ở trước mặt tất cả mọi người thử dùng sản phẩm lên mặt nữ sinh đó.

Quả nhiên, hiệu quả vượt ngoài mong đợi, nữ sinh kia cảm thấy rất vừa lòng.

Thi Hạ cười, tiếp tục nói: “Dòng sữa rửa mặt này không chỉ dịu nhẹ không kích ứng, hơn nữa thành phần bên trong toàn là dược liệu, rất phù hợp với những làn da nhạy cảm nhất.”

Cô chợt cảm thấy mình không giống tổng giám đốc của Thi Nhuận Trân Châu, mà là một nhân viên tiếp thị……

Tuy rằng sản phẩm lần này giá thành hơi cao, nhưng hiệu quả mà nó mang đến vẫn rất đáng khen ngợi.

“Những ai nghi ngờ sản phẩm của chúng tôi đều có thể lên đây thử một chút, tôi tin là sau khi dùng xong, chính mọi người sẽ trở thành người phát ngôn phù hợp nhất cho sản phẩm này.” Thi Hạ cười.

Cô đã xem qua thành phần của dòng sản phẩm này, cô tin là trong dòng sửa rữa mặt, nó đã vượt trội hơn hết tất cả những thương hiệu khác.

Cô gái lúc nãy sau khi sử dụng thử đã cực hài lòng, chính miệng thừa nhận hiệu quả sản phẩm không tồi.

“Thật sự không tồi, dùng xong da không bị căng, da của tôi rất mẫn cảm, rất nhiều sản phẩm khác đều không dùng được.”

Thi Hạ cười, cô nữ sinh mà Thi Hạ chọn lúc nãy, là một người qua đường không liên quan.

Nếu chọn một người từ đám người này, chỉ sợ là dù sản phẩm có chất lượng đến mấy bọn họ cũng sẽ nói có thành không.

“Tôi có thể cam đoan với mọi người, chỉ cần mọi người kiên trì sử dụng liên tục sản phẩm trong một thời gian, toàn bộ vấn đề về da dầu và mụn đều sẽ được cải thiện rõ rệt.”

Cô nữ sinh lúc nãy nhìn Thi Hạ, giống như đã bị hớp hồn.

“Tôi sẽ mua sản phẩm của công ty này.”

Thi Hạ khẽ gật đầu, đến lúc này, những gì đám người đến gây sự đó nói cũng không còn tác dụng nữa.

Bọn họ chỉ biết nhìn nhau ngơ ngác, rồi từng người một bỏ đi.

Thấy bọn họ bỏ đi hết cả rồi thì Thi Hạ mới dám thở phào nhẹ nhõm.

“Tổng giám đốc, chị quá lợi hại, không chỉ giải quyết được đám người đó, còn tuyên truyền cho sản phẩm của công ty chúng ta.” Mạt Mạt cùng một vị trợ lý khác nữa nhịn không được mà tỏ vẻ thán phục.

Nhưng mà, Thi Hạ nhìn sấp tài liệu và biên lai trên tay, chân mày vẫn nhíu lại.

“Chị vẫn muốn liên hệ lại với bên cung cấp nguyên liệu, báo giá của họ hơi cao.” Thi Hạ nói, nét mặt trở nên nghiêm nghị.

Mạt Mạt lập tức gật đầu.

“Vâng, em đã hiểu rồi thưa tổng giám đốc.”

Trong lúc trở về phòng, lại tình cờ gặp phải giám đốc Diêu của Phòng dự án.

“Tổng giám đốc Thi, mẹ của cô tới tìm.”