Chương 2

Từ đó, tôi nhận ra bản thân đã dần trở thành nhân vật may mắn trong tiểu thuyết, loại người dù làm chuyện xấu cũng có người chịu thay đổi, đi đường cũng hay nhặt được tiền. Mọi người nhìn tôi qua lớp lọc dày cộm, luôn cảm thấy tôi là người đáng thương, nhỏ bé và bất lực, cần được che chở yêu thương.

Để ví dụ đi, tôi đập vỡ lọ hoa yêu thích của thầy trước mặt mọi người, rồi ABCD cố tranh nhau nói với thầy là do họ bảo tôi dời lọ hoa đi, nhưng tôi không đủ sức nên vô tình làm rớt vỡ, tất cả lỗi do họ???

Nói đến, trước đây tôi từng gặp một đứa trẻ cũng đánh thức được Linh thể. Vì cùng là người triệu hồi Linh thể nên có sự cảm thông, rồi giúp đỡ nhau kiểm tra khả năng của Linh thể. Thế là tình cờ phát hiện ra mọi tấn công từ Linh thể đều không có tác dụng với tôi, Linh thể trước mặt tôi giống như giấy dán, chỉ khiến tôi cảm thấy kỳ lạ, không có tác dụng gì.

Còn về khả năng Linh thể của cậu bé đó, tôi nhớ hình như giống quả dưa lưới, tấn công rất rộng, rất thích nấp trong góc.

Là Hanakoen hay Hanakyuen gì đó nhỉ, quá xa xưa rồi nên tôi không nhớ rõ.

Mà, do may mắn thay đổi, bố tôi trúng số độc đắc, rồi gia đình nghĩ để tránh tôi bị sang chấn tâm lý nên chuyển nhà khỏi nơi đó, khiến tôi buồn rất lâu.

Nhưng tôi đã chào tạm biệt cậu ấy thật tử tế rồi, nên chắc không sao lắm chứ?

À, vô tình nói sang chuyện khác rồi.

Thực ra, bạn trai cũ của tôi, tôi chọn ngẫu nhiên vì bị bố thúc ép phải tìm người yêu. Lúc đó tôi vớ vẩn kéo anh ấy, hỏi không biết anh có phiền nếu cùng tôi sống cuộc sống bình lặng không. Với lớp lọc dày cộm, anh ấy đồng ý luôn.

Nhưng may mắn vẫn không đổi, người tôi chọn cũng khá ổn. Bạn trai mới không chỉ biết làm việc nhà, sinh hoạt điều độ, mà còn rất dính tôi. Anh ấy thường cầm tay tôi liếʍ láp, đôi khi phấn khích, lưng anh nhảy ra một con mèo lớn, loại màu hồng dễ thương.

Nghĩ rằng làm người không nên quá kén chọn, sở thích nắm tay về cơ bản cũng không sao. Ngày nay ai cũng có bí mật, sở thích riêng, tôi cũng là người có tiêu chuẩn là mê gương mặt đẹp. Hơn nữa, con mèo hồng rất ngoan, thường lúc bạn trai ngủ chạy ra chơi với tôi, khiến tôi hài lòng khi vuốt ve nó.

Tiếc là nó là Linh thể của bạn trai tôi. Nhưng nếu bạn trai cưới tôi, Linh thể của anh ấy tính ra cũng gần như Linh thể của tôi.

Vì thế, tôi định bàn chuyện cưới xin với anh ấy, nhưng phát hiện ra anh cắm sừng nên tôi tức giận. Anh đã hứa tay tôi là hoàn hảo nhất, sao còn đi ăn vụng?

Tôi tức lắm, con mèo hồng cũng không xoa dịu được, chia tay là bắt buộc.

Bây giờ mọi người đều cho rằng bạn trai bị kẻ lạ đâm, còn anh ấy thì không phản bác, ngoan ngoãn ngồi tù. Tôi đôi lúc thăm nuôi, rồi chờ đợi trong phòng bên cạnh con mèo hồng tìm tôi, nằm gọn trên lòng chờ tôi vuốt ve.

Nghĩ kỹ thì chia tay cũng chẳng sao, gia đình nghĩ tôi có thể bị tổn thương lớn về tình cảm nên không đề cập chuyện hẹn hò, cưới xin nữa. Bản thân tôi ngoài việc thiếu một người bạn trai chu đáo giúp việc nhà ra thì cũng không thay đổi nhiều, tôi rất hài lòng với tình huống này và bắt đầu hành trình mới.