Nhận Ra


Chương 1
- Hàn, anh ăn cơm đi.

Trịnh Hàn nhìn thoáng qua bàn cơm rồi bước lên lầu.

- Hàn, em chuẩn bị nước rồi, anh vào tắm đi.

Anh không để ý lời Giai Ân, bước chân vào thư phòng.

- Ai cho cô ngủ ở đây?

Cô nhìn anh, mặc dù hai người là vợ chồng, cô vẫn ngậm ngùi ra khỏi phòng.

Chưa đợi cô ra khỏi cửa, anh đã kéo cô lại siết chặc cằm cô.

- Triệu Giai Ân, muốn leo lên giường tôi, nghĩ cũng đừng nghĩ.

- Chúng ta là vợ chồng, em cũng chỉ muốn sinh một đứa con, làm tròn bổn phận một người vợ thôi.

Nghe vậy lực tay Trịnh Hàn càng tăng thêm.

- Muốn sinh con cho tôi? Ngoài Giai Di ra, không ai đủ tư cách, nhất là cô. Nên nhớ, tôi cưới cô là bị bắt ép. Và đặc biệt tôi muốn cô đau khổ, ngày đêm phải nhìn thấy tôi nhung nhớ Giai Di.

Càng nói anh càng cao giọng, lực tay càng mạnh hơn.

- Đau, anh buông.. Giai Di bỏ đi không liên quan đến em. Tại sao anh luôn không tin em?

Nước mắt cô rơi. Tại sao? Tại sao anh luôn không tin cô?

Nhìn nước mắt của cô bỗng dưng anh lại thấy nhói nhói. Không để cảm giác này lấn chiếm, anh vội đẩy cô ra khỏi phòng.

- Tin, tại sao tôi phải tin một người ích kỉ giả dối như cô?

Rầm

Không đợi cô nói thêm, anh đã đóng sầm cửa lại.

Cô cười, nước mắt vẫn tuông. Ích kỉ, giả dối. Cô đã làm gì để nhận cái tiếng xấu xa đó. Em gái cô bỏ đi vì người đàn ông khác. Sao lại thành cô ích kỉ đẩy em gái mình đi vậy?

Triệu Giai Ân, mày chết tâm được rồi.

****

- Hàn, anh làm sao vậy?

- Giai Di, Giai Di.

Trịnh Hàn trong tình trạng say khước, vừa ôm chầm lấy cô vừa lẩm bẩm tên Giai Di.

- Buông, em là Giai Ân, không phải Giai Di.

- Giai Di, anh yêu em, anh yêu em mà.

Anh vừa nói vừa đè cô lên giường.

- Không, buông em ra...ahhh.

Cô bất lực, lại uất ức. Tại sao lần đầu tiên của cô lại toàn nghe tên người con gái khác. Mắt cô vô hồn, mặc anh làm gì thì làm.

Sáng hôm sau.

- Buông em ra.

Trịnh Hàn siết chặc cổ Giai Ân.

- Cô giỏi lắm, dám lợi dụng tôi say leo lên giường tôi. Được, vậy cho cô toại nguyện, ngày nào cũng sẽ cho cô thõa mãn. Haha có thích không.

- Khụ... anh buông, tôi... khụ.. không cần.

- Không do cô quyết định. Từ hôm nay cô sẽ là nơi để tôi phát tiết. Đây là cái giá của việc cô làm tôi có lỗi với Giai Di.

- Thím Trương, kêu người mua thuốc tránh thai cho tôi. Tốt nhất cô nên ngoan ngoãn uống thuốc cho tôi.

Nói rồi anh bước vào phòng tắm. Từ hôm đó, ngày nào anh cũng cùng cô hoan ái. Đối với cô, nó như cực hình. Anh thô lỗ, lúc đỉnh điểm luôn gọi tên Giai Di. Và tất nhiên, sau hoan ái, cô đều uống thuốc, thuốc đắng nhưng lòng cô càng đắng hơn.

Hết chap 1.

Thêm Bình Luận