Chương 1

"Không phải tôi đã nói với cậu rồi sao? Triều Tịch là bạn đời hợp pháp của cậu, đã đăng ký trong hệ thống kết hôn xứng đôi, được luật pháp Liên bang bảo vệ!"

Lạc Vân Châu dừng lại một chút, đột nhiên phản ứng.

"Đợi một chút, vậy là tối qua cậu nổi giận ở bữa tiệc mừng, còn bỏ về sớm là vì có tên ngốc nào đó trèo lên giường cậu à?!"

Phó Tinh Lan ở đầu bên kia điện thoại không lên tiếng, tựa như đang chậm rãi tiêu hóa ý tứ lời nói trước đó của đối phương.

Lúc này hắn đang ở phòng ngủ Phủ nguyên soái ở trung tâm thủ đô, trên mặt vẫn còn vẻ tức giận vì bị đánh thức sau giấc ngủ.

Những tấm rèm cao từ sàn đến trần trong phòng ngủ được kéo rất cẩu thả, phần dưới của rèm xếp chồng lên nhau, bị cuộn lại thành một cục nhỏ dưới tấm thảm kéo, để lại một khoảng trống rất lớn để ánh sáng lọt qua.

Ánh sáng rõ ràng đã gần về chiều khiến hắn hơi nheo mắt.

Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông mơ hồ phản chiếu trên kính cửa sổ, mũi cao, mắt sáng, lông mày sắc sảo, ngực trần, bụng và cánh tay tràn đầy cơ bắp săn chắc mạnh mẽ. Một thân hình hoàn hảo được tạo bởi gen hàng đầu, đẹp đến từng centimet. Tỷ lệ giống như một tác phẩm điêu khắc tuyệt mỹ.

Tuy nhiên, vị nguyên soái trẻ nhất của Liên bang này, người được bình chọn là Alpha được nhiều người muốn kết hôn cùng nhất trong nhiều năm, dường như không phải là người tốt tính cho lắm.

Phó Tinh Lan đứng dậy, cuối cùng cũng bình tĩnh lại một chút, miễn cưỡng nhớ lại sự hỗn loạn tối qua, thản nhiên đáp: “Ừm.”

Lạc Vân Châu phục hồi tinh thần, không nói nên lời: "Những người đó thật là...càng chiến càng bại, càng bại càng chiến."

Có lẽ vì quanh năm ở chiến trường nên Phó Tinh Lan có sát khí rất nặng, kém kiên nhẫn, không được thân sĩ cho lắm. Thái độ của hắn đối với Omega cũng không khác gì với Beta, hay Alpha.

Nhưng dù vậy, có tiền đề “Theo đuổi vợ đến tận cùng đế quốc” của cựu thượng tướng, cũng là cha hắn phía trước, cùng sức mạnh và sự giàu có của Quân đoàn số 1 đảm bảo, nhiều người vẫn tin chắc Nguyên soái chưa gặp đúng người mà thôi.

Phó Tinh Lan tuy luôn có vẻ mặt lạnh lùng nhưng vẫn không thể ngăn cản tầng tầng lớp lớp ong bướm điên cuồng tiếp cận mình.

Phó Tinh Lan không chịu nổi sự quấy rầy, càng ngày càng không vui khi dự tiệc rượu. Kết quả, hầu hết mọi người đều không dám tùy tiện đến trò chuyện với hắn, cũng chỉ có Lạc Vân Châu từ nhỏ chơi cùng mới bình yên sống sót dưới áp lực của Nguyên soái.

Điều này tất nhiên không chỉ vì tình bạn, mà còn vì Lạc Vân Châu biết rõ nguyên nhân khiến Phó Tinh Lan trở nên như thế này, thực ra không phải vấn đề từ bản thân hắn.

Phó Tinh Lan mắc chứng rối loạn lưỡng cực trầm trọng, ngày thường tâm trạng hắn rất cáu kỉnh, cảm xúc không ổn định. Trường hợp nghiêm trọng thậm chí có thể mất hết lý trí, tấn công bừa bãi mọi sinh vật trong tầm mắt.

Sức chiến đấu của Phó nguyên soái quá mạnh, một hai người không thể khống chế được hắn, hệ số rủi ro quá cao.

Mà người phải đối mặt với cơn thịnh nộ của người đàn ông này đêm qua...

Lạc Vân Châu phản ứng lại, tim như trật nhịp.

"Chờ một chút, đừng nói với tôi hôm qua cậu phát bệnh...Tôi cũng ngớ ngẩn, quên mất cậu vừa mới về từ chiến trường, chắc chắn là không có thời gian đi giải tỏa tinh thần..."

Càng nghĩ càng có khả năng: "Chết tiệt, lẽ ra tôi nên gọi cho bác sĩ Thẩm trước khi đưa Triều Tịch đến chỗ cậu, tối qua chẳng lẽ cậu trực tiếp mất kiểm soát à?!"

Phó Tinh Lan mím môi: “…”

Lạc Vân Châu nghe hồi lâu không thấy hắn trả lời, trong lòng trầm xuống.

Lạc Vân Châu là Cục trưởng Cục hôn nhân xứng đôi, chính anh là người đưa người đến Phủ nguyên soái, còn là một trong số ít những người biết chuyện “Nguyên soái hung tàn”, nhận ra có thể đã có chuyện gì đó, giọng điệu của anh rõ ràng trở nên lo lắng.