Chương 1: Tiểu Thịt Tươi Vào Thành Phố Bị Một Đám Tâm Cơ Boy Vây Quanh Tính Kế

Khương Thành là một thanh niên vừa tròn 20 tuổi, cậu lớn lên không tồi, tính cách cũng thân thiện, bởi vì điểm này cho nên nhân duyên bình thường. Năm nay Khương Thành rời khỏi quê hương sinh sống từ nhỏ để lên thành phố A vào đại học. Đối với một nam sinh vừa tròn 20 tuổi mà nói, việc bước vào thành phố là một trải nghiệm vô cùng mới mẻ.Ngay ngày đầu tiên vào đại học Khương Thành liền làm quen được ba nam sinh, lúc này cậu không hề biết, ba người bạn mới này ngày sau lại trở thành người trong lòng của cậu.

Sáng sớm, Khương Thành cũng giống như mọi ngày, ngủ đến đúng 7 giờ, mặc xong quần áo, sửa lại đầu tóc, cậu liền rời khỏi ký túc xá.

Hôm nay là thứ bảy, không cần phải đi học.

Khương Thành ra khỏi kí túc xá, hướng cổng trường rời đi. Cậu sắp sửa đi đâu? Hôm nay Khương Thành cố ý sửa soạn một phen, là vì cậu đi gặp mặt bạn gái vừa làm quen được. Bạn gái tuy không phải cùng một khoa với cậu, nhưng bởi vì một lần tình cờ khiến cho hai người quen biết nhau. Sau đó khoảng một tuần trước, đối phương trực tiếp thổ lộ với cậu.

Em gái xinh đẹp chủ động đưa tới cửa, không có nam sinh nào sẽ cự tuyệt―― trừ khi hắn là gay.

Cứ như vậy, Khương Thành lần đầu tiên trong đời quen bạn gái.

Họ hẹn gặp nhau ở trên đường lớn, bạn gái cũng giống như cậu, đều tỉ mỉ trang điểm một phen, từ xa nhìn lại Khương Thành liền không khỏi động tâm.

Đến gần bên bạn gái, thậm chí còn có thể từ trên người cô ngửi được mùi nước hoa nhàn nhạt.

Khương Thành nuốt nước bọt, có thể thấy được sức mê hoặc của bạn gái.

Bạn gái cũng chú ý tới phản ứng của cậu, nhưng lại cố ý không nói, cô thân mật ôm cánh tay cậu, tim Khương Thành đập mạnh một cái, cậu có thể cảm nhận được cặρ √υ" của cô đυ.ng lên tay mình.

Khương Thành mặt si hán nhìn ngực của cô, máu mũi đều sắp chảy xuống. Con mẹ nó cũng bự quá rồi đi, cách quần áo đều có thể cảm nhận được nó lớn bao nhiêu.

“Làm sao vậy?" Bạn gái cảm nhận được tầm mắt của cậu, nhưng lại giả vờ khó hiểu hỏi.

Khương Thành sao có thể thành thật nói cho cô biết cậu đang xem ngực của cô, tiểu bạch thỏ nhìn vào liền mê, cậu thuận miệng nói một câu: "Không có gì cả, tiếp theo chúng ta đi đâu chơi vậy?"

"Trước tiên đi xem phim đi, xem xong chúng ta đi ăn, sau đó đi dạo phố."

Hình như bạn gái đối với việc hẹn hò rất có kinh nghiệm, khiến người ta không thể không nghĩ có phải cô ấy thường xuyên hẹn hò cùng đàn ông hay không.

Khương Thành đối với đề nghị này cảm thấy có chút do dự, nhưng chưa kịp nói gì đã bị bạn gái lôi đi rồi.

Khương Thành sống 20 năm, nhưng đây là lần đầu tiên cậu đến rạp chiếu phim, cái này không thể trách cậu. Dù gì trước kia còn ở quê, bạn bè nữ giới của Khương Thành rất ít, mà anh em thường xuyên xem phim cùng cậu cũng là xem tại nhà, nên tự nhiên Khương Thành chưa bao giờ đi rạp chiếu phim.

Bạn gái kêu Khương Thành đi mua bắp rang cùng đồ uống, bản thân thì đi mua vé, Khương Thành đồng ý, đi đến chỗ bán đồ ăn vặt xếp hàng mua.

Hôm nay cũng không biết là ngày gì mà rạp chiếu phim tự nhiên đông người như vậy, chẳng phải hiện tại rạp chiếu phim cũng là một loại lưu trữ sao? Khương Thành thầm nghĩ.

Nhìn thoáng qua người phía trước, phỏng chừng một thời gian ngắn sẽ không đến phiên cậu, Khương Thành liền lấy điện thoại ra, mở WeChat lên.

Chính ngay lúc này, bên cạnh có người va vào cậu, lực lớn đến mức thiếu chút nữa điện thoại của cậu liền rơi xuống đất. May mắn Khương Thành có chuẩn bị tâm lý, điện thoại mới không bị văng ra ngoài, cậu nhìn xem là ai va vào cậu, kết quả đập vào mắt là một gương mặt đẹp đến mê người.

"Cậu không sao chứ? Có bị va vào đâu không?" Người nọ vẫn còn lương tâm, cố ý mở miệng dò hỏi cậu.

Khương Thành vốn đang tính phát cáu, nghe xong lời này của hắn liền đánh mất ý định, nhưng vẫn tức giận mà nói: “Không có việc gì, tiên sinh lần sao phải cẩn thận chút, không phải lần nào cũng gặp người tốt tính như tôi đâu.”

“Thật xin lỗi, tôi bị cháu gái nhà tôi quậy nên bị đẩy một chút.” Người kia chân thành hướng cậu xin lỗi, nói xong còn răn dạy cháu gái hắn.

“Tiểu Đào, cháu xem đi, kêu cháu qua kia chờ chú mà cháu không nghe, hiện tại hại chú đυ.ng vào người ta rồi.”

Khương Thành nghiêng đầu nhìn người cháu gái kia, là một học sinh tiểu học, nhìn qua thật ra rất ngoan.

“Thực xin lỗi ……” Bé gái nghe được hắn nói, thành thành thật thật xin lỗi.

“Được rồi, cháu qua kia chờ chú, chú mua đồ xong liền đi.” Người kia nói với bé gái xong, bé gái liền đi rồi.

Chờ người đi rồi, người kia mới quay đầu lại nhìn Khương Thành, xin lỗi cậu lần nữa liền đi mất. Khương Thành nhìn bóng dáng người đó, cảm thấy chắc chắn là người có tu dưỡng.

Nhưng mà, lúc này cậu không hề biết, cậu bị người theo dõi.



Editor:

Cầu cmt, cầu bình chọn😢