Chương 1: Hệ thống du͙© vọиɠ của nữ phụ mở ra

Sở Kiều cảm thấy tên của mình chính là một trò cười.

Kiều sao? Kiều trong nũng nịu? Xinh đẹp? Nuông chiều? Nâng niu?

Một từ cũng chẳng dính dáng gì tới cô.

Trong màn đêm, mưa to như trút nước, ngồi một mình ở trạm xe buýt vắng vẻ, cô nhìn bàn tay sưng đỏ thô ráp cùng với khuôn mặt có vết bớt rất to của mình phản chiếu trên tấm bảng quảng cáo bằng thủy tinh. Cô nở nụ cười cay đắng.

Từ lúc bắt đầu hiểu chuyện thì cô đã sống trong cô nhi viện. Không có người thân, không có người yêu, bởi vì vết bớt đáng sợ to bằng nửa bàn tay trên má phải, cũng không có gia đình nào bằng lòng nhận nuôi cô.

Từ khi còn bé đã bị xa lánh, cô cũng chưa từng oán trời trách đất, chỉ cắn răng cố gắng học hành, thi đậu vào đại học tốt nhất, được nhận vào công ty có tiếng tăm nhất trong ngành, thế nhưng, cô vẫn luôn phải đón nhận những ánh mắt khác thường, vẫn phải chịu đựng việc người ta thì thầm to nhỏ ở sau lưng.

Những thứ này cũng chẳng là gì, cô quen rồi.

Mặc dù kỹ thuật bây giờ đã sớm có thể xóa được cái bớt đi, nhưng Sở Kiều không muốn.

Sâu trong đáy lòng cô vẫn còn có một chút mong đợi nhỏ nhoi.

Mong mỏi cha mẹ cô có thể dựa vào vết bớt này mà nhận lại cô, chờ đợi một ngày kia có thể được hưởng thụ hơi ấm gia đình.

Nhưng mà hôm nay cô mới biết, sự tồn tại của cô chính là một trò đùa.

Cô vẫn luôn thầm ngưỡng mộ chủ tịch Tiêu Kỳ của công ty. Cô biết dù là vẻ ngoài hay gia cảnh của bản thân đều không xứng với anh. Cô cũng chưa từng yêu cầu bất cứ thứ gì quá đáng, chỉ lén lưu giữ một tấm ảnh chụp trộm của anh trong điện thoại di động mà thôi, nhưng chưa từng nghĩ, hôm nay điện thoại bị rơi ở chỗ ngồi, thật không khéo bức ảnh đó còn bị đồng nghiệp nhìn thấy, thoáng cái cô liền biến thành đại diện cho thể loại “cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga” trên diễn đàn của công ty.

Mà trong phòng trà nước, trợ lý của chủ tịch, Văn Kiều Kiều – bạn gái tin đồn đầy tai tiếng của chủ tịch, cũng “không cẩn thận” đổ nước sôi nóng giãy lên tay cô, còn khuyên cô cẩn thận tay chân mình.

Hai người đều là “Kiều”, nhưng một người trên trời, một người dưới đất.

Càng khiến cô cảm thấy buồn cười hơn chính là.

Một giọng nói không hiểu sao đột nhiên xuất hiện trong đầu cô.

Nó nói cho cô biết, thế giới mà cô đang sống chẳng qua chỉ là một quyển sách.

Mà cô, chẳng qua là một nhân vật phụ không quan trọng chút nào ở trong sách.

Vì làm nền cho vẻ đẹp động lòng người của nữ chính, cho nên cô được thiết lập là từ nhỏ đã bị ôm nhầm, có bớt, diện mạo xấu xí, nội tâm độc ác, là chướng ngại vật ngăn trở giữa nam chính và nữ chính.

Mà thế chỗ cô, hưởng thụ tình thân và gia đình đáng lẽ là của cô, chính là nữ chính Văn Kiều Kiều.

Ha ha.

Vai nữ phụ.

Sự tồn tại của cô chẳng qua là vài dòng qua loa dưới ngòi bút của người khác.

Sở Kiều cắn răng. Cô hận! Cô không phục! Dựa vào cái gì?! Dựa vào cái gì cuộc đời cô lại bị quyết định như vậy!

Vẻ dữ tợn khiến cho vết bớt trên mặt cô càng thêm tươi đẹp bất ngờ.

【 Cô có muốn báo thù không? 】

【 Cô có muốn sống lại một lần nữa, hưởng thụ cuộc sống vốn nên thuộc về cô không? 】

Âm thanh máy móc lạnh lẽo vang lên trong đầu cô.

Có tiếng mà không thấy người quái dị khiến người ta rối trí, nhưng tình huống hiện tại làm cho Sở Kiều cảm thấy cũng không có gì đáng kể. Cô không cam lòng, chẳng biết làm sao để xả hết mối hận này. Cô muốn báo thù, cô muốn chứng minh giá trị tồn tại của mình.

【 Kiểm tra đo lường được độ oán hận của ký chủ đã đột phá giá trị khởi động, mở ra hệ thống du͙© vọиɠ của nữ phụ. 】

【 Ký chủ sẽ tiến vào thế giới nữ phụ phản công, hoàn thành nhiệm vụ chinh phục nam chính. 】

【 Nhiệm vụ thất bại, linh hồn sẽ bị xóa bỏ. 】

【 Nhiệm vụ thành công, điểm gộp lại đạt tới mục tiêu lên hạng, có thể quay lại thế giới gốc làm lại cuộc đời. 】

【 Có đồng ý không? 】

Cái thế giới này đã chẳng còn gì đáng giá để cô lưu luyến. Sở Kiều thoáng mỉa mai trong lòng, cô đi vào trong màn mưa, mặc cho mưa to xối xả, giội lên đầu, lên người cô.

“Tôi đồng ý.”

Sở Kiều nhẹ giọng đáp.

【 Hệ thống đang chuẩn bị… 】

【Liên kết thành công linh hồn của ký chủ. 】

【 Nhắc nhở đặc biệt: Phương thức chinh phục nam chính, tiếp xúc thân thể. 】

【 Cách tính điểm nhiệm vụ, hấp thu thể dịch trong cơ thể. 】

【 Bắt đầu đếm ngược: ba, hai, một. 】

Trước mắt Sở Kiều tối sầm, trước khi linh hồn rơi vào hôn mê, cô nghĩ thầm.

Chờ chút, cái hệ thống này gọi là gì ấy nhỉ?

Dục, du͙© vọиɠ hả?

Còn nữa, phương thức tính điểm là cái quái gì cơ?

Cô không nghe lầm đấy chứ?

Thể dịch? ? ?