Chương 34: Có bát quái hương diễm

Sau khi phóng thích một lần nữa, Sở Mân Thâm tính toán thời gian không còn sớm, liền ôm Sở Kiều đến trong phòng tắm rửa sạch một phen, lưu luyến không rời đưa cô về ký túc xá.

Mà trong nhà vệ sinh nam cách bọn họ một bức tường, hai cỗ thân thể vẫn vong tình va chạm như trước. Nhưng họ lại không biết, học sinh bị phạt chạy vì tập hợp khẩn cấp đến trễ lúc này cũng dần tan, một vài người nghẹn nướ© ŧıểυ đã lâu đang đi về phía toilet.

"Mẹ nó, huấn luyện chó chết này, lão tử sắp chết rồi"

"Chính xác, nhanh xả nước xong rồi về ngủ! Nghẹn chết lão tử rồi!"

Tiếng bước chân dồn dập kéo đến, Lý Mộng Nhi đang ở trước bồn rửa tay bị thao lộng nghe thấy thì hoảng hốt, hiện tại toàn thân cô ta trần trụi ngồi trên bồn rửa tay bị người thao, chỉ cần có người đẩy cửa nhà vệ sinh ra, liền có thể thấy được bộ dáng dâʍ đãиɠ của cô ta không sót chút gì.

Cô ta hoảng hốt đẩy người đàn ông còn đang cày cấy trên người mình ra, nhặt quần áo lên trốn vào gian phòng cách vách, huấn luyện viên kia lúc này cũng đã nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, vội vàng đi vào trốn cùng cô ta. Sau khi khóa cửa lại, Lý Mộng Nhi vốn thở phào nhẹ nhõm, lại bỗng nhiên phát hiện trong mớ quần áo hỗn loạn của mình, hình như thiếu thiếu gì đó.

Thiếu áσ ɭóŧ của cô ta!

Mà giờ phút này, một đám nam sinh đã kề vai sát cánh đi vào, cởϊ qυầи xả nước, Lý Mộng Nhi hoàn toàn không có cách nào đi ra ngoài.

Cô ta thầm cầu nguyện trong lòng, cầu nguyện đồ lót của cô ta bị vứt trong góc tối, cầu nguyện không có ai phát hiện ra.

Thế nhưng, hiện thực luôn biết đùa bỡn cô ta.

"Đờ mờ!"

"Mẹ nó, Đại Vĩ, kêu cái quỷ gì đó, chim lão tử run hết lên rồi đây!"

"Anh Đông... Anh mà nhìn thấy thứ này, không chừng chim còn cứng lên nữa đó!"

"Gì thế Đại Vĩ, phòng vệ sinh nam thì có cái gì khiến anh Đông cứng? Ý mày bảo anh Đông là gay ha!"

"A ha ha ha ha ha ha! Đại Vĩ mày thảm rồi! Anh Đông lên, đánh chết tên ngốc này đi!"

Một đám nam sinh cười phá lên, nam sinh cao lớn được gọi là "anh Đông" kia thẹn quá hóa giận kéo cậu học sinh Đại Vĩ có vóc dáng thấp bé tát cho một phát. Đại Vĩ vội vàng né tránh, cáo trạng không ngừng, "Ai da, đám chúng mày đừng có bôi đen tao, tao không có ý này!"

Cậu ta ngồi xổm xuống, dùng đầu ngón tay móc lấy món đồ nằm cạnh bên bồn tiểu đã khiến cậu ta giật mình kia giơ lên —— một cái áσ ɭóŧ ren màu đen!

"Đờ mờ!"

"Đờ mờ!"

"Đờ mờ!"

Đám nam sinh nhao nhao tiến lên cướp đoạt, họ đều là nam sinh tuổi dậy thì, ngay cả khi đại đa số chưa từng có kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙©, nhưng phim sεメ thì các cậu đều hiểu rõ trong lòng nhưng không nói ra, lén lút tuyên truyền. Món đồ trên người con gái này các cậu vẫn là biết là cái gì. Chính là biết nó là cái gì, mới có thể ngạc nhiên như vậy. Đây là phòng vệ sinh nam, vì sao lại có thứ này ở chỗ này!

Một nam sinh cao gầy dẫn đầu đoạt lấy, đặt cái áσ ɭóŧ lên mũi hít một hơi thật dài, "A, thơm quá a..."

"Mẹ nó, A Đức mày tởm quá!"

"Này, ngửi chút là đủ rồi, mau, đưa tao, tao cũng muốn ngửi thửi!"

Mấy nam sinh đang cợt nhả cướp đoạt cái áσ ɭóŧ kia, lại không nghĩ rằng anh Đông, cậu chàng có vẻ là thủ lĩnh của nhóm này lại tiến tới đoạt lấy, xem xét kỹ.

Cả đám thấy anh Đông ra tay, đều dừng lại, anh Đông kia nhìn cái áσ ɭóŧ mấy lần, càng nhìn sắc mặt càng tối tăm.

Cậu ta quét mắt liếc về phía buồng vệ sinh duy nhất đóng cửa kia, nghiến răng nghiến lợi, "Đi vệ sinh xong rồi thì về nhanh đi, mẹ nó, sáng mai có huấn luyện quân sự nữa đấy! Thứ đồ vừa thấy chính là của loại kỹ nữ phóng đãng, có gì hay mà cướp."

Nói xong liền vứt áσ ɭóŧ vào trong thùng rác, phủi tay bỏ đi. Mấy nam sinh khác nhìn nhau đầy khó hiểu vì tính tình cáu kỉnh bất thình lình của cậu ta, cũng rời đi theo.

Nghe được một đám người rốt cuộc rời đi, nhưng Lý Mộng Nhi ở trong buồng cách vách cũng không thể thả lỏng tâm tình. Anh Đông kia cũng một bề tôi dưới háng cô ta, không biết liệu có phát hiện ra chiếc áσ ɭóŧ kia là của cô ta hay không... Hy vọng là không...

Trong khi cô ta còn đang lo lắng việc này, tên huấn luyện viên ở phía sau đã mặc xong quần áo, mở cửa ra.

Lý Mộng Nhi vội xoay người, "Huấn luyện viên ca ca..."

Huấn luyện viên kia vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ của Lý Mộng Nhi, nói đùa, "Bạn học Lý, xem ra cô thân thiết không ít người a..."

Lý Mộng Nhi điềm đạm đáng yêu duỗi tay về phía hạ thân của gã đàn ông, lại bị gã cản lại.

"Được rồi, mai còn có huấn luyện, tôi cũng không dám thao cô quá thảm," gã đánh giá vóc dáng xinh đẹp của Lý Mộng Nhi một phen, trêu đùa, "Lần sau chúng ta tìm chỗ không người lại tiếp tục."

Lý Mộng Nhi cũng không phải loại người thích dây dưa, thấy gã không có du͙ƈ vọиɠ, cô cũng đành từ bỏ, rút giấy lau đi chất lỏng hỗn độn trên người, nhìn theo gã đàn ông vô tình rời đi.

"Đều là tiện nam nhân..."

"Sớm muộn gì tôi cũng sẽ khiến cho các người đều không thể rời khỏi tôi..."



Vì buổi tập huấn được thêm vào đêm hôm trước, hôm sau tổng huấn luyện viên tỏ ra tốt bụng quá mức, tuyên bố mọi người được tự do hoạt động vào buổi sáng, nghỉ ngơi hồi phục một phen. Đương nhiên, Sở tổng huấn luyện viên rốt cuộc là đau lòng đám học sinh bị thao luyện hơn nửa đêm, hay là ôm tư tâm, đau lòng đóa hoa nhỏ nào đó bị hắn thao hơn nửa đêm, chuyện này chỉ có trong lòng hắn biết rõ.

Sở Kiều vô ưu vô lự ngủ say sưa cả một buổi sáng, thẳng đến giữa trưa mới được các bạn cùng phòng gọi dậy.

Trên đường cùng các bạn đến nhà ăn, vẻ mặt cô đầy vi diệu nghe mọi người thảo luận bát quái mới nhất.

Trong phòng vệ sinh nam phát hiện một chiếc áσ ɭóŧ?

Lại còn là ren đen?

Có nữ sinh ở trong phòng vệ sinh nam làm chuyện gì mới cần phải cởi áσ ɭóŧ?

Ai to gan phóng đãng như vậy?

Các nữ sinh hứng thú bừng bừng suy đoán nguyên nhân vì sao chủ nhân áσ ɭóŧ cùng áσ ɭóŧ này lại xuất hiện trong phòng vệ sinh nam, suốt mấy ngày liền, toàn bộ học sinh cùng năm cũng chưa thể dừng lại tâm tình bát quái đang hừng hực thiêu đốt giữa những buổi tập. Phải biết rằng, đối với những chàng trai cô gái ở tuổi dậy thì, đề tài hương diễm lại tràn ngập ý vị ám thị thế này luôn khiến người ta suy nghĩ miên man.

Tuy cũng là một trong hai vị "Lớn mật phóng đãng", nhưng Sở Kiều lại vô cùng vui sướиɠ khi người khác gặp họa. Dù đêm đó cô và chú hai nhà mình rời đi sớm, không biết đôi dã uyên ương cách vách tiếp theo sẽ thế nào. Nhưng quần áo của cô vẫn còn nguyên, vậy cái áσ ɭóŧ kia là của ai, không cần nói cũng biết.

Bất quá, cô tuy vui sướиɠ khi người gặp họa, nhưng cũng không làm ra chuyện bỏ đá xuống giếng, cho dù biết này chủ nhân diễm sự này là Lý Mộng Nhi, cô cũng không nhiều lời. Dù gì đây cũng là chuyện riêng tư của người khác, Lý Mộng Nhi không oán không thù với cô, chuyện với Sở Mân Thâm như trong nguyên tác cũng không xảy ra, cô không có ý định can thiệp vào.

Thế nhưng, mặc dù Sở Kiều không muốn làm tiểu nhân, nhưng không phải ai cũng quang minh lỗi lac như cô.

Lý Mộng Nhi mấy ngày nay bị tin đồn nhảm nhí tra tấn đến khổ không nói nổi, tác phong của cô ta vốn lớn mật, lại bởi vì hoàn cảnh gia đình từ nhỏ, đối với chuyện tìиɧ ɖu͙© có hiểu biết sớm. Cô ta hưởng thụ cảm giác được đàn ông vây quanh, cũng vô cùng tự tin đối phó với đủ loại đàn ông, nhưng không ngờ chỉ một lần sơ sảy, lại biến mình thành nhân vật chính của câu chuyện hương diễm trong miệng mọi người.

Trước khi vào cấp ba, cô ta đã quyết định sửa đổi thói phóng túng trước kia, thật vất vả vào được Nhất trung, với thân thế bình thường như cô ta, muốn câu được rùa vàng thì hình tượng của bản thân nhất định phải tốt, thê nên đi chính là con đường ôn nhu thiện lương bạch liên hoa. Nếu chuyện áσ ɭóŧ kia là của cô được phơi bày ánh sáng, thì hình tượng mà cô ta xây dựng trước đây tất cả đều biến thành bọt biển.

Khóa huấn luyện quân sự giờ giấc học tập và nghỉ ngơi rất nghiêm khắc, mấy ngày này cô ta không có cơ hội tìm anh Đông thăm dò ý tứ, trong lòng thấp thỏm bất an. Bất quá, cô trước nay chưa bao giờ là người ngồi chờ chết, cô ta càng giỏi xoay chuyển mọi việc theo hướng có lợi cho mình.

Nếu sự tình đã lan truyền... Lý Mộng Nhi híp mắt suy nghĩ, trong đầu dần xuất hiện một chủ ý.

Chi bằng cô ta chứng thực nhân vật nữ chính trong miệng mọi người... chẳng phải cô ta có thể có lợi trong này sao?

Trong đầu lướt qua một người ở ban nhất vì biểu hiện tốt mà được huấn luyện viên nâng lên làm người dẫn đội - Sở Kiều, lại nhớ thân phận bạn trai tuấn tú kia của cô, cô ta chậm rãi nhếch khóe miệng lên.

Đây ... là một ứng cử viên tốt.

-----

Nữ chính xoát cảm giác tồn tại, nguyên nhân cô ta tìm đường chết. . . . . . Đương nhiên là tôi muốn cho tiểu Kiều Kiều đổi cảnh PLAY chú hai, A ha ha