Thế giới thứ hai: Sư tôn, đừng nữa mà

Khi mở mắt ra lần nữa, Sở Kiều còn chưa kịp liên lạc với hệ thống, suýt nữa đã nhào xuống đất.

Cảm giác trên người mình giống như bị một tảng đá hơn ngàn cân đè nặng, loạng choạng đứng thẳng, toàn thân mướt mồ hôi, ngay cả thở cũng khó khăn. Nàng vốn định thuận thế mà ngã xuống, nhưng khi nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh lập tức bỏ ngay cái ý định này, khó khăn lắm mới giữ được thăng bằng, trong lòng sợ hãi không thôi.

Giờ phút này nàng thế nhưng lại đứng trên không!

Phóng mắt nhìn ra xa, bốn phía đều là biển mây, ngoại trừ chỗ dưới chân nàng đang đứng, thì không còn bất kỳ vật nào khác, nếu nàng ngã xuống, e là một mẩu xương cũng không còn.

【419, cậu lăn ra đây cho tôi! 】 Sở Kiều nghiến răng nghiến lợi.

【 Ký chủ, xin bình tĩnh. 】 Âm thanh bình tĩnh xuất hiện trong đầu khiến Sở Kiều tức điên lên.

【 Tình huống này cậu bảo tôi bình tĩnh thế nào! Tôi sắp chịu không nổi rồi! 】 Sở Kiều chưa bao giờ cảm nhận sâu sắc ý nghĩa của từ "thái sơn áp đỉnh" như bây giờ. Giờ phút này nàng toàn dựa vào nghị lực của bản thân để chống đỡ, không để thân thể ngã xuống dưới áp lực cực lớn này.

【 Ký chủ tạm thời đừng nóng nảy. Căn cứ hệ thống đo lường tính toán, thân thể này của cô hoàn toàn có thể thừa nhận uy áp hiện tại, xin ký chủ tập trung tinh lực, điều động chân khí trong cơ thể. 】

【... Cậu cút đi. 】

Ngay cả sức lực để mắng mẹ nhà cậu cũng không có, nàng căn bản không biết cái gì là chân khí, càng không cần nói làm thế nào để điều động. Nhưng bây giờ không phải là lúc để rối rắm những vấn để này, chuyện quan trọng nhất là phải vượt qua cửa ải trước mặt. Vì thế nàng nhắm mắt lại, nhanh chóng tiếp thu ký ức của nguyên chủ, rốt cục đã biết nên điều động cái gọi là chân khí như thế nào.

Nàng lập tức dựa theo phương thức vận công ngày thường của nguyên chủ, thúc giục đan điền, trong tứ chi bách hài dần có dòng khí lưu động, chống đỡ thân thể nàng, làm nàng nhẹ nhõm hơn một chút.

【 419 ngoan, cậu có thể lăn về rồi. 】 Sở Kiều lúc này mới có tinh thần tiếp tục gọi hệ thống.

【 Mau truyền cốt truyện cho tôi xem. 】 Mắt nàng lúc này đã đen lại, nhất định phải nhanh chóng hiểu rõ nhiệm vụ mới có thể đưa ra quyết định tiếp theo.

【 Đã nhận, đang truyền cốt truyện... 】

Thì ra, lần này nàng xuyên qua chính là một thế giới tu chân.

Nền tảng của thế giới này là một quyển cẩu huyết ngược luyến thịt văn có tên 《 Sư tôn, đừng nữa mà 》 . Toàn bộ câu chuyện của cuốn tiểu thuyết này nói về việc nữ chính ngưỡng mộ và theo đuổi vị sư tôn lãnh tâm lãnh tình như thế nào, lì lợm la liếʍ ra sao, dâng hiến thân thể dâng hiến bản thân mình đến mức nào, mà nam chính chỉ xem nàng ta như thế thân để phát tiết du͙© vọиɠ, một bên không thể rời khỏi cơ thể muốn thượng nàng ta, một bên nhục nhã nàng ta, hai người ngược tới ngược lui, cuối cùng thế thân chuyển thành chính thức, nữ chính dùng tình yêu cảm hóa nam chính.

Mà "Sở Kiều" trong thế giới này, thật đáng tiếc, chính là tồn tại bị thế thân.

Phần lớn thời gian, nàng đều tồn tại trong hồi ức của nam chính, mãi đến phần sau của bộ truyện, vì để thăng hoa tình cảm của nam nữ chính nàng mới xuất hiện, không ngừng tìm đường chết, sau khi hoàn thành sứ mệnh của mình vinh quang lãnh cơm hộp, có thể nói là dùng cả đời để làm vai phụ cho quyển thịt văn này.

Sở Kiều có chút đau đầu, thân thể nàng xuyên qua, là đồ đệ đầu tiên của nam chính, cũng là người thương tổn nam chính sâu nhất. Bởi vì lần này, nàng không chỉ là nữ phụ, mà còn là vai ác.

Nam chính là thiên tài kiếm tu của một đại tông đứng đầu môn phái chính đạo Hạo Khí Tông, chưa tới trăm tuổi đã bước vào cảnh giới Nguyên Anh, vượt cấp đối địch trong tiên ma đại chiến, đánh bại tôn chủ Ma giới, tuổi còn trẻ đã dương danh Thiên Uyên giới.

Mà nguyên chủ " Sở Kiều ", lại là một bi kịch từ đầu đến cuối.

Ban đầu nàng sống ở một thành trấn thuộc quyền quản lý của Hạo Khí Tông, cha mẹ tuy là tán tu, nhưng cũng không thiếu tài nguyên cho nàng, người một nhà sống hạnh phúc vui vẻ.Tuy nhiên, muốn trách chỉ có thể trách thể chất của nàng, nàng không chỉ có được biến dị mộc hỏa song linh căn, mà còn là thể chất lô đỉnh trăm năm khó gặp. Thể chất này vô tình bị lộ ra ngoài, cha mẹ nàng đành phải mang theo nàng trốn tránh khắp nơi. Bọn họ vốn định đầu nhập vào Hạo Khí Tông, nhưng Hạo Khí Tông khi ấy lại bởi vì thần ma đại chiến mà mở ra đại trận Phong Sơn phong tỏa núi, cha mẹ trốn tránh không kịp, bị ma nhân gϊếŧ chết, mà nàng may mắn tránh được một kiếp, mai danh ẩn tính gia nhập vào một tiểu tông môn.

Cái chết thảm thiết của cha mẹ làm Sở Kiều không chỉ hận thấu xương ma nhân, mà còn giận chó đánh mèo sang Hạo Khí Tông.

Cả đời nàng đều vì báo thù mà sống, vốn định trà trộn vào Hạo Khí Tông, chờ cơ hội gϊếŧ nam chính - người lúc ấy phụ trách mở ra Phong Sơn Trận, không nghĩ tới trong quá trình này lại yêu hắn. Nàng không hạ thủ được, nhưng cũng không thể quên được cừu hận, vì thế phản bội sơn môn, gia nhập Ma giáo. Trong Ma giáo, nàng lấy lô đỉnh của bản thân làm giao dịch, bán đứng thân thể, dần dần bò lên thượng tầng, thật vất vả mới có cơ hội gϊếŧ chết ma chủ báo thù cho cha mẹ, lại bị nữ chính quấy rối, hủy hoại toàn bộ kế hoạch của nàng, cuối cùng chết trên tay nam chính từ đầu đến cuối hiểu lầm nàng là gián điệp.

Sở Kiều trong lòng hơi chua chát, người thân chết thảm, đại thù không báo được, cuối cùng còn bị người yêu gϊếŧ chết, nguyên chủ này sống cũng quá bi thảm rồi. Theo quan điểm của nàng, thù này vốn không nên đổ lên đầu nam chính, chấp niệm của nguyên chủ quá sâu, không chỉ làm tổn thương chính mình, cũng làm tổn thương người khác.

Nếu muốn làm nữ phụ nghịch tập, vậy thì nàng nhất định sẽ không để những việc này xảy ra lần nữa. Nam chính phải công lược, thù cũng phải báo.

Nhưng chuyện đầu tiên phải làm, vẫn là phải giống như nguyên tác, hỗn đến bên cạnh nam chính.

Mà cơ hội duy nhất có thể hỗn đến bên nam chính, chính là Đăng Thiên Tập hiện tại.

Đăng Thiên Tập là lần thí luyện do Hạo Khí Tông tổ chức nhằm thu thập nguồn máu mới, tuyển chọn nhân tài ưu tú, mỗi trăm năm một lần, dành cho những người trẻ tuổi Luyện Khí kỳ, nội dung thí luyện rất đơn giản thô bạo, chuyện bây giờ nàng phải làm chính là —— Đăng Thiên Thang.

Thiên Thang tổng cộng có 9999 bậc, từ khi bước lên bậc đầu tiên, chỉ có đi về phía trước, không được lùi về sau. Mỗi khi bước lên một bậc, uy áp phải thừa nhận sẽ tăng lên theo cấp số nhân. Người kiên trì lâu nhất, bước lên bậc cao nhất, chính là người thắng của cuộc thí luyện này.

Tất cả 100 người đứng đầu Đăng Thiên Tập đều có thể gia nhập ngoại môn Hạo Khí Tông, và mười người đứng đầu, sẽ được đặc biệt tiếp nhận, trở thành đệ tử nòng cốt của nội môn, có cơ hội bái môn hạ của chưởng môn cùng các trưởng lão.

【 Ký chủ, bậc thang dưới chân cô sắp biến mất rồi. 】

Mải suy nghĩ cốt truyện, Sở Kiều bỗng nghe được 419 lên tiếng nhắc nhở, cô theo lời nó nhìn xuống, lập tức hoảng sợ.

Bậc thang vốn rộng chừng một mét vuông nay bị thu nhỏ chỉ còn một phần mười,, ngay cả mũi giày của cô đều lộ ra bên ngoài luôn rồi. Nàng bừng tỉnh nghĩ ra, Đăng Thiên Thang này chính là như thế, không chỉ có có uy áp trên người, mà còn có hạn chế về thời gian, nếu không thể tiếp tục đi lên, vậy thì bậc thang mà ngươi không chống đỡ được kia, chính là thành tích cuối cùng của ngươi.

Sở Kiều khóc không ra nước mắt, nếu muốn tiến vào nội môn, công lược nam chính, nàng không thể dừng lại, cần phải tiếp tục đi về phía trước.

Nhấc bàn chân nặng nề lên, bậc thang kế tiếp theo đó mà xuất hiện, nàng cắn răng giẫm lên.

-----

Edittor có lời muốn nói :

Chương này giành tặng bạn A Lão Bản xưởng giấm đã donate tặng mình nhé!!!!!! ^_^ vui ghê á. Lần đầu tiên edit mà đc donate, hehehe