Chương 43: Thượng tướng bị ruồng bỏ?

Edit: @nynuvola(wp)

Lucas và Lạc Nhiễm đều kinh ngạc, người bên dưới thì sôi trào.

Lilia bị Lucas đẩy khỏi đài, lại phải nhìn pháo hoa chúc mừng ở trên, đả kích không hề nhẹ, khóc huhu rồi ôm mặt chạy mất.

Dân chúng và quan thần đến xem náo nhiệt bắt đầu ồn ào.

"Nếu không kết hôn, còn gì là thiên lý nữa!"

"Kết hôn! Kết hôn!!"

Lucas vẫn đứng thẳng tắp như cũ, đầu đội trời chân đạp đất, chỉ có lỗ tai đang ửng đỏ kia là phản bội hắn. Mà Lạc Nhiễm lúc này đã hận không thể đào một cái hố trốn đi.

Thanh âm huyên náo càng lúc càng lớn, Lạc Nhiễm nhảy khỏi đài thí nghiệm, dùng tốc độ nhanh nhất để...... Chạy.

Lucas hơi sững người, cũng nhanh chóng rời đi.

Cả hai cùng trèo lên phi cơ, sau lưng là những tiếng hò hét chói tai.

......

Tiếp đến, là một mảnh trầm mặc.

Yên lặng đến quái dị, có điều gì đó không thích hợp, khiến người ta phải trầm mặc lo âu.

Phi cơ cất cánh, một đường về thẳng công ty, dọc đường đi, phi cơ an tĩnh đến mức từng tiếng lật tài liệu của Lạc Nhiễm cũng chói tai một cách rõ ràng. Nhìn Lucas cứng nhắc ngồi một bên, cảm thấy không khí này thật kì lạ, cho nên y mở điện thoại ra.

【 Niềm vui khắp chốn! Thượng tướng và thư ký tuyên bố quan hệ!!! 】

XXX: A a a a Niềm vui khắp chốn! Cp tui đu đã trở thành sự thật!

XXX: Trời ơi, một Alpha và một Beta có thể đạt được độ phù hợp như vậy cũng quá nghịch thiên đi!! Không nghĩ đến hệ thống lại tới được số 200? Tui còn cho rằng 100 là tối đa rồi chứ! Không hổ là cp của tui!

XXX: Nghe nói là Lạc Băng công chúa lôi kéo Thượng tướng đi đài thí nghiệm, còn cùng ngài ấy ôm ôm túm túm ở trên đài, Lạc thư ký ăn dấm quá độ, liền tiến lên gạt người ta ra, sau đó cùng làm kiểm tra với Thượng tướng, mục đích là dùng 200% chứng minh vị trí của bản thân!! Ôi đm bộ dáng Lạc thư ký ghen cũng quá đáng yêu rồi!

XXX: Cho nên đây là tuyên bố quan hệ đúng không?! Hai người muốn kết hôn?! Cái đó, người thừa kế quân đội Đế Quốc về sau nên gọi là gì đây?!

Lạc Nhiễm: "......"

Lạc Nhiễm bình tĩnh tắt điện thoại.

Hai người mặt đối mặt, giống như đang ngồi trên đống lửa, ai cũng không mở miệng, mãi đến khi tới nơi.

"Đến rồi, Thượng tướng." Lạc Nhiễm đứng dậy.

"À, Ừ." Lucas cũng đứng dậy.

Hai người vội vã đi ra ngoài, không cẩn thận đụng vào nhau. Lạc Nhiễm sợ tới mức lui về sau thật nhanh.

Lucas: "......"

Y ôm lấy chồng công văn nói: "Thượng tướng, anh xuống trước đi."

Lucas xoa mũi, cũng lui về sau nhường: "Cậu, xuống đi."

"......"

Lạc Nhiễm có chút do dự đi hay không đi, có lẽ chần chừ quá lâu, đang lúc y muốn bước tới, Lucas lại cho rằng y quyết định xuống sau, cho nên chân cũng bước lên trước. Hai người lần nữa đụng vào nhau, Lạc Nhiễm đâm vào ngực Lucas.

"......!"

"Tôi, tôi xuống." Lạc Nhiễm cố gắng kéo dãn khoảng cách, nhanh chóng chạy khỏi phi cơ. Ở cùng hắn nhiều năm như vậy, y thật sự trăm triệu lần không nghĩ tới, sẽ có một ngày cảm thấy xấu hổ thế này.

Lucas theo sau y, thời điểm hai người vào chung thang máy, có thể cảm nhận được ánh mắt người đi đường đều tò mò đặt trên người họ, hoàn toàn không có ý định che giấu.

Bởi vì điện thoại của ai cũng nhận được thông báo cả.

Thật vất vả mới đi đến tầng cao nhất, liền thấy Dung Đóa ánh mắt sáng lấp lánh, hai tay nắm chặt ngồi ngoan ngoãn bên bàn làm việc.

"Lạc, Lạc thư ký!! Có phải phòng thư ký đang chuẩn bị phát thông cáo?!"

Cha mạ ơi cp của tôi là thật!!

Dung Đóa trong lòng đã soạn vài bản giao hưởng, khóc ướt cả Tây Hồ. Cô còn nghĩ xong phương thức viết bản thông cáo chính thức như thế nào luôn rồi.

"Đúng vậy." Lạc Nhiễm hít sâu một hơi: "Chuẩn bị làm rõ chân tướng mối quan hệ, khôi phục sự thật trong ngày hôm nay, đừng để mọi người tiếp tục hiểu lầm nữa."

"Vâng...... Hả?" Dung Đóa còn tưởng mình nghe lầm.

Lạc Nhiễm vô cùng bình tĩnh nói: "Tôi sẽ tự viết bản thảo, sau đó để các tài khoản chính thức bên phía chính phủ phát hành, làm sáng tỏ bê bối giả của tôi và Thượng tướng."

"???"

Dung Đóa ngây ngẩn cả người.

Cô theo bản năng liếc qua Lucas.

Lucas vẻ mặt u ám không chút cảm xúc, như kiểu chỉ cần nhìn thêm giây nữa hắn sẽ ăn luôn trẻ con mất.

"Làm theo lời cậu ấy!" Lucas xoay người tiến vào văn phòng, "Rầm!" Cửa phòng bị dùng sức đóng sầm lại.

"Thượng tướng, ngài ấy ......" Dung Đóa nuốt nước miếng.

"Ngài ấy tức giận ......" Lạc Nhiễm rũ mắt khó xử: "Bị tai tiếng quấn thân nên chắc không vui được, Thượng tướng vẫn luôn chán ghét chuyện này, không sao, mau chóng làm sáng tỏ liền ổn."

Dung Đóa: "......"

Có đúng như vậy không?!

Sao nhìn đâu cũng thấy sai sai......

Dung Đóa mờ mịt bắt đầu bật máy tính, đồng thời hồi tưởng lại biểu tình của Lucas.

Trong văn phòng, Lucas tức giận làm đổ nửa bình nước.

--Khốn nạn!

--Tiểu lưu manh!

Hắn ngồi trước bàn làm việc, tâm trạng nặng nề.

Nhóc lưu manh rõ ràng thích hắn nhiều như vậy, vì sao muốn từ chối tuyên bố quan hệ.

Chẳng lẽ là ghét bỏ hắn dơ bẩn? Hay lo ngại hắn chưa giải quyết xong tinh khấu, lỡ may chết trên chiến trường? Chẳng lẽ là không thích tính cách của hắn?

Chu Minh Khải từng bảo, mọi người đều cảm thấy hắn rất dữ, khó mà ở chung, Lạc Nhiễm cũng cho rằng như vậy? Cho nên y chỉ muốn chơi chứ không muốn chịu trách nhiệm?

Phắc, không hổ là hải vương.

(Hải vương:lăng nhăng, quăng lưới thả thính nhiều người.)

Lúc thính người ta thì dùng hết tất cả mọi thủ đoạn, bây giờ lại không muốn phụ trách nữa, Chu Minh Khải từng phổ cập giáo dục cho hắn một thuật ngữ phổ biến nhưng hồi giờ chưa từng áp dụng qua, từ đó là:

--Tra nam!

Lucas bực mình uống nốt nửa chai nước còn lại.

Lạc Nhiễm cũng đang ngồi trong phòng của mình uống nước—— tự động viên bản thân.

Y vừa viết một bản thảo rõ ràng vừa cúi đầu xem tin tức trên điện thoại.

Hạ Chí và những người quen biết y giờ phút này đồng loạt gửi tin nhắn dồn dập hỏi y rốt cuộc có phải đã ở bên Lucas hay không, Lạc Nhiễm còn bận giải thích với bọn họ.

Y khóc không ra nước mắt.

Còn chưa kể đến vợ chồng nguyên soái vô cùng kích động hỏi y liệu có thể chuẩn bị hôn lễ được chưa, bố mẹ y Lạc Thành và Vương Tử Đồng cũng nhắn tin, bảo cuối tuần này về nhà, có chuyện muốn nói.

Ngữ khí đặc biệt, đặc biệt nghiêm túc.

Lạc Nhiễm bất đắc dĩ đáp ứng, sau đó đăng bài.

@ Lạc Nhiễm: Chuyện xảy ra ngày hôm nay, tôi thật sự xin lỗi, là do tôi không cẩn thận đứng vào bục kiểm tra trên đài thí nghiệm, ngoài ý muốn kiểm tra xứng đôi với Thượng tướng, mong mọi người đừng tạo thành hiểu lầm, chiếm dụng tài nguyên của Tinh Võng. Tôi và ngài ấy đều không phải người yêu cầu làm kiểm tra quan hệ, tỷ lệ tối đa vốn là 100%, mà hệ thống lại xuất hiện số liệu 200%, chứng tỏ đã xảy ra sai sót, sẽ điều tra sau. Mang đến bối rối và những lời đồn không đúng sự thật cho Thượng tướng, tôi một lần nữa xin lỗi.

Tôi hứa sau này sẽ cố gắng và nghiêm túc chuyên tâm vào công việc, hy vọng có thể duy trì tình hữu nghị lâu dài với Thượng tướng!

Lạc Nhiễm đăng bài, mọi người lại lần nữa ùn ùn kéo đến bình luận.

XXX: Tốt!! Chúc Thượng tướng và thư ký tình hữu nghị lâu dài!! Cực kì cực kì lâu dài!

XXX: Lạc thư ký thật đẹp trai và tài giỏi, tôi rất thích anh! Chúc anh và Thượng tướng tình hữu nghị dài lâu!

XXX: Tình hữu nghị lâu dài! Vĩnh cữu!

Lạc Nhiễm đọc phản ứng của mọi người, cảm thấy có chút yên tâm, y cũng để ý thấy group mình trà trộn vào đã đăng một bài thông báo đến tất cả thành viên.

【 thông cáo 】 Lạc thư ký post bài! Các bạn mau đến bình luận, tiết chế cảm xúc tí xíu, cứ lịch sự chúc hai người tình hữu nghị lâu dài! Lạc thư ký hay ngại ngùng, đừng hù dọa người ta, đợi khi nào có thông báo chính thức chúng ta hẵng quẩy!

Lạc Nhiễm: "......"

Cái này hẳn là nhân gian đau khổ đi.

Có điều Lạc Nhiễm vẫn phải tiếp tục công việc thường ngày sau khi làm kiểm tra, y không quên hỏi thăm bên viện nghiên cứu tại sao lại xuất hiện tỷ lệ 200%.

Hôn lễ, UNK, áp tải tinh khấu về...... Ngoài ra còn có công vụ bên quân đội, cộng với việc mấy ngày nay liên tục ra ngoài cùng Lucas, làm Lạc Nhiễm vội đến mức cơm chiều cũng lười ăn.

Hôm sau, y đến bộ phận nghiên cứu đặc biệt mới xây dựng xong của viện nghiên cứu.

Bộ phận nghiên cứu đặc biệt này Lạc Nhiễm chưa thể tự mình vào được, phải nhờ quản lý nghiên cứu dự án của viện dẫn đường, dùng thẻ căn cước đi qua nhiều lớp phòng vệ và hành lang, mới có thể đến được phòng thí nghiệm của bộ.

"Nhiễm Nhiễm đến rồi đó hả?" Hạ Chí mặc áo blouse trắng liếc y, mỉm cười ra đón, trong tay còn cầm theo báo cáo.

"Lần đầu tiên đến nên có chút phiền phức, lần sau cứ dùng chứng minh thư của tôi, không cần qua kiểm tra thế này nữa." Hạ Chí lắc đầu: "Hồi đầu tôi tới cũng như vậy đấy."

Hạ Chí là một trong những người lãnh đạo dự án, việc có chứng minh thư của anh sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Lạc Nhiễm nhận lấy, cười đáp: "Cảm ơn."

Y đến với tư cách là người đại diện cho Lucas và quân đội để theo dõi tiến độ, xác nhận an ninh và phòng vệ. Dù sao thì băng quặng và UNK luôn do công ty của Lucas và bộ quân sự phụ trách.

"Lạc thư ký." Thẩm Tây Lạc cũng lại gần chào hỏi y: "Đúng lúc chiều nay chúng tôi có một cuộc thi nghiệm, Lạc thư ký muốn ở lại xem thử không?"

"Thí nghiệm?"

Hạ Chí nói: "Nghiên cứu sức ảnh hưởng của UNK đối với cơ thể người."

Nửa tiếng sau, Lạc Nhiễm đi theo vài người đến một phòng thí nghiệm khác.

Cách tầng cửa kính, y nhìn thấy bên trong có hai người đàn ông mặc đồng phục, đang tiêm thứ gì đó vào hai người đàn ông ăn mặc gọn nhẹ, bên cạnh còn đặt rất nhiều dụng cụ. Sau đó, hai người đàn ông mặc đồng phục lui về phía khay đặt dụng cụ, để lại hai người kia tay cột theo máy đo lường bắt đầu đánh nhau.

Dù sao cũng chỉ là thí nghiệm, vì vậy cuộc chiến của hai người đơn thuần là trao đổi, luận bàn với nhau. Nhân viên công tác bắt đầu quan sát và ghi chép số liệu, Hạ Chí cùng Thẩm Tây Lạc ở bên ngoài theo dõi diễn biến chính.

Thẩm Tây Lạc giải thích cho Lạc Nhiễm: "Căn cứ vào nghiên cứu hiện tại của chúng tôi, cơ thể con người sau khi tiêm một chút UNK vào đại não sẽ liên tục hưng phấn, minh mẫn. Không chỉ vậy, sức lực cũng tăng lên, khả năng vận động được đẩy mạnh, trở nên cực kì nhanh nhẹn."

Lạc Nhiễm kinh ngạc, nhìn thoáng qua Hạ Chí.

Phỏng đoán này đã được chứng thực.

UNK dường như có tác dụng như thuốc kích thích, vài phần tương tự với ma túy và chất cấm được dùng ngày đó. Tình hình cấp bách trước mắt là, nó có thể đảm bảo không gây tác dụng phụ hay không.

"Hơn nữa không thể lạm dụng, bất luận là thuốc gì đều không nên lạm dụng, nhất là những thứ có thể làm tăng cường thể chất." Hạ Chí ngao ngán: "Nhưng hoàng thất trong buổi họp hội nghị sau khi biết tin thì rất hào hứng, cực kì mong muốn có được quyền khai thác để các tướng sĩ Đế Quốc có thể sử dụng trên diện rộng."

Lạc Nhiễm cau mày.

"Đừng lo, chúng tôi sẽ nỗ lực kiểm soát nó, không để họ lộn xộn." Hạ Chí tiếp tục, "Tôi và lão Thẩm đều đã từng ở cùng với tướng quân Alton một thời gian, sẽ không lấy cơ thể tướng sĩ làm công cụ."

Lạc Nhiễm nhìn hai người đàn ông bên kia bức tường tính, hẳn là bảo vệ của viện nghiên cứu.

Hai người đó trao đổi, y có thể nhìn thấy tốc độ ra chiêu rất nhanh, rõ ràng không phát huy toàn lực, cảm giác vẫn thoải mái như thường nhưng sức mạnh của nắm đấm khá kinh người, sàn nhà đã xuất hiện vài lỗ thủng

"Ôi......" Hạ Chí mở miệng cảm thán: "Nếu thứ này mà tiêm vào người Thượng tướng, thì có khác gì khẩu đại bác hình người đâu cơ chứ ......"

"Không được." Lạc Nhiễm sa sầm mặt.

"Hả......?" Hạ Chí giật mình.

Y tự nhận thấy bản thân có chút thất thố nên vội lãng tránh: "Xin lỗi, chỉ là tinh thần Thượng tướng không được ổn định cho lắm...... Không thể tiêm vào những thứ như vậy, Alpha 3S có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, cho nên đừng thử nghiệm gì cả."

"Aizz......! Cậu hiểu lầm rồi, sao có thể chứ!" Hạ Chí nhanh chóng giải thích: "Ý tôi không phải như vậy."

"Không sao, tôi xin lỗi." Lạc Nhiễm cũng có chút xấu hổ.

Thí nghiệm kết thúc, y vội vàng rời đi, còn có rất nhiều công văn chưa xem, thời gian lại quá gấp rút.

"Lạc thư ký thật sự rất yêu Thượng tướng." Thẩm Tây Lạc đẩy gọng kính, cứng rắn ám chỉ: "Khá là hâm mộ cậu ấy."

"......" Hạ Chí trong lòng sắc bén trừng mắt: "Bởi vì Nhiễm Nhiễm nhà ta là đứa trẻ ngốc, ngươi chỉ cần đối tốt với y một phần, y sẽ trả lại ngươi gấp mười. Thượng tướng trước kia đối với cậu ấy rất tốt, cho nên Nhiễm Nhiễm một mực đối tốt lại hắn, cũng không nhất định chính là tình yêu."

Thẩm Tây Lạc tựa hồ có phần nghi hoặc, nheo mắt đăm chiêu, Hạ Chí nói: "Nhiễm Nhiễm lúc đi học thường xuyên bị bắt nạt, tuổi còn nhỏ nhưng liên tục bị nhốt trong tủ, chứng sợ không gian hẹp cũng vì vậy mà mắc phải, sau này tốt nghiệp trong nhà liền xảy ra biến cố, đi ra ngoài làm việc thì bị chèn ép, Thượng tướng là người đầu tiên che chở cậu ấy."

"Nguyên nhân tại sao?" Thẩm Tây Lạc truy hỏi nguồn cơn sự việc.

"Vì......Lúc đó có một tên biến thái theo đuổi cậu ấy, là con nhà quyền quý, có tiền có thế, mọi người đề cả nể, hơn nữa Nhiễm Nhiễm lớn lên vừa xinh đẹp mà thành tích cũng tốt, khiến người khác ghen tị, còn có màu tóc bạc kì quái."

Thẩm Tây Lạc nghĩ, cảm thấy hình như bản thân cũng khá ấn tượng, lúc Lạc Nhiễm vừa mới nhậm chức từng nghe Lucas nói qua, "Cái thằng biếи ŧɦái kia không phải là...... con trai Tử tước đó chứ?"

"Chính nó." Hạ Chí nói: "Cái thằng biến thái đó vẫn dây dưa với Nhiễm Nhiễm, sau khi cậu ấy nhận việc thì luôn ngủ lại công ty không dám về nhà, may nhờ Thượng tướng ra tay đuổi người, điều này không phải chuyện bí mật gì, Lạc Nhiễm hiện tại cũng đã ổn, chỉ cần anh tự hỏi thì cậu ấy không ngại nói."

Thẩm Tây Lạc gật đầu.

"Cho nên, anh mẹ nó đừng dí phim ảnh nóng cho Thượng tướng nữa, quá xấu hổ." Hạ Chí tức giận: "Nhiễm Nhiễm đã nói cho tôi biết rồi, bản thân cũng có ngon lành gì đâu mà còn dụ người khác coi phim này nọ, tự nhìn lại anh đi, kỹ thuật kém muốn chết, gậy mát xa dùng còn tốt hơn đồ của anh, thấy mà vô vọng."

Thẩm Tây Lạc: "......"

Trên mặt Thẩm Tây Lạc một màu trắng bệch, cả người cứng đờ hóa đá, bộ dạng lý trí lúc trước lập tức bị đánh bay sạch bách.

"Tôi......" Thẩm Tây Lạc há miệng, muốn giải thích nhưng Hạ Chí đã bỏ đi.

Đau lòng, đúng là vạn tiễn xuyên tim.