Chương 1

Bầu trời u ám.

Kỷ Hoà kéo chiếc vali 20 inch, bước ra khỏi nhà lớn Kỷ gia.

Ở bên cạnh, một người đàn ông mặc vest đưa tới một cái thẻ ngân hàng màu bạc.

"Kỷ Hòa tiểu thư, ở đây có 50 vạn. Kỷ tiên sinh bảo tôi đưa cho cô coi như phí bồi thường."

"Không cần." Kỷ Hoà thậm chí còn thèm liếc mắt một cái.

Năm mươi vạn cũng không thể mua lại mạng sống của nguyên chủ.

Trong mắt Lý Dũng hiện lên một tia kinh ngạc, anh ta đã ở cùng Kỷ tiên sinh nhiều năm nên đương nhiên là biết rõ Kỷ Hòa. Kỷ gia nhà lớn nghiệp lớn, thân là Kỷ gia đại tiểu thư, Kỷ Hoà từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, đồ vật cũng luôn dùng thứ tốt nhất. Nhưng mới hôm qua, vào ngày sinh nhật thứ hai mươi của Kỷ Hoà, nhà họ Kỷ lại tuyên bố với dư luận rằng Kỷ Hòa chỉ là con gái nuôi, còn tiểu thư chân chính của Kỷ gia lại là một người khác.

Không chỉ vậy, Kỷ gia còn tỏ vẻ Kỷ Hoà đã trưởng thành, bọn họ không có nghĩa vụ phải chăm sóc cô nữa.

Vì thế, Kỷ Hoà bị đuổi khỏi Kỷ gia.

Theo suy đoán của Lý Dũng, Kỷ Hoà sẽ không từ chối số tiền này. Nhưng sự thật là Kỷ Hòa không những từ chối, thậm chí một giây cũng không do dự.

Lý Dũng nhìn Kỷ Hoà kéo vali bước ra ngoài, chợt nhớ đến điều gì đó.

Dự báo thời tiết nói trời sẽ mưa trong nửa giờ nữa. Đây là khu biệt thự trên núi, không có taxi hay xe buýt, xuống núi phải mất hai mươi phút lái xe, Kỷ Hòa lại không có ô tô, không thể nào xuống núi trước lúc trời đổ mưa.

Lý Dũng do dự một lúc rồi chạy về phía trước. "Kỷ Hòa tiểu thư, để tôi tiễn cô."

Lần này Kỷ Hoà không có từ chối.

Cô ngồi ở ghế sau, suy nghĩ xem tình hình hiện tại là chuyện như nào.

Kỷ Hòa vốn là nhân sĩ kỳ tài ở Tu chân giới, chỉ cách một bước là có thể phi thăng, nhưng cuối cùng vẫn thua dưới lôi kiếp. Cô vốn tưởng rằng mình chắc chắn sẽ chết, nhưng không ngờ khi mở mắt ra, bản thân lại xuyên vào thân thể của Kỷ Hòa ở một thế giới khác.

Nguyên chủ dường như không thể chịu đựng được cú sốc vì thay đổi thân phận, nên đã tự sát bằng cách uống thuốc ngủ .

Sở dĩ Kỷ Hòa dùng từ "dường như" bởi vì cô cũng không chắc chắn về chuyện này. Cô tiếp nhận hết toàn bộ ký ức của nguyên chủ, ngoại trừ ký ức của nguyên chủ trước khi chết, nó có chút mơ hồ. Tiếc là Kỷ Hoà không có thời gian để suy nghĩ, đã bị Kỷ gia tống cổ ra ngoài.

Đang lúc cô đang suy nghĩ thì điện thoại di động của nguyên thân đột nhiên vang lên, phá vỡ không khí yên tĩnh. Kỷ Hòa mặc dù có ký ức của nguyên chủ, nhưng suy cho cùng vẫn là người ngoại lai, nên phản ứng có hơi chậm với thứ đồ đậm mùi kỹ thuật này.

Cô không phản ứng kịp cho đến khi liếc thấy ánh mắt của Lý Dũng thông qua gương chiếu hậu.

Lúc này Kỷ Hoà mới chậm rãi lấy điện thoại từ trong túi ra, dòng chữ hiện trên màn hình là - Lưu Thư Nhã.

Cô ta là người đại diện ban đầu của nguyên chủ.

Kỷ Hòa ấn nhận điện thoại, nhưng cô chưa kịp nói chuyện thì người bên kia đã bắt đầu nổi giận. "Kỷ Hoà, tôi còn tưởng rằng tuy cô đóng phim không giỏi, tính tình không tốt, nhưng vẫn có Kỷ gia chống lưng, hiện tại liền tốt, hóa ra là hàng giả! Tôi nói cho cô biết, tất cả nhãn hàng đại ngôn đều đến tìm tôi, muốn chấm dứt hợp đồng với cô. Công ty ban đầu vì phủng cô, coi như cho không tiền. Nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện này, đừng mong công ty ra mặt thay cô bồi thường tiền hủy hợp đồng."

Nghe giọng điệu, có vẻ cô ta đang rất tức giận.

Kỷ Hòa bình tĩnh hỏi: “Rốt cuộc cô muốn nói gì?”

Đại ngôn? Bồi thường hợp đồng?

Cô nghe hiểu từng từ của Lưu Thư Nhã, nhưng khi kết hợp lại với nhau Kỷ Hoà không hiểu lắm.

Ở đầu bên kia Lưu Thư Nhã càng tức giận hơn khi nghe câu hỏi của Kỷ Hòa. "Kỷ Hòa, cô cho rằng cô vẫn là đại tiểu thư Kỷ gia sao? Hiện tại cô nên nghĩ xem mình phải làm gì để có số tiền bồi thường hai ngàn vạn. Nếu không bồi thường, cô sẽ vào tù! Hơn nữa, chín giờ sáng mai cô phải đến công ty để chấm dứt hợp đồng!"