Quan Quân Và Nữ Sát Thủ


Người đàn ông không để ý đến tiếng la hét của cô, anh chỉ muốn làm chết cô, tất cả đều tại cô quá ngon miệng.

Trong phòng, ngoại trừ tiếng gầm rú trầm thấp của người đàn ông và tiếng rêи ɾỉ uyển chuyển của con gái, thì còn có tiếng nước "Xì xì" phát ra từ hạ thân hai người.

"A ~ ừ. . . " Mệt quá rồi, hoa huyệt tê rần, mí mắt nặng nề.

Hạ Khuynh Thành ngồi trên ghế, hai chân gác lên vai người đàn ông, cam chịu lực đẩy vào mạnh mẽ.

"Anh. . . A. . . Khi nào. . . Ừ. . . Khi nào bắn?" Hạ Khuynh Thành không thể chịu đựng nổi nữa, cô đành hỏi ra miệng, đối với cô mà nói, thời khắc này quả thật là sống một ngày dài bằng một năm, cô đã trải qua vài lần cao trào, thế nhưng anh lại hoàn toàn không có ý định bắn, cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ bị làm chết mất.

Oswald dịu dàng hôn lên trán cô, "Sắp rồi, bé cưng."

Nói xong, anh tăng tốc độ đâm nhanh thêm vài chục cái nữa, cuối cùng mới nặng nề cắm xuống, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c bắn vào nơi sâu nhất trong thân thể cô.

"Bé cưng, nhận lấy, bắn cho em hết."

"A~" Thân thể co rút từng cơn, Hạ Khuynh Thành mệt mỏi thở dài, cô cho rằng như vậy là đã xong rồi, cho nên nghiêng đầu ngủ mất.

Người đàn ông ôm lấy cô, sau khi hôn lên gương mặt cô, anh cười nói: "Em cho rằng như vậy là xong rồi? Coi thường tôi quá. Mới chút xíu vậy mà ngất đi, sau này làm sao chịu nổi đây?"

Gậy thịt trong đường hành lang lại cứng lên, anh ôm lấy cô làm hết mọi ngóc ngách trong phòng . . . .

--Hết--

Thêm Bình Luận