Văn án 1: Tạ Tư Nguy là một tổng thụ trong một quyển tiểu thuyết ngược văn, trong tiểu thuyết, cậu là thế thân của ánh trăng sáng vạn người mê, sau khi ánh trăng sáng chết đi, …
Văn án 1:
Tạ Tư Nguy là một tổng thụ trong một quyển tiểu thuyết ngược văn, trong tiểu thuyết, cậu là thế thân của ánh trăng sáng vạn người mê, sau khi ánh trăng sáng chết đi, cậu bị những tên ái mộ vạn người mê cưỡng đoạt chiếm hữu…
Cuối cùng còn Happy Ending????
Tạ Tư Nguy tỏ vẻ: ĐM!!!
Người cậu ấy thích cũng là ánh trăng sáng mà!!!
Trước khi kịch bản bắt đầu Tạ Tư Nguy đã biết trước được tất cả kịch bản, cậu ấy đối với nhóm ông chồng tương lai của mình không một chút hứng thú, cậu ấy chỉ muốn chiếm đoạt ánh trăng sáng mà thôi!
Có lẽ dục vọng của cậu ấy quá mức mãnh liệt, đến mức trói buộc với một hệ thống tên là [Răn dạy ánh trăng sáng].
[Ký chủ, muốn ánh trăng sáng sống sót sao? Chỉ cần ngài chiếm hữu cậu ta, điều giáo cậu ta, rót đầy cậu ta, khiến cậu ta trở thành nô lệ tình dục của ngài, cậu ta có thể sống sót.]
Văn án 2:
Thẩm Mộc Khanh là ánh trăng sáng lập lòe trong một quyển tiểu thuyết tổng thụ, tấm lòng cậu bao dung, cao quý hoàn mỹ, đáng tiếc vì kịch bản, cậu xảy ra tai nạn rồi qua đời, từ đó triển khai yêu hận tình thù của các nhân vật chính.
Bỗng nhiên có một hệ thống trói buộc với cậu, nói cho cậu biết:
[Ngài muốn sống lại sao, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ ngược tâm nhân vật chính, thì ngài có thể tránh khỏi những bi kịch này.]
Thẩm Mộc Khanh đương nhiên đồng ý.
Chỉ có điều cậu có một yêu cầu nhỏ nhoi.
Cậu muốn hệ thống giả vờ trói buộc với nhân vật chính, đồng thời phát nhiệm vụ răn dạy.
Cậu mỉm cười nói: “Cậu ép buộc cậu ấy sỉ nhục tôi, cậu ấy trong lòng đau khổ, tự nhiên sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngược tâm.”
Hệ thống cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới còn có thể chơi như vậy?
Thế là, hệ thống làm gián điệp hai mang, nó tận tậm tận lực truyền đạt mệnh lệnh của Thẩm Mộc Khanh cho nhân vật chính thụ.
[Mời ngài mặc sức sỉ nhục ánh trăng sáng, khiến cậu ta trở thành chậu thịt của ngài.]
[Khai phá thân thể của ánh trăng sáng, hung hăng điều giáo cậu ta.]
Tạ Tư Nguy mỗi lần nhìn thấy những mệnh lệnh răn dạy kia, cậu ấy đều nước mắt đầm đìa lên án hệ thống.
“Hệ thống, mi thật sự không phải là người mà, bà xã cao quý của tao hoàn mỹ như vậy, tao xứng sao?!”
Lên án thì lên án, nhưng ciu thì cứng vẫn cứng, cậu ấy một bên ức hiếp người trong lòng, một bên nhìn người trong lòng bởi vì hành động của mình mà lộ ra vẻ mặt xấu hổ, lòng đau như cắt: Huuhu, tôi thật sự không phải là người mà!
Hệ thống nhìn giá trị ngược tâm tăng lên vù vù, giả vờ mặt lạnh như tiền.
Mà kẻ đầu sỏ - Thẩm Mộc Khanh tỏ vẻ: “Tôi cảm thấy Tiểu Tạ vẫn còn giữ chừng mực, cậu cho cậu ấy xem vài bộ phim thể loại SM đi, bồi dưỡng sở thích tình thú của cậu ấy một chút.”
Hệ thống: [...] Tôi thật sự không hiểu đam mê của con người mấy người.
Vạn người mê lạnh lùng điều khiển mọi thứ song tính thụ x Vì ánh trăng sáng mà ngày càng trở nên điên khùng hèn mọn thế thân công (Bé mít ướt công).
Ai công ai thụ z , đọc văn án r nà vô đọc truyện thấy nó cứ cấn cấn với hơi rối ấy :)))