Chương 29: Phù hợp ( H )

“Hửm? Đi vào đâu?” Giọng anh khàn đặc, dụ dỗ cô gái nhỏ, từ phía sau, anh đưa bàn tay tới gần hoa huyệt, rồi đâm nhẹ vào. Ngón tay bị ngậm lấy, sau đó anh rút tay ra, cứ thế lặp đi lặp lại.

Bên trong hoa huyệt trống rỗng ngứa ngáy, Tô Dục dán chặt vào người Đoạn Trường An: “ Dùng gậy thịt, đi vào… Tiểu huyệt của em, có được không?”

“Tiểu yêu tinh,” Đoạn Trường An khẽ mắng, “Nói đi, anh chơi chết em, có được không.”

Anh cắm hai ngón tay vào, khều nhẹ điểm G, làm Tô Dục run rẩy liên tục.

Tô Dục biết anh đắn đo điều gì, trong lòng vô cùng ấm áp.

Cô ngồi xuống, đưa tay chơi đùa với hai túi ngọc của anh, đầu lưỡi liếʍ lên lỗ nhỏ đang hưng phấn phun nước: “Đoạn gia, em đang trong kỳ an toàn, anh có muốn… Làm hư em không?”

Cô hạ thấp giọng.

Mắt Đoạn Trường An đỏ ngầu, anh nhấc người đang ngồi dưới đất lên, để cô đứng dựa vào bồn rửa tay, đột nhiên cắm mạnh vào từ phía sau, sâu đến tận hoa tâm, Tô Dục hét lên.

“Lẳиɠ ɭơ, thèm khát đến vậy sao? Hôm nay gia sẽ chơi chết em.”

Anh mạnh mẽ rút ra, chỉ chừa lại đầu nấm bên trong, sau đó lại hung hăng cắm vào, hai tay mạnh bạo xoa bóp đôi gò bồng đào.

“Nhẹ chút… Anh nhẹ một chút…” Tô Dục rêи ɾỉ.

“Nhẹ thì sao làm em sướиɠ được chứ, phải không hả?”

Gậy thịt mạnh mẽ ra vào, có thể mơ hồ nhìn thấy hình dáng của gậy thịt trên bụng nhỏ bằng phẳng.

Hai túi ngọc đánh vào mông cô, khu rừng rậm rạp bên trên cũng không ngừng ma sát hai cánh mông mềm mại của cô.

Kɧoáı ©ảʍ kéo đến ồ ạt.

“Tới rồi… Em tới rồi…” Cao trào đột nhiên ập tới, nước mật bị gậy thịt chặn lại bên trong tiểu huyệt, Đoạn Trường An vẫn luôn ra vào, nhưng tốc độ đã chậm lại, gậy thịt ở ngay hoa tâm xoay tròn, sau cơn cao trào, tiểu huyệt càng mẫn cảm hơn, cắи ʍút̼ chặt hơn.

Kẹp chặt lấy gậy thịt của anh.

“Cái miệng nhỏ thèm ăn đến mức không nhả ra được à?” Đoạn Trường An vỗ lên mông cô, phát ra từng tiếng bôm bốp, “vểnh mông cao lên.”

Tô Dục nghe lời chổng mông lên.

Gậy thịt tiến vào càng sâu hơn, Tô Dục kêu lên, lần nữa lên cao trào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng cũng bắn ra, phun vào trong hoa huyệt.

Nước mật và tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa vào nhau, cùng với gậy thịt chôn sâu bên trong, làm Tô Dục cảm thấy tiểu huyệt của mình sắp bị căng đến hư rồi.

Nhưng đột nhiên cô lại nhận ra gậy thịt bên trong tiểu huyệt bắt đầu to lớn trở lại.

Tô Dục xin tha: “Đừng mà…”

“Đừng?” Đoạn Trường An bắt đầu chậm rãi ra vào, “Em nhìn xem tiểu huyệt cắn chặt như vậy, rõ ràng là không nỡ để anh đi.”

Anh ác ý đυ.ng vào điểm mẫn cảm bên trong tiểu huyệt, đôi chân dài thẳng tắp của Tô Dục quấn lấy nhau, cơ thể cũng vô ý thức ngửa ra phía sau.

Đoạn Trường An đột nhiên dừng lại, rút gậy thịt ra, Tô Dục quay đầu, ánh mắt vừa mê li lại vừa bất mãn.

Anh cười khẽ, xoay người cô về phía mình, hai người đối mặt, anh cúi đầu ngậm lấy môi cô, đi vào lần nữa.

Bên trên hai người hôn nhau, phía dưới cũng vậy.

Một chân của Tô Dục quấn lấy thắt lưng của Đoạn Trường An, một chân khác phải đứng nhón lên, nhận lấy đừng đợt va chạm của gậy thịt.

Hỗn hợp nước mật trộn lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ có màu trắng ngà, chảy ra từ nơi hai người kết hợp, nhiễu thành giọt.

“Quả nhiên là làm từ nước.” Đoạn Trường An nói thầm.

Cho dù có làm bao nhiêu lần đi nữa, thì hoa huyệt của cô gái nhỏ vẫn như cũ, xiết chặt hệt như xử nữ, ướŧ áŧ vô cùng.

Mềm mại khớp với cứng rắn.

Cô cũng không biết mình đã cao trào bao nhiêu lần, cũng không biết người kia đã bắn mấy lần, chỉ biết hai người điên cuồng quấn lấy nhau từ trong phòng tắm làm đến trên giường.

Trước lúc ngất xỉu, suy nghĩ cuối cùng trong đầu Tô Dục là, đừng nên trêu chọc đàn ông đã nhịn đói lâu ngày, đặc biệt là còn chủ động quyến rũ họ.