Chương 34: Ngày thứ hai sau bữa tiệc ăn mừng ( H )

Tiệc ăn mừng chơi đến tận khuya, Tô Dục và bạn gái của Wang uống một ít rượu có nồng độ thấp.

Buổi sáng mơ mơ màng màng tỉnh lại, Tô Dục có hơi mơ hồ, suy nghĩ một lúc mới nhận ra nơi này là nhà của Đoạn Trường An, người nằm bên cạnh hôm qua đã uống không ít rượu nên giờ vẫn còn ngủ.

Tô Dục nhìn anh chăm chú, nhớ đến lần đầu tiên thức dậy từ trong lòng anh, cô cũng cười ngây ngô như lúc này.

Đôi bàn tay không nhịn được ôm lấy eo của anh.

Đôi chân thon dài cũng quấn lên người anh.

Một bàn tay từ từ phủ lên nơi phình lên giữa hai chân anh, cách lớp qυầи ɭóŧ xoa nắn, cô cảm giác được gậy thịt dần trở nên cứng rắn trong tay mình.

Tô Dục buông tay ra xoay người lại, nhớ lại hành động to gan của mình lúc nãy, vành tai cô đỏ lên, hai chân vô thức cọ xát vài cái, giữa hoa huyệt ngày càng ướŧ áŧ hơn.

Có chút khó kiềm chế.

Tô Dục xoay người, ôm lấy cánh tay của Đoạn Trường An, để tay anh nằm giữa hai chân cô, rõ ràng bàn tay không hề động đậy, nhưng cô lại có một cảm giác thoải mái khó hiểu, nước mật ồ ạt chảy ra không ngừng.

Tô Dục nhắm mắt lại, hưởng thụ cảm giác sung sướиɠ này.

Qυầи ɭóŧ ướt đẫm bị cởi ra, hoa hạch bị người kia khều nhẹ một cái, Tô Dục mở to mắt, còn chưa nhìn thấy rõ ràng, đã bị người bên cạnh đè nửa người lên người cô, nặng nề hôn xuống.

Đầu lưỡi dây dưa quấn quít lấy nhau, ngón cái của anh vòng quanh hoa hạch, ngón giữa cào nhẹ vào trong hoa huyệt.

Tất cả mọi cảm giác dường như đều tập trung vào ngón tay nằm ở miệng huyệt kia, cô vừa muốn anh tiến vào nhưng lại không nỡ bỏ qua cảm giác thoải mái này.

Hoa hạch bị kí©h thí©ɧ càng ngày càng nhiều, thân thể của Tô Dục bị đưa đến cao trào.

“Càng ngày càng mẫn cảm,” Đoạn Trường An vừa mới tỉnh lại, giọng nói càng thêm trầm thấp từ tính, “A Dục, vừa mới thức dậy tiểu nộn huyệt đã thèm ăn rồi sao?”

Anh lấy ngón tay ra, gậy thịt cọ xát với hoa huyệt, dính chút nước mật, anh cố ý chậm rãi tiến vào trong hoa huyệt, đâm vào một chút rồi lại rút ra.

Sau cơn cao trào hoa huyệt vừa mẫn cảm lại vừa trống rỗng, Tô Dục nhấc eo lên, hai chân kẹp chặt lấy anh: “Anh mau vào đi!”

Đoạn Trường An cười cười, cắm mạnh vào một cái.

Tiểu huyệt gắt gao mυ"ŧ lấy gậy thịt, hai người đồng thời thở dài thỏa mãn.

Gậy thịt mạnh mẽ ra vào bên trong hoa huyệt, mỗi lần lui ra đều kéo theo tường thịt màu hồng nhạt, sau đó lại từ từ đẩy ngược nó vào trong hoa tâm, Tô Dục bị đâm làm cho hai bầu ngực đong đưa lắc lư dữ đội.

Đoạn Trường An cúi đầu mυ"ŧ lên phần da thịt giữa ngực, để lại một dấu dâu tây đầy mập mờ.

Càng trùng hợp hơn là chất giọng của Đoạn Trường An, mỗi sáng thức dậy đều rất gợi cảm, anh lại không ngừng thì thầm bên tai, gọi tên cô .

Tô Dục vô cùng động tình, da thịt như bị nhuộm lên một màu hồng nhạt vô cùng xinh đẹp, nước chảy ra từ trong hoa huyệt làm ướt tấm drap trải giường

Đoạn Trường An dừng lại, một ngón tay chậm rãi đi vào.

Tô Dục nắm chặt khăn trải giường: “Đừng… Căng hư mất…”

Ngón tay ấn vào điểm mẫn cảm trong hoa huyệt, gậy thịt thong thả ra vào, mỗi một lần ra vào tích tụ thêm nhiều kɧoáı ©ảʍ làm Tô Dục sung sướиɠ bật ra từng tiếng nức nở.

“Không được, Đoạn gia…” Tô Dục há to mổm thở gấp, hoa huyệt co rút lại nhanh hơn, xoắn chặt lấy gậy thịt làm Đoạn Trường An nổi da gà, anh rút ngón tay ra, lần nữa mạnh mẽ đâm vào rút ra nhanh chóng, mỗi lần đều đâm sâu vào tận miệng tử ©υиɠ.

Người dưới thân đạt cao trào liên tục, miệng vô thức gọi tên Đoạn Trường An.

Cô không chịu nỗi nữa.

Đoạn Trường An dùng sức đâm vào thật sâu vào rồi rút ra vài lần, sau đó nhanh chóng rút gậy thịt ra ngoài, bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c lên cái bụng nhỏ bằng phẳng và hoa huyệt lầy lội giữa hai chân cô.

Mồ hôi túa ra làm ướt tóc mai trên trán Tô Dục, Đoạn Trường An hôn lên trán cô trước, rồi sau đó mới bế cô đi tắm.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~