Chương 48: Niên Niên hựu Hạ ( 11 )

Quả nhiên mục đích ba Lâm tìm Lâm Hạ chính là tham gia hôn lễ của Từ Tẫn Hoan, những người có mặt ở đó đều là người của thương giới, ông muốn cho Lâm Hạ làm quen vài người, như vậy sẽ tốt cho tương lai của cô sau này.

Ngay từ đầu ba Lâm đã lo lắng Lâm Hạ không thích những trường hợp như vậy, nhưng kết quả là sau khi Lâm Hạ nghe xong lại vỗ bàn một cái bốp, đứng bật dậy hiên ngang nói: “Ba cứ yên tâm đi, con nhất định sẽ trang điểm thật xinh đẹp, sẽ không để ba mất mặt đâu!”

Ba Lâm hoài nghi mình nghe lầm, con gái cưng khi nào dễ nói chuyện như vậy chứ, đúng là phản khoa học mà.

Lâm Hạ chạy nhanh về chung cư, mở hội nghị ba góc.

Ba góc chính là, Lâm Hạ ngồi trên thảm, Tống Tiểu Như ngồi ở sofa và Tô Dục đang gọi video call trong điện thoại được đặt trên bàn.

Lâm Hạ kể hết mọi chuyện từ đầu tới cuối cho các bạn nghe, Tô Dục vừa xếp đồ, vừa nói: “Tớ cảm thấy nên đến đó, đến lúc đó chắc chắn sẽ chạm mặt nhau ở hôn lễ, cậu cản anh ta lại rồi giải thích cho anh ta hiểu, vậy là xong.”

Tống Tiểu Như lắc đầu: “Lúc trước Hạ Hạ nói chuyện tuyệt tình như vậy, chắc chắn là Từ Cẩn Niên cảm thấy mất mặt, rất tức giận, bây giờ Hạ Hạ chạy tới bảo tất cả chỉ là hiểu lầm, như vậy không được.”

“Haizz,” Tô Dục thở dài, “Cũng đúng, cậu nói xem sao Lâm Hạ đần như vậy chứ?”

“Làm sao mà tớ biết được,” Lâm Hạ vẻ mặt ấm ức, “tớ vừa mở mắt ra đã thấy tin nhắn kia, phản ứng đầu tiên chính là nghĩ rằng anh ấy sắp kết hôn, sau đó thì bỏ chạy mất.”

“Không thì…” Lâm Hạ đột nhiên nghiêm mặt nói, “Để tớ tìm cơ hội ngủ với anh ấy? Ngủ một giấc chuyện gì cũng có thể giải quyết.”

“???” Tống Tiểu Như lắc đầu, “Cậu, con mẹ nó ít nhất cũng phải có cơ hội mới làm được chứ.”

Tô Dục cũng gật đầu: “Ý kiến này cũng không tệ, dù sao thì cậu cũng đã nhận định anh ta rồi.”

Lâm Hạ vuốt tóc, vẻ mặt kiên định: “Xí, đàn ông thôi mà, tớ không tin là không bắt được tới tay.”

Lâm Hạ mặc chiếc váy mà cô và Tống Tiểu Như đã tốn công lựa chọn, váy dài màu hồng phấn, thiết kế xẻ tà cao bên hông, khi đi lại sẽ lộ ra đôi chân trắng nõn, thon dài thẳng tắp. Vô cùng phù hợp với khuôn mặt xinh đẹp đã được trang điểm tỉ mỉ, Tống Tiểu Như nhận xét vẻ ngoài của cô lúc này, có bảy phần tiên khí ba phần phong tình.

Rất hấp dẫn, có hi vọng!

Trên đường đi Lâm Hạ vẫn chìm trong suy nghĩ, lát nữa khi nhìn thấy anh, câu đầu tiên cô sẽ nói cái gì, cô như vậy thật sự không có vấn đề gì chứ.

Sau đó, lúc bọn họ gặp nhau, chẳng hề giống với trong tưởng tượng của cô chút nào.

Từ Cẩn Niên cài hoa dành cho phụ rễ trên áo, đứng ở cửa nói chuyện với mấy người đứng xung quanh, anh mặc bộ vest màu đen, tôn lên thân hình cao ráo, rắn rỏi mang lại cảm giác cấm dục, gợi cảm không nói nên lời, Lâm Hạ nhìn thấy anh thì có hơi luống cuống tay chân.

Chớp mắt họ đã đi tới phía trước, ba Lâm ký tên và gửi bao lì xì, rồi bắt tay, trò chuyện vài câu với Từ Cẩn Niên.

Lâm Hạ đứng phía sau, bên cạnh ba Lâm, cô nhìn anh, Từ Cẩn Niên liếc mắt nhìn về phía cô, nhưng cũng đối xử lạnh nhạt với cô giống như những người khác, anh cười với ba Lâm một cái rồi lại tiếp tục tiếp đón những người khác.

Toàn bộ quá trình không tới hai phút.

Nói không mất mát là giả.

Cô lấy điện thoại ra thì phát hiện Tô Dục và Tống Tiểu Như đều nhắn tin trong group, hỏi cô có gặp được anh chưa.

Lâm Hạ nói với ba Lâm rằng mình muốn đi vệ sinh.

Nhưng lại cầm lấy một ly champagne đi ra ngoài ban công.

Đang suy nghĩ mông lung, thì sau lưng bị ai đó vỗ nhẹ, Lâm Hạ quay đầu lại, nhìn thấy Severn đang đứng ngay bên cạnh cô.

“Anh cũng ở đây hả?” Lâm Hạ câu được câu không trò chuyện với anh ta.

Severn hơi ngạc nhiên, không hiểu vì sao cô lại hỏi như vậy: “Anh đương nhiên là phải ở đây rồi, anh là anh họ bên nhà nội của Tẫn Hoan mà.”

“À,” Lâm Hạ gật đầu, sau đó trợn to mắt nhìn anh ta, “Anh họ??? Vậy anh và Từ Cẩn Niên cũng là…”

“Anh em chú bác” Severn xoay người, chống tay lên ban công, “Sao kinh ngạc dữ vậy? Em không biết hả?”

Lâm Hạ cảm thấy toàn thân đều khó chịu: “Sao em biết được, với lại anh cũng không phải họ Từ, rõ ràng họ của anh là…”

Họ gì??? Lâm Hạ đột nhiên ý thức được việc gì đó, cô im bặt.

Quay đầu thì thấy Severn đang nhìn cô chằm chằm, cười hết sức giả dối nói: “Cho nên anh đây bị đổi thành họ Tái luôn rồi hả???”

Lâm Hạ cười cầu hòa vài tiếng: “Xin lỗi nha, trước giờ em vẫn luôn không biết tên tiếng trung của anh.”

Severn nhún vai: “Cũng thường thôi, trong công ty có rất ít người biết, anh còn tưởng rằng giám đốc Lâm đã nói cho em biết rồi.”

“Nói cho em biết cái gì cơ?” Lâm Hạ cảm thấy có quá nhiều nghi vấn trước mắt mình, “Vì sao anh lại đi làm trợ lý cho cha già vậy?”

“Bởi vì tới tuổi nổi loạn thôi” Severn nhún vai, “Thật ra em và Từ Cẩn Niên vốn dĩ là có hôn ước, nhưng bà Lâm lại cảm thấy lỡ như hai người không có tình cảm, cả hai bên sẽ cảm thấy rất khó xử, nên mới không làm như vậy.

“Lúc trước, khi em cảm thấy có hứng thú với Từ Cẩn Niên, anh còn rất vui mừng, thằng nhóc kia tuy có hơi lạnh lùng, nhưng làm người ngay thẳng, nếu hai người có thể thành một đôi, đó là việc vô cùng tốt.”

“Nhưng nhìn thấy em bây giờ thì hi vọng được mời uống rượu mừng của anh chắc cũng tiêu tan rồi.” Nói xong anh hếch cằm về phía trước ra hiệu cho Lâm Hạ nhìn về phía bên kia, có một cô gái đứng bên cạnh Từ Cẩn Niên, “Em nhìn thấy cô gái kia không, sống cùng khu với bọn anh đó, từ nhỏ đã thích bám theo thằng nhóc kia rồi.”

Lâm Hạ bắt lấy cánh tay của Severn: “Trước kia có vài hiểu lầm, em mặc kệ, anh phải giúp em đó, anh họ.”

“???” Lần đầu tiên trong đời Severn cảm thấy mình thật là nhiều chuyện.

————————————————

Từ Cẩn Niên: Hay quá, một câu thoại tôi cũng không có.

Severn: Good, con mẹ nó, tôi xém chút bị đổi sang họ Tái luôn?

Lâm Hạ: Ngon lắm, liếc nhìn em có một lần thôi đúng không.

Tác giả: Đã đến lúc phải đổi kịch bản theo đuổi cho anh trai nhà họ Từ rồi, ngược vợ sướиɠ nhất thời, theo đuổi vợ khẩn cấp như pháo nổ*.

*Nguyên văn: Ngược thê nhất thì sảng, truy thê hỏa táng tràng.

Ý nghĩa là: Ban đầu nam chính phớt lờ nữ chính, ngạo kiều các kiểu con đà điểu. Cuối cùng, để làm nữ chính hài lòng, thím ấy phải làm rất nhiều thứ để bù đắp.

Severn là tên tiếng anh, đổi sang tiếng trung có nghĩa là Tái Văn, đây là lý do vì sao Lâm hạ nghĩ anh ta họ Tái.