Rượu


Lúc Kỳ Xuyên bị Thẩm Từ An ép hỏi, một ngụm rượu ở trong miệng không nuốt xuống được, cả kinh thiếu chút nữa phun ra.

Thẩm Từ An hơi say, khóe mắt phiếm hồng lại không thuận theo không buông tha nhìn chằm chằm Kỳ Xuyên. Kỳ Xuyên kéo thân ảnh thanh lãnh mang theo hương rượu vào lòng. Nâng lên cằm y, hôn môi khóe mắt ửng đỏ.

Từ khóe mắt chậm rãi hôn đến vành tai, ngậm lấy vành tai đỏ bừng mυ"ŧ vào cũng không có bị đẩy ra. Hoài nghi chính mình nghe lầm hay không, cuối cùng toàn bộ đánh mất. Tay được một tấc lại muốn tiến một thước từ vạt áo vói vào. Vuốt ve làn da bóng loáng cười nhẹ nói:

“Bởi vì đặt em ở trong lòng, luyến tiếc em có nửa điểm ủy khuất. Cho nên mới không dám đối em có ý tưởng không an phận.”

Kỳ Xuyên duỗi cánh tay vòng qua, giam cầm người trong ngực.

“Nếu em nói như vậy, vậy không có đường sống.”

Cúi đầu cắn hầu kết người dưới thân than nhẹ, “Anh thật cao hứng……”

Cao hứng nghe được cậu nói như vậy, cao hứng Thẩm Từ An đối hắn cũng không đơn thuần.

Thẩm Từ An vươn tay vòng lấy đầu Kỳ Xuyên, nước mắt bị cậu ép về lặng lẽ chảy xuống. Lúc này đây là vui sướиɠ. Giọng run rẩy, “… Tâm duyệt anh…”

Kỳ Xuyên rút tay ra, lau khóe mắt cậu tích nước. Chậm rãi cởϊ qυầи áo cậu lộ ra bả vai trắng nõn mượt mà, cúi đầu lưu lại một chuỗi dấu hôn.

Kỳ Xuyên như một hài tử được lễ vật hướng tới đã lâu, đóng gói đều luyến tiếc hủy đi quá nhanh. Bàn tay từ vai Thẩm Từ An trượt xuống, kề sát trái cây trước ngực không an phận cứng lên.

“Ngạnh ngạnh.”

Cậu bị Kỳ Xuyên đùa đỏ mặt, hướng một bên không nhìn hắn.

“Từ An… Từ An……”

Kỳ Xuyên thấp thấp gọi tên cậu, thanh tuyến cậu chưa từng phát hiện, nhu tình cùng chuyên chú.

Thẩm Từ An cúi đầu nhìn nam nhân ở trước ngực mình làm ác, chưa từng chú ý. Hắn đối chính mình lại có nhiều mê luyến như vậy.

Cậu bị Kỳ Xuyên khẽ cắn một viên khác trước ngực ở trong gió run rẩy, than nhẹ hôn lêи đỉиɦ đầu hắn.

Kỳ Xuyên như được cổ vũ, ngẩng đầu bắt được môi mỏng Thẩm Từ An. Đầu lưỡi công thành chiếm đất chiếm lĩnh khoang miệng cậu.

Thẩm Từ An chỉ cảm thấy đầu lưỡi bị Kỳ Xuyên hút tê dại, người nọ giống tiểu thú cơ khát, đang vội vàng mυ"ŧ vào chất lỏng ngọt lành.

Cậu hai mắt mê mang. Cả người đều treo trên người Kỳ Xuyên. Ngón tay Kỳ Xuyên lặng lẽ từ trên người câu chuyển tới cái mông mềm mại.

“Ân……”

Mông thịt nóng lên, bị đại chưởng bao trùm trụ xoa xoa. Rêи ɾỉ nhất thời không khắc chế được từ miệng bị lấp kín tràn ra.

Kỳ Xuyên cảm thấy một trận lửa nóng từ bụng dâng lên, dục kiếm đứng thẳng, chống mông Thẩm Từ An.

Mặt cậu hồng thấu, bởi vì nhận thấy Kỳ Xuyên đối chính mình nổi lên du͙© vọиɠ, cậu cũng hưng phấn lên. Cậu không được tự nhiên kẹp kẹp hai chân, chỉ mong hắn không phát hiện.

Kỳ Xuyên cách gần như thế thế nào có thể không phát hiện Tiểu Từ An đáng yêu đã ngẩng đầu hướng hắn đưa tin. Ôm cậu lấy áo khoác ở trên bục đá phô một tầng, mới đặt lên.

Nhìn vạt áo cậu mở lớn thở hổn hển đầy mặt mê ly nhìn mình, trong lòng lửa nóng. Nhịn không được lại môi đã phiếm đỏ lại hôn hôn, mới đứng dậy cởϊ qυầи áo trên người.

Thẩm Từ An nhìn nam nhân trước mắt. Hắn dáng người cực hảo, đại khái ngẫu nhiên rèn luyện. Trên người ẩn ẩn có chút cơ bắp cũng không rõ ràng. Chính mình cùng hắn một so như thanh niên vừa mới hai mươi.

Thẩm Từ An không được tự nhiên cuộn lại ngón chân, cả người đều lộ ra màu đỏ nhạt. Bởi vì nằm xuống lều trại Tiểu Từ An càng thêm rõ ràng, hơn nữa theo ánh mắt Kỳ Xuyên sáng quắc, càng thêm cao lên.

Kỳ Xuyên cách vải dệt cầm “Nhược điểm” cậu tự động giao cho hắn nhẹ nhàng loát động hai cái.

“Ha a……”

Thẩm Từ An sinh hoạt từ trước đến nay thanh đạm, nơi nào thử qua tư vị như vậy. Nháy mắt hai mắt trợn to, thở gấp ra tiếng, eo thon cong cao cao. Mười ngón tay gắt gao bắt lấy quần áo dưới thân, mũi chân căng thẳng.

Kỳ Xuyên ngẩn người, cúi người dán mặt cậu trấn an hôn hôn.

“Còn chưa bắt đầu đâu liền chịu không nổi?”

Nghe ra trong lời nói Kỳ Xuyên có ý lùi bước, Thẩm Từ An run rẩy lại kiên định ra tiếng.

“Nhưng…… Có thể.”

Đôi mắt ướŧ áŧ, cậu khẽ cắn môi dưới, “… Tiếp tục”

Kỳ Xuyên cúi đầu lấp kín môi cậu, đầu lưỡi vói vào liếʍ láp không cho cậu cắn thương chính mình. Bàn tay tiến vào quần Thẩm Từ An thùng thình cầm côn ŧᏂịŧ chịu không nổi kí©h thí©ɧ đã hơi hơi ướŧ áŧ vuốt ve xoa nắn.

“Ngô…… Hô…… Ân ân……”

Thẩm Từ An bị lấp kín, từ miệng tràn ra chút rêи ɾỉ ngăn không được vui thích. Hai tay vẫn như cũ gắt gao bắt quần áo dưới thân, eo lại tự giác theo động tác hắn đĩnh động.

Kỳ Xuyên nhận thấy Thẩm Từ An phối hợp, động tác nhanh hơn. Nhịn không được kí©h thí©ɧ bắn lên Thẩm Từ An đè trong ngực.

“Ngô ân ân ân!……”

Một lát sau Thẩm Từ An liền cương thân thể bắn ra. Kɧoáı ©ảʍ chưa từng cảm thụ qua thổi quét mà đến, làm cả người cậu đều run rẩy. Thẳng đến hồi lâu mới xụi lơ.

Thẩm Từ An phục hồi tinh thần lại nhận thấy chất lỏng mình nhiễm một tay Kỳ Xuyên, nói không ra lời. Chỉ nhắm mắt lại đem chính mình hoàn toàn triển lãm cho Kỳ Xuyên xem.

Kỳ Xuyên lòng tràn đầy mềm mại, Thẩm Từ An biểu hiện như người cậu sạch sẽ thuần túy. Ngón tay hắn dính chất lỏng chọc chọc nhục huyệt. Kết quả Thẩm Từ An giật mình một cái nuốt vào một đốt ngón tay.

Cậu ở Kỳ Xuyên cười nhỏ quay đầu đi, lại cũng không cần nhắc nhở nỗ lực thả lỏng, làm hắn thuận lợi tiến vào.

“Từ An, thực ấm……”

Kỳ Xuyên cúi đầu thành kính hôn da thịt cậu, từ ngực một đường liếʍ hôn đến bụng nhỏ, đầu lưỡi dừng ở rốn đáng yêu.

Thẩm Từ An đĩnh eo truy đuổi môi lưỡi hắn, cơ hồ đều xem nhẹ ngón tay phía sau đang ôn nhu khuếch trương. Từng đợt lửa từ nơi bị Kỳ Xuyên hôn qua dâng lên, làm cậu như hư không, lại có chút khát vọng. Hoàn toàn xem nhẹ không thoải mái do dị vật phía sau lại lần nữa tiến vào, thậm chí cảm thấy hơi hơi thỏa mãn.

Ba ngón tay Kỳ Xuyên dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ cậu bắn ra tham nhập cúc huyệt. Có lẽ là ba ngón đối Thẩm Từ An trước nay chưa kinh nhân sự có chút khó chịu. Cậu nhíu nhíu mày phát ra một tiếng kêu rên, lại thuận theo không có chống cự.

Tay khác nhàn rỗi trượt lên ngực cậu, nắm một đóa hoa mai nhẹ vê. Đầu ngón tay ở đỉnh khấu lộng.

Thẩm Từ An đĩnh đĩnh ngực, bên kia, đầṳ ѵú bị xem nhẹ…… Cũng muốn bị đùa bỡn. Huyệt khẩu dần dần trở nên càng thêm mềm mại. Không biết Kỳ Xuyên ấn tới nơi nào, kɧoáı ©ảʍ từ huyệt nội đột nhiên lan đỉnh đầu. Hai chân gập lên, mũi chân trút xuống quần áo, cổ ngẩng cao cao. Tiểu Từ An vừa mới hơi hơi ngẩng đầu nháy mắt thức tỉnh.

“Ha, a……”

“Thoải mái?”

Kỳ Xuyên dừng một chút, một bên cố tình công kích nhược điểm, một bên cố ý hỏi.

“A a, a…… Kỳ Xuyên…… Xuyên a a……”

Thẩm Từ An một câu đều nói không hoàn chỉnh, lắc mông như đón ý nói hùa, lại như muốn tránh né. Hắn lại đột nhiên rút ra tay, cậu vẻ mặt mê mang quay đầu nhìn hắn.

Động tác hắn hơi thô lỗ kéo rớt một kiện quần cuối cùng trên người cậu, đẩy hai chân cậu về phía trước. Làm nhục huyệt kịch liệt co rút lại tràn ra dịch nhầy bại lộ trước mắt hắn.

Thẩm Từ An đỏ mặt tự ôm lấy hai đầu gối thấp giọng, “Vào, tới……”

Kỳ Xuyên đỡ mông cậu, đem thịt nhận sớm đã trướng đau không thôi từng chút đi vào.

Thẩm Từ An chỉ cảm thấy nhục huyệt vừa mới bị khi dễ ngứa vô cùng bị Kỳ Xuyên căng tràn đầy, nếp gấp bị tầng tầng đẩy ra, gắt gao dán du͙© vọиɠ người nọ cứng rắn. Thậm chí có thể cảm nhận được nhịp đập của nó, gân xanh. Mà trán nam nhân trước mắt mồ hôi nhỏ giọt, hắn săn sóc dừng lại trong cơ thể mình bất động.

Cậu ôm cổ hắn, ở trên môi hắn hôn. Giọng ám ách:

“Động, đi, em cũng… Muốn anh vui sướиɠ……”

Thẩm Từ An đáy mắt tràn đầy tình yêu, làm Kỳ Xuyên lòng ê ẩm mềm mại. Rốt cuộc nhịn không được trong thân thể cậu ấm áp chặt chẽ. Chậm rãi cắm động.

Kỳ Xuyên bận tâm cậu là lần đầu tiên, động tác rất chậm. Thẩm Từ An chỉ cảm thấy một cây côn sắt cực nóng ở trong cơ thể mình cọ xát làm phía sau tê ngứa nóng lên. Nhịn không được co rút mông, oán trách nhìn Kỳ Xuyên liếc mắt một cái. Ở bên tai hắn thấp thấp rêи ɾỉ:

“Xuyên, mau chút. Anh như vậy, a a a…… Như vậy thực sự tra tấn người ân ân…… A……”

Thêm Bình Luận