Rượu Đào [Bác Chiến]

8.03/10 trên tổng số 33 lượt đánh giá
Tác Giả: Khuyết Danh Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit: bjyxszdddddd Chú ý: Miếng dán ngăn mùi: có thể tạm thời ngăn chặn mùi vị trên cơ thể Omega.
Xem Thêm

Vương Nhất Bác từ gian phòng vệ sinh kế bên đi ra, phát hiện trên bồn rửa tay từ lúc nào đã nhiều thêm một người.

Người đó đem đầu cúi xuống rất thấp, đôi chân có chút vô lực, phải dựa vào bức tường đằng sau mới có thể miễn cưỡng đứng vững, nước từ vòi rửa bị vặn mở đến mức cao nhất, hai tay không ngừng vốc từng ngụm nước lớn hất lên mặt, tựa hồ như để bản thân mình thanh tỉnh đôi chút. Vương Nhất Bác thường xuyên ra ngoài tham dự tiệc rượu, đối với loại tình huống như thế này từ lâu đã không còn thấy quái lạ nữa, vừa đi qua bồn rửa tay tựa như cái ao nước tràn trề, vừa nghĩ thầm người kia ngàn vạn lần đừng có vào lúc mình đi ngang qua lại biểu diễn tặng mình một màn nôn mửa đầy đất.

Thời điểm đi đến một bồn rửa tay khác Vương Nhất Bác liền cảm thấy có gì đó không đúng, người bên cạnh tựa hồ từ lúc mình tiến lại gần đột nhiên bắt đầu run rẩy, khẩn trương túm chặt thân thể, dường như trụ không vững nữa mà thoát lực ngã khụy xuống sàn, Vương Nhất Bác vô thức vươn tay ra cầm lấy cổ tay của đối phương.

Nóng quá...

Vương Nhất Bác cau mày, nhìn người đang ngồi bệt trên sàn nhà, đối phương tựa hồ bị động tác này dọa tới, ngẩng đầu nhìn cậu một cái rồi lại hỏa tốc cúi xuống.

Cái liếc qua nhanh chóng này khiến cho Vương Nhất Bác bỗng nhiên ý thức được, đối phương không phải bị chuốc nhiều rượu, mà là đang...phát tình.

Đây là một Omega đang trong kì phát tình.

Vương Nhất Bác vừa ngộ ra kết luận này liền có chút kinh ngạc, bởi vì cậu căn bản không ngửi thấy nơi này có mùi tin tức tố của Omega.

Trừ phi...

"Tôi dùng miếng dán ngăn mùi." Đối phương tựa hồ hiểu được suy nghĩ của cậu, siết chặt nắm tay muốn nỗ lực khiến bản thân bảo trì lý trí, lại bởi vì sự đυ.ng chạm của Alpha mà phòng tuyến càng yếu ớt đi mấy phần.

Vương Nhất Bác tức khắc buông cổ tay đối phương ra, muốn lùi về sau hai bước, đem tin tức tố của bản thân thu lại đến mức thấp nhất, sau khi được buông ra đối phương lại nhanh chóng đem bản thân co cuộn thành một đoàn, mái đầu vùi sâu vào đầu gối, toàn thân càng run rẩy đến lợi hại.

"Xin lỗi."

Vương Nhất Bác biết bản thân không thể tiếp tục ở lại đây nữa, một Alpha như cậu chỉ cần đứng nhiều thêm một giây thôi đối với Omega cũng là sự giày vò khổ sở, nói xong câu xin lỗi liền muốn nhanh chóng rời đi, lại không nghĩ tới vừa mới tiến lên hai bước, liền bị người kia kéo lấy gấu quần.

"Công hiệu sắp hết mất rồi..."

Vương Nhất Bác nghe thấy câu này thì sửng sốt, không hiểu gì nhìn xuống người dưới đất, đối phương ngẩng đầu nghiêm túc cùng cậu đối mắt, lộ ra một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, đuôi mắt phiếm hồng đã có chút ẩm ướt.

"Cậu có thể cứu tôi được không?"

Vương Nhất Bác cảm thấy bản thân điên rồi.

Cậu có nằm mơ cũng sẽ không ngờ đến có một ngày mình lại nhặt được một Omega đang trong kì phát tình, càng không nghĩ tới bản thân hiện tại còn muốn đem người đưa về nhà.

Chuyện càng đòi mạng hơn nữa là, cậu vừa mới đem người ôm vào trong xe chưa bao lâu, miếng ngăn mùi đã trực tiếp hết tác dụng.

Không gian trong xe vừa nhỏ hẹp lại kín gió, rất nhanh bị một cỗ tin tức tố vị đào mật ngọt ngào bao trùm lấy, đôi tay Vương Nhất Bác đang nắm vô lăng siết lại càng chặt, cật lực khắc chế tin tức tố của bản thân đừng để bị người đằng sau ảnh hưởng, lại vào lúc đợi đèn đỏ không nhịn được mà liếc qua kính chiếu hậu.

Cậu suýt chút nữa đã mất khống chế.

Người phía sau nằm trên ghế hậu trong xe, áo sơ mi dày vò đến nhàu nhĩ, cũng không biết từ khi nào chiếc quần đã bị cởi ra một nửa, bàn tay cách một lớp qυầи ɭóŧ phủ lên tính khí của mình vuốt ve an ủi, muốn làm dịu bớt đi cảm giác khó nhịn trong thân thể, cánh môi hơi hé mở, không chịu khống chế mà phát ra tiếng thở hổn hển gấp gáp.

Mãi cho tới khi chiếc xe đằng sau mất kiên nhẫn bấm còi hai tiếng, Vương Nhất Bác mới phản ứng lại được đã chuyển qua đèn xanh rồi, một lần nữa đạp chân ga, kiềm chế không nổi tăng nhanh tốc độ, may mắn một đường sau đó đều là đèn xanh thuận lợi, cậu nhìn trân trân vào phía trước, tự động bỏ qua tiếng thở dốc sau lưng, một đường không dừng lại đến được trước cửa nhà.

Vương Nhất Bác vơ lấy áo vest vừa vứt qua ghế phó lái xuống xe, mở ra cửa sau mới phát hiện chiếc quần vừa rồi còn đang nửa treo trên đầu gối đã bị người này đạp rơi mất rồi, có chút bất lực đem áo khoác trong tay mình phủ lên chân đối phương, bế ngang người ra khỏi xe.

Tin tức tố của cậu bị ảnh hưởng đã sắp không chế không nổi, hương vị rượu vang thuần túy bắt đầu từng chút từng chút một thẩm thấu ra bên ngoài, hai người hiện giờ đang dính sát vào nhau lại càng đòi mạng hơn, bất cứ lúc nào cũng có thể cọ súng tóe lửa, người trong ngực đã bắt đầu mơ hồ dựa dẫm vào bản năng, cách một lớp y phục liếʍ láp lên cơ bắp của cậu, Vương Nhất Bác vừa vào tới cửa đến giày cũng không kịp cởi, trực tiếp đem người thả vào phòng cho khách, sau đó tựa như chạy trốn phi ra ngoài đóng vội cửa lại.

Vương Nhất Bác một bên tới phòng bếp rót cho mình ly nước, một bên gọi điện thoại bảo trở lý lấy giúp ít thuốc ức chế mang tới. Cậu cảm thấy bản thân mình chẳng được tính là người tốt gì cho cam, nhưng cũng không đến mức lợi dụng nhân lúc người khác gặp nạn, Vương Nhất Bác bưng cốc nước ngồi trong phòng khách, cầm lấy mấy tấm danh thϊếp giống nhau bị rơi ra từ túi áo người kia, nhìn thấy bên trên viết hai chữ "Tiêu Chiến". Đoán rằng này có lẽ là tên của Omega kia, là một nhà thiết kế.

Vương Nhất Bác nhắm hai mắt vuốt vuốt sống mũi, kỳ thực lúc đầu cậu vốn không nghĩ muốn quan tâm Tiêu Chiến, ngày bình thường cậu luôn ghét bỏ chọc tới Omega, sẽ rất phiền phức vì suốt ngày phải thu liễm tin tức tố, những tình nhân đã kết giao trước kia vẫn luôn là Beta, trừ bỏ vì công việc bắt ép, cậu tựa hồ chưa từng chân chính tiếp xúc qua với Omega. Cho nên lúc cậu còn ở phòng rửa tay biết được đối phương là Omega, lại còn đang trong kì phát tình, tuy rằng không ngửi được mùi vị nhưng phản ứng đầu tiên vẫn là muốn nhanh chóng rời khỏi. Vào lúc đối phương níu lấy ống quần mình cậu nhíu mày, câu xin lỗi thứ hai đã đến bên môi rồi, nhưng khoảnh khắc tiếp theo khi quay đầu nhìn đối phương, lại nuốt trở vào trong họng.

Thật sự rất xinh đẹp.

Đây là lần đầu tiên Vương Nhất Bác đối với tướng mạo của một người mà âm thầm cảm thán trong lòng. Gương mặt vốn dĩ tinh xảo trời sinh bởi vì động tình mà toàn thân ửng hồng, nhưng có thể xuyên qua lớp vỏ bọc này nhìn thấy được chút thanh lãnh cùng ôn hòa, đôi con ngươi long lanh ngập nước bị tìиɧ ɖu͙© tuyên nhiễm lên vài phần mị hoặc quyến rũ, lại có thể trong chớp mắt cảm nhận được linh khí mà khuôn mặt này vốn dĩ nên có được, vào giấy tiếp theo khi Tiêu Chiến buông ra câu "cứu tôi" Vương Nhất Bác cơ hồ là ngay lập tức ngồi xuống ôm người kia lên đáp một câu được.

Tốc độ của trợ lý vẫn được xem là nhanh nhẹn, thời điểm Vương Nhất Bác cầm thuốc ức chế đứng trước cửa phòng đã phải liên tiếp hít sâu mấy hơi, xác định bản thân có thể khống chế tốt tin tức tố mới cầm lấy nắm đấm cửa vặn đẩy vào, sau đó bị toàn bộ cảnh tượng trong phòng làm cho choáng váng. Nguyên bản tin tức tố vị mật đào đã rất thơm ngọt, hiện tại nồng độ trong phòng giống như trái mật đào đã chín rục lại được tưới thêm một tầng siro, ngọt ngấy câu nhân.

Người trên giường đã sớm đem chính mình cởi sạch sẽ, cả thân thể cuộn tròn bấu víu trên lớp chăn đệm mềm mại, làn da trắng mịn hơn gốm sứ phiếm ra tầng tầng mồ hôi lấm tấm như mật ngọt, áo khoác của mình nguyên bản cầm đến để che đi hạ thân giúp đối phương lúc nãy còn chưa kịp lấy ra, khoảnh khắc này bị vò thành một đoàn, kẹt lại ma sát giữa hai cẳng chân, muốn mượn chút tin tức tố tàn lưu của Alpha trên bề mặt vải vóc để an ủi, nhưng lại vĩnh viễn không đủ.

Vương Nhất Bác nhìn thấy cảnh tượng này, trong phút chốc cả hai con mắt đều vằn lên tơ máu đỏ ngầu, bàn tay cầm thuốc ức chế tựa như muốn đem cả hộp thuốc siết đến nát vụn, giới tuyến an toàn sắp sửa bị cưỡng chế phá vỡ. Người trên giường nghe thấy động tĩnh hướng mắt về bên này, nhãn châu ướŧ áŧ mơ hồ hình như đã rơi xuống rất nhiều nước mắt, cắn chặt môi một bộ dáng đáng thương khổ sở, rưng rưng mà nhìn cậu, thanh âm mềm mại ngọt ngào hệt như vị tin tức tố trên cơ thể anh, câu hồn đoạt phách người ta.

Thêm Bình Luận