Chương 1-1: Xuyên thành nữ thần kinh

"Nhan tiểu thư, cô trả lời tôi, cô có tự ý thức được rằng đây là lại một nhân cách mới hay không?"

Nhan Lộ Thanh vừa tỉnh dậy, nghe được có người hỏi mình câu hỏi như vậy. Âm thanh truyền từ xa đến, đẩy ra tầng tầng mây mù, rõ ràng bên tai.

Lúc cô mở mắt ra, tầm mắt tiếp xúc đến vách tường trắng bóng, sau đó rơi xuống nơi âm thanh phát ra - một người phụ nữ bận áo blouse trắng.

Nhan Lộ Thanh nhận ra mình đang ngồi ở trên một chiếc ghế dựa thoải mái. Đối diện cô là một người phụ nữ đang áo blouse trắng, trước mặt có một thứ giống như bài kiểm tra, nhìn kỹ đề mục: Kiểm tra phân liệt nhân cách.

Nhan Lộ Thanh: ?

* * * Này không thích hợp.

Không đúng!

Trước khi nhắm mắt xuôi tay, không phải cô trải qua một cuộc tai nạn trên không, hơn nữa ở trên máy bay xóc nảy bị ngã đập đầu hôn mê sao? Cho là không chết, thì cũng không nên bị đưa đến bác sĩ tâm lý chứ?

Không đợi cô tiếp tục suy nghĩ, người phụ nữ đối diện lại nói chuyện.

"Lại là một cái nhân cách phân liệt mới a." Người phụ nữ áo blouse trắng cười cười, nhìn người trước mặt bị bệnh hoang đường, cố gắng để cho bản thân không sinh khí: "Nhan tiểu thư, nếu không phải xem qua đơn xét nghiệm bệnh tâm thần của cô, tôi còn hoài nghi một năm này là cô tới đây để chơi tôi."

"?" Nhan Lộ Thanh như nằm mơ: "Ai phân liệt nhân cách? Tôi không có bị bệnh tâm thần."

Sỉ nhục ai đây?

Nhưng người phụ nữa nghe cô trả lời như thế, vẻ mặt như là nói "Bệnh nặng hết thuốc chữa", cũng không tiếp tục vấn đề này nói: "Toa thuốc vẫn như cũ, kiểm tra định kì tới, nếu tiếp tục không ổn thì sẽ đổi thuốc mới."

Ta đổi thuốc cái cây búa.

Ở trong lòng chửi thầm một phen, cảm thấy người phụ nữ này chắc là đầu óc không bình thường, Nhan Lộ Thanh liền muốn đứng dậy chạy trốn.

Cô bước thật nhanh đi đến cánh cửa gần mình nhất, thậm chí còn có chút lảo đảo. Lại không ngờ sau khi kéo cửa ra, cảnh tượng bên ngoài làm cô sợ tới mức đứng không vững.

- - Trên hành lang dài, một hàng vệ cao lớn như "Thổ Phỉ" trong phim. Đều mặc đồ đen, ở trong nhà lại đeo kinh râm không chút bình thường.

Nhan Lộ Thanh sửng sốt một chút, nháy mắt hiểu ra cái gì, cúi đầu nhìn bản thân.

Làn da quá trắng này, này cánh tay chân gầy guộc, ốm yếu như một cô gái bước ra từ truyện tranh-- đây không phải cơ thể của cô!

Nhan Lộ Thanh theo bản năng nhìn về phía người mình gần nhất, thoạt nhìn rất cao lớn Đại Hắc, nói: ".. Hỏi anh một chuyện đây là thế giới gì? Không, bây giờ là thời đại nào? Đây vẫn là hiện đại đi? Bối cảnh? Thời đại nào?"

Nhan Lộ Thanh nói rất nhanh, cô hỏi rồi lại hỏi, càng hỏi càng hoảng sợ: "Huynh đệ, đối cái ám hiệu, kỳ biến ngẫu bất biến?"

Khẩu hiệu đã khắc vào trong xương cốt làm Đại Hắc lập tức mở miệng: "Ký hiệu xem góc vuông."

Nhan Lộ Thanh nháy mắt nhẹ nhàng thở ra. --

Cô cảm thấy bản thân mình tuy rằng xuyên qua, nhưng là mặc kệ nói như thế nào, miễn là được giáo dục bắt buộc chín năm thì thế giới quan cũng không có vấn đề gì quá lớn.

Nhan Lộ Thanh cười cười: "Cảm ơn huynh đệ."

Không nghĩ tới cô nói lời cảm ơn lại làm này Đại Hắc nhìn trông hoảng sợ lại nghi hoặc: "Nhan tiểu thư?"

Anh ta lo sợ nghi hoặc hỏi xong rồi, như là ý thức được cái gì, Xoay đầu nói lớn với phía sau Nhan Lộ Thanh: "Bác sĩ Triệu, bệnh tình của tiểu thư chúng tôi lại nghiêm trọng thêm sao?"

Nhan Lộ Thanh: "?"

Cái gì "Tiểu thư" của chúng tôi?

Này Đại Hắc là thủ hạ của nàng?

Bác sĩ bên trong trả lời: "Bệnh của tiểu thư các anh vẫn luôn rất nghiêm trọng, vì vậy không cần quá kích động, dường như nhân cách lần này của cô ấy cũng không có công kích tính, chăm sóc cô ấy thật tốt là được rồi."

Nhan Lộ Thanh trong lòng mắng ngươi mới là bị bệnh nặng, Đại Hắc bên cạnh đã nói lời cảm ơn với bác sĩ Triệu, rồi sau đó quay đầu nói vào bên tai của Nhan Lộ Thanh: "Nhan tiểu thư, người đã đưa đến nửa giờ trước."

"..."

Nhan Lộ Thanh từ bắt đầu đến bây giờ đều là dấu chấm hỏi đầy đầu: "Người nào?"

Đại Hắc nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ: "Là, là Cố Từ, hôm nay bọn họ đã đem Cố Từ đưa đến biệt thự của cô.. Tiểu thư lần này liền Cố Từ cũng đã quên sao?"

"Cố.." Nhan Lộ Thanh giật mình, như là "Bùm" một tiếng bị một chiếc búa tạ đập trúng, cao giọng lặp lại "Cố Từ?"

Chờ đã.

Bệnh tâm thần Nhan tiểu thư, bị bắt Cố Từ..

Nhan Lộ Thanh trợn tròn mắt.

Cô không phải xuyên qua thời không -- mà sợ là cô xuyên sách! Xuyên thành nữ phụ trùng tên trùng họ với mình trong cuốn tiểu thuyết đã đọc trên máy bay.

Trước khi máy bay xảy ra tai nạn, Nhan Lộ Thanh đang xem một quyển tiểu thuyết tên là 《 Giới hạn bởi trái tim》.

Đây là một kiệt tác của năm nay, khoác da ngôn tình, trên thực tế nó là một bức chân dung, trong đó boss vai ác được miêu tả cực kỳ xuất sắc, thời niên thiếu gặp nạn, nhận hết sự sỉ nhục, sau này xoay người liền báo thù bằng thủ đoạn tàn nhẫn, nhưng cũng không tổn thương người tốt. Cô còn vì quá đau lòng cho boss mà chiến đấu hết mình trong khu bình luận.

Mà BOSS tên chính là Cố Từ.

Mà nếu cô nhớ không lầm thì, trong《 Giới hạn bởi trái tim 》 chỉ có một nhân vật nữ họ Nhan, chính là cùng cô cùng tên cùng họ Nhan Lộ Thanh, nữ phụ bị người người phỉ nhổ.

Cố Từ lúc niên thiếu chính là thiên chi kiêu tử, gia cảnh sâu rộng, dung mạo vô cùng anh tuấn, vô cùng nổi bật ở trường, là đối tượng thầm mến của vô số thiếu nữ ngây ngô, trong đó có nữ phụ.

Cô ấy không làm bất cứ điều gì khác vào lúc đó.

Cố gia là gia tộc từ nơi khác chuyển vào, sau đó nhanh chóng phất lên làm cho những gia tộc ở đây sinh ra ý xấu, Cố Từ mới vừa vào đại học không bao lâu, Cha mẹ Cố Từ bị những người cực kỳ tin tưởng tín nhiệm trong nội bộ phản bội hãm hại, sản nghiệp sụp xuống, vợ chồng Cố ngay sau đó liền "Ngoài ý muốn" gặp tai nạn xe cộ không may qua đời.

Sau khi cha mẹ qua đời, Cố Từ biến mất khỏi tầm mắt mọi người -- anh bị bắt cóc bởi một tên tiểu bối ngu ngốc trong gia đình kẻ thù. Cô gái ấy đã thích thầm Cố Từ nhiều năm, nhân cơ hội này để trả thù Cố Từ. Cố Từ bị hạn chế tự do cá nhân, bị tiêm thuốc, bị đùa giỡn. Làm mờ đi đôi mắt vốn dĩ cực kì xinh đẹp của anh, anh nhận hết tra tấn, sống không bằng chết.

Nhan Lộ Thanh lúc này: . Cứng thật, nắm đấm của anh ấy cứng.

Nhưng điều khó nói hơn còn ở sau, nữ phụ ra tay chính là vào thời điểm này.

Nữ phụ là thiên kim đại tiểu thư hàng thật giá thật, là bạn học cùng lớp của Cố Thần năm cấp hai và cấp ba. Thích Cố Từ đã 6 năm, chính là yêu thầm.

Điều này nghe thật trong sáng và tốt đẹp, nhưng đại tiểu thư này từ nhỏ đã suy nghĩ khác với người thường, thích lâu rồi, liền thích đến biếи ŧɦái--

Cố Từ bị hành hạ đến mức thị lực có vấn đề, nữ phụ như gặp gió, dẫn người vừa đe dọa vừa dụ dỗ đem Cố Từ về.

Ả hứa hẹn với bạn học sẽ cho Cố Từ tự do, sẽ chữa khỏi đôi mắt cho anh, đợi đến khi anh khoẻ liền để anh đi.. những gì mà đại tiểu thư bệnh tâm thần này nói ra đếm cũng không hết. Nhưng..

Ả đã cầm tù anh.

Cố Từ cứ như vậy từ cái địa ngục này sang cái địa ngục khác.

(Editor: Hi vọng mọi người có thể đăng kí đọc để ủng hộ mình)

* * *