Chương 1

Chương 1

Rào rào- -

“Trời đang mưa à?”

Cô nhớ là dự báo thời tiết nói một tuần tới đây sẽ có nhiệt độ cao liên tục.

Dung Linh chậm rãi mở mắt, đập vào mắt là cảnh tượng quen thuộc -- phòng của cô -- trang hoàng tươi mát, tự nhiên đơn giản, lại không mất đi vẻ nữ tính.

Cô nhớ đêm qua cô rất vui vẻ, uống rất nhiều rượu.

Hình như còn uống say.

Hơn nữa dường như cô còn gặp được một người đàn ông, người đàn ông đó có lực hấp dẫn trí mạng đối với cô.

Sau đó cô đã…

Chủ động xuất kích?

Sau đó…

Một số cảnh tượng ân ái cuồng nhiệt xuất hiện trong đầu Dung Linh.

Sau khi nhớ lại làm cho cô mặt đỏ tim đập, dĩ nhiên... tư vị rất tốt.

Nhưng sau khi khuôn mặt người đàn ông đó dần dần rõ lên, giống như một chậu nước lạnh từ trên đầu Dung Linh dội xuống. Dung Linh một giây trước còn đắm chìm trong bong bóng màu hồng lập tức hoảng sợ mở to hai mắt.

Người tối hôm qua… hình như là Tư Vô Khuyết đúng không?

Trên đời này có rất nhiều người giống nhau, chắc không phải là Tư Vô Khuyết đâu nhỉ?

Đúng rồi! Chắc chắn không phải Tư Vô Khuyết, nếu thật sự là Tư Vô Khuyết, làm sao cô dám tiếp cận nam chính chứ?

Cô rốt cuộc muốn sống hay không!

Có lẽ đêm qua là một giấc mơ thôi nhỉ?

Dung Linh ngồi dậy.

“Ưʍ... "Dung Linh khẽ rên, sao trên người cô lại khó chịu thế này.

Dung Linh cúi đầu, cô trần như nhộng dưới tấm chăn lụa mịn màng, làn da lộ ra ngoài đầy những dấu vết mơ hồ.

!!!

Đây lại là sự thật!

Tiệc rượu ngày hôm qua rõ ràng ba mẹ cô cũng ở đây…

Họ không thèm ngăn cản cô lại sao! Lại để cho cô làm ra chuyện hoang đường như vậy!

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng tươi sáng.

“Không phải mưa à? Thế tiếng nước ở đâu ra vậy?”

Dung Linh căng thẳng nuốt nước miếng, nhìn về phía phòng tắm…

Cạch.

Là tiếng mở cửa phòng tắm.

Dung Linh vội vàng dùng chăn bọc lấy thân thể mình.

Cửa phòng tắm mở ra, một người đàn ông chỉ mặc một cái áo choàng tắm đi ra.

Mái tóc ngắn gọn gàng ướt sũng đang nhỏ giọt nước. Một giọt nước chảy xuống, chảy qua yết hầu gợi cảm, xương quai xanh đẹp mắt, cơ ngực khỏe mạnh, cơ bụng tám múi mê người, theo đường nhân ngư chảy về phía khăn tắm màu trắng chỉ vây quanh bộ vị riêng tư.

Một người đàn ông đẹp trai đứng trước mặt, Dung Linh nuốt một ngụm nước miếng.

Khoan đã... dấu răng trên người anh là sao?

Không phải là cô cắn đấy chứ?

Tầm mắt Dung Linh nhìn lên, sau khi thấy rõ khuôn mặt đẹp trai được Tạo hóa ưu ái, Dung Linh không thể không đối mặt với hiện thực: "Tư Vô Khuyết…”