Chương 1.1: Sống lại

Niệm Trạc Bạch cho dù thế nào cũng không ngờ rằng y trở thành đèn cạn dầu, luân hồi của Thiên Đạo đảo ngược, thực sự đưa y trở lại đại chiến tiên ma một trăm năm trước, mà ngay lúc này đây y đang cầm kiếm đâm thẳng vào ngực Ngọc Tiêu Sơn.

Nhìn thanh trường kiếm đầy sát khí đẫm máu trong tay, Niệm Trạc Bạch cảm thấy cay đắng trong lòng: Thiên Đạo ơi là Thiên Đạo, nếu cho y sống lại sớm hơn nửa canh giờ, cũng không đến nỗi khiến y khổ não và quẫn bách như vậy đâu.

Một trăm năm trước, chính bởi vì y đâm một kiếm vào ngực Ngọc Tiêu Sơn nên mới khiến hắn phát điên, bởi vì yêu mà sinh hận thù, hắn đã triệu hoán Đại Hủy Diệt Môn, hủy diệt một nửa sinh linh ở Cửu Châu.

Niệm Trạc Bạch tự coi mình là tội nhân, từ đầu đến cuối y đều là tội nhân. Sinh linh Cửu Châu đồ thán, thây phơi khắp nơi, y có một nửa trách nhiệm.

Ngọc Tiêu Sơn đã thầm mến y ba trăm năm, nhưng y chưa bao giờ cho đối phương một chút phản ứng nào. Ba trăm năm, đến đá cũng bị mài mòn, trái tim của y sao lại sắt đá đến vậy?

Niệm Trạc Bạch không hiểu tại sao kiếp trước y lại bướng bỉnh như vậy, Ngọc Tiêu Sơn có gì không tốt chứ, đi theo hắn thì cũng có sao đâu?

Trên đời này chẳng lẽ còn có người móc tim móc phổi ra đối xử tốt với y vậy sao? Không, ngoại trừ Ngọc Tiêu Sơn, sẽ không có người thứ hai.

Nay sống lại một đời, Niệm Trạc Bạch làm sao có thể lại phạm sai lầm tương tự.

Phía sau Ngọc Tiểu Sơn là đại quân ma tộc đông nghịt, còn phía sau Niệm Trạc Bạch là hàng vạn thế gia đệ tử tiên môn. Một khi đại chiến nổ ra, hai bên tiên ma đều sẽ hóa thành phấn vụn.

Y muốn ngăn chặn thảm họa này bằng mọi giá.

Ngọc Tiêu Sơn phun ra một ngụm máu đỏ thẫm, máu nhuộm đỏ lên áo choàng trắng như tuyết của Niệm Trạc Bạch, ánh mắt đầy khổ sở, hắn nhìn chằm chằm vào vị kiếm tôn có thể được gọi là số một trên đời này trong chốc lát: "Ngươi thật sự muốn gϊếŧ ta?"

Kiếp trước Niệm Trạc Bạch đã đáp lại như thế nào?

"Tiên ma từ xưa đến nay không cùng một chiến tuyến, gϊếŧ ngươi là chuyện bất di bất dịch."

Bây giờ nghĩ lại, Niệm Trạc Bạch chỉ cảm thấy kiếp trước mình thật sự là một cái đầu cây du. Trong khoảng thời gian Ngọc Tiêu Sơn cai trị ma tộc, hắn chăm chỉ nghiên cứu lễ giáo tiên môn, dẫn dắt tộc nhân làm việc thiện, việc chính nghĩa, tâm tính và đức hạn của người Ma tộc đã không còn như trước nữa, làm sao có thể cao cao tại thượng tuyên án tử hình được.

Thật sự là một sai lầm lớn.

Niệm Trạc Bạch chưa bao giờ hối hận như vậy, nhưng cũng may y vẫn còn cơ hội sửa chữa, chỉ cần y không nói ra những lời trong suy nghĩ của mình, mọi chuyện vẫn sẽ kịp thời.

Y bước lên phía trước, lật lòng bàn tay, chủ động dùng linh lực dồi dào độ vào chỗ bị thương của Ngọc Tiêu Sơn, "Ta muốn đâm ngươi, ngươi lại thật sự để ta đâm, tại sao ngươi không tránh?"

Ngọc Tiêu Sơn nắm chặt cổ tay y, lông mày đầy nghi hoặc: "Ngươi đang làm gì vậy, thương hại ta sao? Hay là chế giễu ta?"

"Đều không phải." Niệm Trạc Bạch cố gắng giải thích: "Không thương hại, không chế giễu. Chỉ là vào lúc này, ta đột nhiên hiểu ra tâm ý của mình, Ngọc Tiêu Sơn, ngươi có thể nguyện ý cho ta một cơ hội, để cho ta trở về ma giới cùng ngươi."

Ma tôn cười lạnh, giọng điệu thờ ơ xa cách: "Kiếm Tôn đang làm gì vậy, lại muốn lừa gạt bổn tọa giảng hòa với tiên môn sao? Người tiên môn các ngươi không giữ chữ tín, lần nào cũng ngoài mặt giảng hòa, nhưng sau lưng lại bí mật tàn sát trăm họ của Ma tộc ta. Bổn tọa coi như là người đứng đầu ma giới, không thể nào chịu nhục nhã như vậy nữa, cho nên Kiếm Tôn không cần nói lời vô ích."

Niệm Trạc Bạch không phải là một người khéo ăn khéo nói, nói mấy câu không thông, y liền nóng lòng, khi quýnh lên, y sẽ làm ra điều gì đó khiến cho thế tục phải kinh hãi.

Lập tức thấy y nghiêng người về phía trước, khẽ nhón chân, hôn lên hai cánh môi dính máu của Ngọc Tiêu Sơn.

Nụ hôn của y khiến hai đội quân nhìn đến cứng đờ. Hiện trường im lặng trong chốc lát, tất cả mọi người đều không thể hiểu được đây là động tác gì.

Niệm Trạc Bạch thở hổn hển, thề thốt một câu: "Nếu lúc này tôn chủ rút quân, ta dám cam đoan các gia chủ tiên môn cũng sẽ đưa ra giao ước tam chương, từ nay về sau sẽ không tương phạm đến Ma tộc."