Chương 1

Tháng tư đầu xuân, ngôi nhà nhỏ có ba phòng ngủ và một phòng khách lúc tám giờ sáng đã được dọn dẹp sạch sẽ không một hạt bụi.

Hứa Dung Âm thay một chiếc đầm xinh đẹp, mở cửa nhận lấy bó hoa bách hợp mà A Mãn của cửa hàng bán hoa giao tới.

Ngày 8 tháng 8 là kỷ niệm 7 năm ngày cưới của cô và Đinh Tuần, cũng vừa lúc trùng với lễ Thất tịch.

Chỉ là cô không nghĩ tới, Đinh Tuần sẽ quay về nhà sớm.

"Anh Đinh đã lâu không trở về đúng không? Nhìn vẻ mặt vui mừng của chị, đêm nay không phải là..." Ngay cả A Mãn cũng nghịch ngợm trêu chọc.

Hứa Dung Âm giả vờ búng vào trán của cô ấy, “Còn nhỏ không chịu học hành, chị nhất định sẽ nói cho chị gái em biết!” Trên gương mặt của cô lập tức ửng hồng, có chút xấu hổ không nói nên lời.

A Mãn năm nay mới mười lăm tuổi, trong nhà có một chị gái cũng trạc tuổi cô, em trai cùng cha khác mẹ mới tám tuổi. Lúc trước ba chị em đều đã từng tham gia hôn lễ của cô.

Theo thỏa thuận, Đinh Tuần sẽ về nhà lúc mười giờ sáng, A Mãn không muốn bị mắng.

Có tin đồn Đinh Tuần rất lạnh lùng, ở trên thương trường là một đại ma vương sát phạt quyết đoán. Mấy năm nay công việc buôn bán ngày càng mở rộng, điều này càng chứng minh cho sự lạnh lùng và tàn nhẫn của anh trong làm ăn.

Nóng nảy? Vậy thì lại càng không dễ chung sống.

Cho nên không đợi Hứa Dung Âm đánh mình, A Mãn đã thè lưỡi, nhanh chóng bỏ chạy vào trong thang máy.



Cô bé giống như một con thỏ nhỏ chạy rất nhanh, như thể có một con sói với cái đuôi lớn đang đuổi theo phía sau.

Hứa Dung Âm bất lực lắc đầu, chỉ cần nghĩ tới một lát nữa Đinh Tuần sẽ trở về, cô lại đỏ mặt.

Hai người là bạn học đại học, sau khi tốt nghiệp liền kết hôn. Có rất ít người kết hôn sau khi tốt nghiệp, lại càng ít người có thể làm điều đó, nhưng đối với Đinh Tuần đó là điều rất bình thường.

Vào năm thứ nhất, anh thậm chí còn không biết Hứa Dung Âm.

Trong lớp có mấy chục người, sau khi lên đại học thì thời gian học cũng tự do thoải mái hơn, chỗ ngồi trong lớp cũng là ngẫu nhiên, nếu không phải Hứa Dung Âm làm phụ trách lớp, cô sẽ không thể nhận ra tất cả các bạn trong lớp.

Vào đợt đại hội thể thao của trường, trong lớp thiếu nhân lực, tỷ lệ nam nữ mất cân bằng, mấy chai nước khoáng cũng không tìm thấy có bạn nam nào tới lấy.

Với tư cách là lớp phó, Hứa Dung Âm cũng không thể để cho các bạn nữ khác tới bê được, chỉ có một mình cô tới bê về. Khi đó, Đinh Tuần tình cờ gặp cô khi đi ngang qua, nhất thời giúp đỡ cô một chút mà thôi.

"Cảm ơn."

"Không có gì."

Giọng nói rõ ràng và sạch sẽ. Dưới ánh mặt trời, anh mặc một chiếc áo phông đen tuyền với thẻ tình nguyện viên có dây màu xanh treo trên ngực.



Vậy hẳn phải là đàn anh năm hai.

Hứa Dung Âm muốn nói cảm ơn một lần nữa, nhưng sau khi thuận tay làm xong chuyện tốt, anh cũng không quay đầu lại cứ thế rời đi.

Cuộc gặp mặt chính thức là tại cuộc họp thành viên mới của câu lạc bộ.

Sau đó, Hứa Dung Âm mới nhận ra rằng anh với cô cùng khóa. Khóa 2016, lớp thiết kế quảng cáo 3, Đinh Tuần.

Buổi gặp mặt chính thức đầu tiên, anh đứng trên sân khấu và giới thiệu bản thân một cách ngắn gọn. Lời tỏ tình đầu tiên cũng rất khác thường "như chém đinh chặt sắt".

"Hứa Dung Âm, có phải em muốn ở bên cạnh tôi không?"

Cầu hôn hay kết hôn, đều là như thế. Rất nhanh, nhưng lại giống như nước chảy thành sông.

Hứa Dung Âm là một cô gái bảo thủ hay ngượng ngùng và nhút nhát, từ sau khi kết hôn cô cũng không thích thay đổi. Bọn họ yêu nhau cũng rất bất ngờ, kết hôn cũng rất bất ngờ, quan hệ này trôi chảy giống như nước vậy: xác định quan hệ - gặp ba mẹ hai bên - đính hôn - kết hôn.

Hai người thậm chí còn không sống cùng nhau trước khi kết hôn, và lần đầu tiên của bọn họ là trên giường tân hôn.