Chương 12: Cái ôm ấm áp.

Edit: FAFOEVER.

*vui lòng load lại trang nếu ko xem được hình ảnh*

Nghe vậy, Quan Lộ Dư không dám tự ý làm chủ liền nhìn về phía Lộ Mỹ Thiện.

« sợ vợ là đây (❛ᴗ❛)»

Trong nhà vẫn luôn là do Lộ Mỹ Thiện quyết định.

Lộ Mỹ Thiện đáp ứng, "Được, vậy thì ngày mai xuất viện về nhà."

Lộ Dao Y khóe môi hơi cong lên một đường cong xinh đẹp, "Cảm ơn mẹ."

"Chỉ là. . ." Quan Lộ Dư suy nghĩ một chút rồi nói, "Đinh Đinh hôm nay có chút kỳ quái."

Lộ Dao Y đảo mắt nhìn về phía Quan Lộ Dư.

Lộ Mỹ Thiện hiếu kỳ hỏi: "Làm sao lại kỳ quái?"

"Ta vừa nãy ở dưới lầu kêu nàng mấy lần, nàng đều không có để ý đến ta, hơn nữa còn trực tiếp đi, ta không đuổi kịp nàng." Quan Lộ Dư nhớ tới bóng lưng rời đi của Khương Hựu Lễ, đầu cũng không quay lại liền nói, "Ta cảm giác nàng giống như đang cố ý làm bộ không quen biết ta, hơn nữa nàng còn giống như cố ý tránh né ta vậy, nếu không thì đã theo ta cùng lên đây rồi."

Nàng thực sự không hiểu Khương Hựu Lễ tại sao lại trốn tránh nàng.

"Cố ý trốn ngươi?" Lộ Mỹ Thiện cũng không hiểu, "Đinh Đinh tại sao lại trốn ngươi?"

"Chính là không biết nguyên nhân, cho nên mới cảm thấy kỳ quái." Quan Lộ Dư mơ hồ lắc lắc đầu, "Thế nhưng ta có thể xác định, tiểu cô nương kia chính là Đinh Đinh, ta là nhìn nàng từ nhỏ đến lớn, tuyệt đối sẽ không nhận sai."

Lộ Mỹ Thiện: "Vậy thì đúng là kỳ quái."

Quan Lộ Dư: "Ta phải gọi điện thoại hỏi một chút, xem Đinh Đinh xảy ra chuyện gì."

Nói xong, đang chuẩn bị từ túi xách lấy điện thoại di động ra.

Lộ Dao Y đột nhiên gọi Quan Lộ Dư, "Chờ một chút mẫu thân."

Quan Lộ Dư dừng động tác lại nhìn về phía Lộ Dao Y, "Làm sao vậy bảo bối?"

Lộ Dao Y: "Người đừng gọi điện thoại cho Đinh Đinh."

Quan Lộ Dư: "Tại sao?"

Lộ Dao Y: "Mẫu thân, có lẽ Đinh Đinh là bởi vì ngại ngùng nên mới trốn tránh người."

Quan Lộ Dư lần này càng không hiểu, "Ngại ngùng?"

"Dao Dao." Lộ Mỹ Thiện hỏi, "Ngươi vì sao lại nói như vậy?"

Khương Hựu Lễ là bởi vì ngại ngùng nên mới cố ý trốn tránh Quan Lộ Dư?

Chuyện gì thế này?

Khương Hựu Lễ có cái gì mà phải xấu hổ?

"Con nằm viện nhiều ngày như vậy, Đinh Đinh vẫn luôn không có theo Khương thúc thúc cùng Lễ thúc thúc đến bệnh viện thăm con, nhưng hôm nay lại lén lút đến bệnh viện." Lộ Dao Y gương mặt tràn đầy ôn nhu như có thể hòa tan Tuyết Xuyên, "Nàng khả năng là bởi vì cứu con nên xấu hổ khi đối mặt với con, vì vậy mới không muốn người khác biết nàng đến bệnh viện, không có nghĩ tới ở dưới lầu sẽ gặp được mẫu thân, cho nên nàng mới làm bộ không quen biết chạy trốn, Lễ thúc thúc cùng Khương thúc thúc có lẽ cũng không biết nàng có đến bệnh viện."

[Tuyết Xuyên, cũng có thể là chỉ hoa Tuyết xuyên, cũng có thể là chỉ tuyết ở tỉnh Tứ Xuyên (nơi này có núi Nga Mi, hơi bị đẹp).]

[hoa Tuyết xuyên]Sau Khi Phân Hóa, Ta Đánh Dấu Đối Thủ Một Mất Một Còn - Chương 12: Cái ôm ấm áp.[núi Nga Mi]Sau Khi Phân Hóa, Ta Đánh Dấu Đối Thủ Một Mất Một Còn - Chương 12: Cái ôm ấm áp.Quan Lộ Dư: "Hóa ra là như vậy."

Lộ Mỹ Thiện nghe xong vẫn có chút không rõ, "Nhưng là Đinh Đinh tại sao không muốn để cho chúng ta biết nàng đến bệnh viện? Tại sao gạt chúng ta lén lút đến bệnh viện?"

Lộ Dao Y thản nhiên nói: "Bởi vì nàng không muốn để cho con biết."

Lấy hiểu biết của nàng đối với Khương Hựu Lễ, chắc chắn sẽ là như vậy.

Lộ Mỹ Thiện không thể hiểu được: "Bảo bối, Đinh Đinh tại sao không muốn để cho ngươi biết?"

Quan Lộ Dư cũng không hiểu Khương Hựu Lễ tại sao làm như thế, trong mắt của nàng Lộ Dao Y cùng Khương Hựu Lễ căn bản cũng không có lý do gạt các nàng lén lút chạy tới bệnh viện.

Càng không có lý do không để Lộ Dao Y biết.

Như vậy, đến cùng là tại sao?

Im lặng chốc lát, đáy mắt Lộ Dao Y lại tràn đầy nhu tình (dịu dàng).

"Bởi vì Khương Hựu Lễ là quỷ ấu trĩ kỳ quặc lại còn ngạo kiều."

Khương Hựu Lễ rõ ràng chán ghét nàng như vậy, nhưng vẫn lén lút chạy tới bệnh viện.

Nàng có đầy đủ chứng cứ cho rằng Khương Hựu Lễ là đang quan tâm nàng.

Khương Hựu Lễ. . .

Nàng thật sự rất vui vẻ.

Nghe vậy, trong lòng Quan Lộ Dư cùng Lộ Mỹ Thiện vẫn như cũ cảm thấy cực kỳ khó hiểu.

Khương Hựu Lễ cùng Lộ Dao Y có phải là có bí mật nhỏ gì đó không?

Cái bí mật nhỏ mà các nàng không có biết.

"Mẹ, mẫu thân." Lộ Dao Y nhìn hai mẹ của mình ngồi ở trên sô pha, "Nếu Đinh Đinh không muốn để cho chúng ta biết nàng đã đến bệnh viện, vậy hai người liền giả vờ không biết đi, con muốn đợi ngày mai về nhà sẽ tự mình đi hỏi Đinh Đinh."

Quan Lộ Dư cùng Lộ Mỹ Thiện đều đồng ý, "Được."

. . .

Khương Hựu Lễ sau khi nhanh chân chạy khỏi bệnh viện liền lập tức bắt xe taxi trốn về nhà.

Cảm giác lúng túng không hiểu được.

Cô hiện tại cực kỳ hối hận vừa nãy tại sao lại đi bệnh viện, hối hận đến mức muốn đem mình tát chết tại chỗ luôn. Trong lòng thì luôn khẩn cầu Quan Lộ Dư a di sẽ không gọi điện thoại hỏi cô, còn nếu có thì đến lúc đó cô tuyệt đối sẽ không thừa nhận chính mình hôm nay đi bệnh viện.

Càng nghĩ lại càng đau đầu.

Làm sao vừa vào lại đυ.ng phải Quan a di chứ?

Buồn bực đến mức cũng không có cùng một đám tiểu đồng bọn đã tan học ra ngoài chơi.

Cô xin thề cô cũng không muốn tiếp tục cùng Lộ Dao Y kéo lên bất kỳ quan hệ nào nữa.

Thực sự là quá đáng ghét.

Cô ngồi chờ đến tối chuẩn bị ngủ luôn rồi nhưng vẫn không có nhận được điện thoại Quan a di hay Lộ a di, thế là suy đoán có lẽ là bởi vì cô làm bộ không quen biết Quan a di, chạy trốn nhanh, vì vậy Quan a di cho rằng chính mình nhận lầm người, nghĩ tới đây cô liền triệt để yên tâm, ngày hôm sau vừa rạng sáng liền hẹn tiểu đồng bọn ra ngoài chơi.

Ở bên ngoài chơi đến sáu giờ tối mới về nhà.

Ăn cơm tối xong, Khương Hựu Lễ ngồi ở sô pha phòng khách chơi điện thoại.

Khương Khê Viễn thì không ở nhà, còn Lễ Hạc Niên đang rửa chén ở trong nhà bếp.

"Leng keng ——"

Chuông cửa đột nhiên vang lên.

Lễ Hạc Niên nghe được chuông cửa liền từ phòng bếp đi ra huyền quan mở cửa.

Mở cửa ra, hóa ra là Lộ Dao Y.

Lễ Hạc Niên hơi kinh ngạc nhìn Lộ Dao Y, bình thường nếu như không phải hai nhà cùng nhau ăn cơm, Lộ Dao Y hầu như sẽ không bao giờ chủ động tới nhà bọn hắn.

Lộ Dao Y hôm nay đột nhiên đến nhà làm hắn cảm thấy rất bất ngờ.

Còn rất cao hứng.

Lộ Dao Y lễ phép chào hỏi: "Lễ thúc thúc, chào buổi tối."

Lễ Hạc Niên: "Dao Dao, ngươi làm sao lại đến đây?"

Lộ Dao Y lơ đãng nhìn lướt qua ở bên trong, "Con đến tìm Đinh Đinh."

Lễ Hạc Niên: "Ngươi ăn cơm tối chưa?"

Lộ Dao Y: "Vâng, con ăn rồi ạ."

Lễ Hạc Niên hướng về bên cạnh tránh ra nửa bước, "Vậy ngươi mau vào đi."

"Không cần đâu Lễ thúc thúc." Lộ Dao Y trực tiếp từ chối, "Con chỉ là muốn cùng Đinh Đinh nói mấy câu thôi, thúc gọi Đinh Đinh ra đây là được, con nói xong liền trở về."

"Được." Lễ Hạc Niên cũng không ép buộc Lộ Dao Y, "Vậy để ta đi gọi Đinh Đinh."

Nói xong xoay người hướng về phòng khách.

Lộ Dao Y nhìn bóng lưng đi xa của Lễ Hạc Niên, tự dưng cảm thấy căng thẳng, nắm chặt ống tay áo lại.

Cực kỳ khẩn trương.

Lễ Hạc Niên đi vào phòng khách nhìn thấy Khương Hựu Lễ đang chơi điện thoại, thế là đi tới bên người Khương Hựu Lễ nói, "Đinh Đinh, đừng nghịch điện thoại nữa, Dao Dao có việc muốn tìm ngươi."

Khương Hựu Lễ: "?"

Σ(ಠ_ಠ)

Gì cơ? Lộ Dao Y có việc muốn tìm cô?

Cô ngẩng đầu nhìn Lễ Hạc Niên, "Nàng tìm con làm gì?"

Lễ Hạc Niên: "Nàng muốn nói với ngươi mấy câu thôi, hiện tại đang chờ ở ngoài cửa."

Nói xong liền kéo Khương Hựu Lễ đứng dậy, "Mau đi đi."

Khương Hựu Lễ trong lòng là một trăm lần cũng không muốn ra ngoài thấy Lộ Dao Y.

Nhưng, cô không dám ở trước mặt Lễ Hạc Niên nói từ chối.

Thế là đành phải tắt điện thoại, đi tới huyền quan, "Người không nên ra đâu a tiểu ba."

"Được." Lễ Hạc Niên cười cười, "Ta không đi qua làm kỳ đà cản mũi."

[kỳ đà cản mũi, ngôn ngữ mạng là “bóng đèn]

Khương Hựu Lễ: ". . ."

(-_-;)

Hôm nay không có cách nào nói chuyện với tiểu ba tiếp nữa.

Một lúc sau.

Từ phía cửa xuất hiện một thiếu nữ, khắc sâu từ đáy mắt đến linh hồn của Lộ Dao Y.

Nhịp tim đập của nàng trong nháy mắt liền gia tốc.

Tại thời điểm ở bệnh viện.

Khi hai mẹ nói cho nàng, Khương Hựu Lễ vì bảo vệ nàng không bị xâm phạm mà suýt chút nữa bị nam Alpha kia bóp chết, hơn nữa mặt cùng bụng đều bị thương nhẹ. Lúc nàng nghe được điều đó tâm đều nhói lên, còn trốn ở phòng vệ sinh trong phòng bệnh lặng lẽ khóc.

Nàng biết.

Việc Khương Hựu Lễ bảo vệ nàng, xưa nay đều chưa từng thay đổi.

Từ khi còn bé đã như thế.

Chóp mũi chua chua, trong mắt lặng yên không một tiếng nổi lên một tầng hơi nước, khiến tầm nhìn trở nên mơ hồ.

Khương Hựu Lễ rầu rĩ không vui đi tới chỗ Lộ Dao Y, Quan a di cùng Lộ a di đều không có gọi điện thoại hỏi cô, như vậy Lộ Dao Y khẳng định không biết cô ngày hôm qua đi bệnh viện, thế là không chút biến sắc đi tới trước mặt Lộ Dao Y hỏi.

"Ngươi tìm ta làm gì?"

Ngữ khí nghe rất thiếu kiên nhẫn.

Vừa dứt lời.

Lộ Dao Y đột nhiên tiến lên một bước, nhón chân lên ôm lấy Khương Hựu Lễ.

Hai tay chăm chú vòng lấy cổ của Khương Hựu Lễ.

Toàn bộ thân thể đều dựa vào tấm ngực mềm mại và ấm áp của Khương Hựu Lễ.

Một mùi hương tươi mát dễ ngửi trong nháy mắt phả vào mặt, Khương Hựu Lễ cảm thụ mùi hương nồng nàn mềm mại như ngọc ở trong ngực, suýt chút nữa tưởng rằng chính mình đi tới một biển hoa đầy lãng mạn.

Nhất thời cả người đều mê man.

Thật là thơm.

Tác giả có lời muốn nói:

Bạn học Tiểu Khương: Quỷ chán ghét Lộ Dao Y này lại ôm ta, làm sao bây giờ?

*Ủng hộ ta bằng cách vote nha* (// ω //)