Chương 6: Biến cố ập đến.

Edit: FAFOEVER.

Sáng sớm hôm sau, Khương Hựu Lễ tinh thần thoải mái mang balo đi ra ngoài.

Lúc này, Lễ Hạc Niên đột nhiên gọi Khương Hựu Lễ, "Đinh Đinh."

Khương Đinh Đinh là nhũ danh của Khương Hựu Lễ.

Vào ngày cô sinh ra được Lễ Hạc Niên liền lấy nhũ danh này, Lễ Hạc Niên nói với cô là bởi vì cảm thấy danh tự “Đinh Đinh” này rất đáng yêu, vì vậy mới đặt cho cô.

Khương Hựu Lễ nghe tiếng gọi, quay đầu lại nhìn về phía Lễ Hạc Niên, "Làm sao vậy tiểu ba?"

"Cha ngươi đi công tác ở Hải thành vào chiều tối hôm nay sẽ trở về." Lễ Hạc Niên nhìn Khương Hựu Lễ nói, "Ngươi hôm nay tan học về sớm một chút, đừng chạy loạn khắp nơi nữa."

"A?" Khương Hựu Lễ ủ rũ, "Cha nhanh như vậy liền trở về rồi?"

Lễ Hạc Niên bật cười: "Đi công tác nửa tháng mà còn ít sao?"

"Ài." Khương Hựu Lễ như quả bóng bị xì hơi, "Vâng, con biết rồi."

Khương Khê Viễn trở về, cô liền không thể theo hồ bằng cẩu hữu không kiêng kị mà lượn khắp nơi nữa, cô xoay người đi tới xe đạp mà Lễ Hạc Niên tối hôm qua mới mua cho cô, ủ rũ vẫy vẫy tay, "Tiểu ba, con đi đây, ba trở vào trong đi."

[ hồ bằng cẩu hữunếu ta để là ‘đám bạn xấu’ thì nghe nó cứ bị thô ra kiểu gì ấy, nên để kiểu hán việt luôn nha ]

Lễ Hạc Niên: "Trên đường nhớ chú ý an toàn."

Khương Hựu Lễ: "Đã biết."

Nói xong cũng cưỡi xe đạp chạy đi như một làn khói.

Cô mới đạp xe từ trong sân ra ngoài liền tình cờ gặp Lộ Dao Y cũng đang đẩy xe đạp đi ra cổng, phía sau còn có Lộ Mỹ Thiện đi cùng. Tầm mắt của cô một lúc liền bị xe đạp mới của Lộ Dao Y hấp dẫn, vẫn như cũ là xe đạp màu hồng nhạt.

Cô mặt không chút biến sắc, dừng xe lại dùng 2 chân đỡ trên đất.

Sau đó nở nụ cười cực kỳ ngoan ngoãn, hướng về Lộ Mỹ Thiện chào hỏi, không hề có bộ dạng hung hăng càn quấy lại ngông cuồng tự đại như thường ngày ở trong trường học. Tuy rằng cô chán ghét Lộ Dao Y, thế nhưng cô lại rất thích Lộ Mỹ Thiện. Lộ Mỹ Thiện là Omega ôn nhu nhất mà cô từng gặp được từ nhỏ đến lớn, còn ôn nhu hơn cả tiểu ba Lễ Hạc Niên của cô nữa.

"Lộ a di, chào buổi sáng."

Lộ Mỹ Thiện ôn nhu mỉm cười gật đầu, "Đinh Đinh, chào buổi sáng."

Khương Hựu Lễ nhìn về phía Lộ Dao Y, "Sớm a Lộ Dao Y."

Giả vờ giả vịt đến như là chuyện thường ngày vậy.

Lộ Dao Y mặt vô cảm đối mặt với ánh mắt của Khương Hựu Lễ, "Sớm."

"Đinh Đinh." Lộ Mỹ Thiện đột nhiên nói, "Ngươi cũng mới đổi một chiếc xe đạp?"

"Là như vậy Lộ a di." Khương Hựu Lễ phản ứng lại, "Xe đạp trước kia của con ngoài ý muốn bị cái đinh đâm thủng, vì vậy mới đổi một chiếc khác."

« haizz, rich kid có khác, thủng một bánh cái đổi xe lun, quá chất ( ͡° ͜ʖ ͡°) »

Lộ Mỹ Thiện: "Như vậy sao. . ."

Nàng thở dài nói: "Dao Dao ngày hôm qua đi cửa hàng quên khóa xe cũng bị người khác trộm đi, các ngươi sau này ở bên ngoài mua đồ phải cẩn thận một chút."

Nghe vậy, Khương Hựu Lễ ánh mắt sâu xa nhìn Lộ Dao Y một chút.

Tuy rằng Lộ Dao Y không có nói rõ, thế nhưng cô rất rõ ràng Lộ Dao Y khẳng định là biết bánh xe đạp do cô dỡ xuống, chỉ là cô không nghĩ tới Lộ Dao Y sẽ lấy lý do "đi cửa hàng quên khóa xe bị người khác trộm đi" này.

Đã nhiều năm như vậy, bất luận cô bắt nạt Lộ Dao Y kiểu gì đi nữa.

Lộ Dao Y cũng đều chưa từng nói với gia trưởng, cũng không có nói cho hai ba ba của cô. Người bình thường bị bắt nạt đều không phải là nên hướng về lão sư cùng gia trưởng cáo trạng sao? Huống chi các nàng là hàng xóm, cô đôi lúc thật sự không hiểu nổi Lộ Dao Y đến cùng là đang suy nghĩ gì.

« cáo trạng rồi, chị ko trêu nữa thì biết tìm ai mà khóc đây ( ͡° ͜ʖ ͡°) »

Nhưng với cô.

Việc trêu chọc Lộ Dao Y ở trong cuộc sống khô khan vô vị này của cô.

Là thú vui duy nhất.

"Vâng." Khương Hựu Lễ cười cười, "Lộ a di, con nhất định sẽ chú ý."

Lộ Mỹ Thiện hài lòng gật đầu, "Ừm."

Khương Hựu Lễ nắm chặt tay tay lái, một chân đạp lên bàn đạp, "Lộ a di, con có người bạn còn đang chờ con cùng đi siêu thị mua đồ, con đi trước nha."

Cũng không hề có người chờ cô cùng đi mua đồ.

Cô chỉ là không muốn đi chung với Lộ Dao Y, liền tùy tiện mượn cớ tránh đi.

"Ừm, ngươi đi đi." Lộ Mỹ Thiện nói, "Trên đường nhớ chú ý an toàn."

Khương Hựu Lễ: "Lộ a di, bye bye."

Nói xong liếc nhìn Lộ Dao Y, "Ta đi trước."

Lộ Dao Y không quan tâm.

Khương Hựu Lễ: ". . ."

(・ _ ・;)

Cô không thể làm gì khác hơn là yên lặng đạp xe rời đi.

Nàng nhìn theo bóng lưng tiêu sái dần dần đi xa của thiếu nữ, Lộ Mỹ Thiện thu tầm mắt lại nhìn về phía Lộ Dao Y, "Dao Dao, ngươi có phải là sắp tới chu kỳ nhiệt?"

Lộ Dao Y suy nghĩ một chút, nói: "Ừm."

Gần như tới tuần sau là đến chu kỳ nhiệt của nàng.

Vì vậy gần đây cũng phải chú ý thêm.

Lộ Mỹ Thiện tiến lên một bước, đưa tay vén tóc của Lộ Dao Y lên, kiểm tra lại Lộ Dao Y đã dán miếng dán ngăn trở chưa, chỉ thấy tuyến thể sau gáy Lộ Dao Y hoàn toàn bị miếng dán ngăn trở dính chặt vào, "Thuốc ức chế và thuốc xịt ngăn cách mùi có mang theo chưa?"

Lộ Dao Y: "Đã mang theo."

Bởi vì nàng là Omega cấp S, sức ảnh hưởng tin tức tố càng mạnh hơn, mặc dù dùng thuốc ức chế cũng không đủ để áp chế chu kỳ nhiệt của nàng. Hơn nữa nàng mới vừa phân hoá thành Omega không bao lâu, cũng không có khống chế được tuyến thể thả ra tin tức tố. Cho nên nàng mỗi ngày đều sẽ dán miếng dán ngăn trở trên tuyến thể, còn thuốc ức chế cùng thuốc xịt ngăn cách mùi chuyên dụng của Omega đều đặt ở trong cặp để phòng ngừa vạn nhất.

Thuốc xịt ngăn cách mùi chuyên dụng của Omega, có thể hòa tan đi tin tức tố trên người Omega và phạm vi xung quanh đó, như vậy có thể phòng ngừa được tin tức tố của Omega không cẩn thận tại nơi công cộng phân tán ra làm nhiễu loạn trật tự.

Nếu không, Alpha một khi ngửi thấy được tin tức tố của nàng đều sẽ bị dẫn dụ.

Hầu như không có Alpha nào có thể kiềm lòng được trước tin tức tố của nàng, bao gồm cả Alpha cấp S. Trái lại, Alpha cấp S càng dễ dàng bị tin tức tố của nàng mê hoặc hơn.

« úi xời, đó là chị chưa có gặp thôi, chứ có đó à nha ( ͡° ͜ʖ ͡°), cụ thể là ai thì đọc típ đi rồi các bạn sẽ biết thôi :3 »

Lộ Mỹ Thiện liền yên tâm, "Ừm, mang theo là tốt rồi."

. . .

Đảo mắt một cái đã đến tiết tự học cuối của ngày.

Khương Hựu Lễ vốn là không muốn ở tại lớp để tự học, nhưng mà Đàm Dục Sơn ngồi đang ngồi trên bục giảng lại không có ý tứ sẽ rời đi, cô cũng chỉ có thể ngồi ở trong phòng học lén lút chơi điện thoại, Trần Hoài An thì lại ngồi ở trên ghế giúp cô nhìn chằm chằm Đàm Dục Sơn.

Không biết qua bao lâu.

Trần Hoài An đột nhiên tiến đến bên người Khương Hựu Lễ, hạ thấp giọng gọi: "Lão đại."

Khương Hựu Lễ đang chơi game, "Làm sao?"

"Ta cảm thấy lão Đàm hẳn là biết chúng ta chiều hôm qua trốn đi." Trần Hoài An đăm chiêu, "Vì thế nên hôm nay cố ý ở phòng học không đi."

"Kệ đi." Khương Hựu Lễ nói, "Ta không tin hắn mỗi ngày đều sẽ ngồi ở phòng học."

"Ừm." Trần Hoài An nói, "Lão Đại nói đúng lắm."

Chỉ chốc lát sau, tiếng chuông vang khắp toàn trường, tiết tự học kết thúc, đến giờ tan trường.

Phòng học nhất thời ồn ào lên.

Khương Hựu Lễ tùy tiện nhét vài cuốn sách vào balo chuẩn bị về nhà.

Những người khác trong lớp cũng bắt đầu thu dọn sách vở.

Nếu như không phải Đàm Dục Sơn ngồi trên bục giảng nhìn bọn họ chằm chằm, bọn họ làm sao sẽ đợi khi chuông kêu mới thu dọn balo? Bình thường cứ đến giờ tự học là bọn họ đã không đủ kiên nhẫn, liền thu dọn đồ đạc trực tiếp rời đi.

Khương Hựu Lễ thu thập sách vở mang về nhà cũng chỉ là làm dáng một chút thôi.

Cô xưa nay không có làm bài tập.

Cô kéo balo lên, đứng dậy, lấy một tay vác balo trên vai.

"Lão Đại." Trần Hoài An đột nhiên nói, "Phong ca ở cao trung cơ sở (ở đây như kiểu một cơ sở được tách ra của trường này á) hẹn chúng ta cùng đi KTV mở party, nghe nói có vài Omega cực kỳ xinh đẹp cũng đến, còn có cả những mỹ nhân Alpha, ngươi có hứng thú theo ta cùng đi vui đùa một chút?"

« ài, mới lớp 10 mà chơi bời ghê quá đi, khuyến cáo các bạn nhỏ không nên học theo nha (-‸ლ)»

"Đi chứ." Khương Hựu Lễ không chút do dự trả lời, "Đương nhiên muốn đi rồi."

Dù sao cô cũng chỉ là đơn thuần đi chơi.

Cũng không phải vì Omega xinh đẹp hay Alpha mỹ nhân gì cả.

Cô nói xong lập tức bổ sung thêm một câu: "Những cái khác thì không rành, chứ chơi là ta rất thành thạo."

Trần Hoài An: "Chơi. . ."

Hắn cho rằng Khương Hựu Lễ nói ‘chơi’ là có ý tứ đùa giỡn, thế là nhìn Khương Hựu Lễ cười trêu ghẹo: "Lão đại, ngươi là thích chơi Alpha hay là chơi Omega?"

"Hoài An." Khương Hựu Lễ nói, "Ngươi quá quê mùa."

Cô cực kỳ phối hợp với trò đùa của Trần Hoài An, "Đương nhiên là AO cùng nhau chơi đùa."

Vừa dứt lời, chân phải đột nhiên bị người mạnh mẽ đạp một cái.

Cô nhất thời đau đến ngũ quan đều vặn vẹo, chỉ thấy Lộ Dao Y trước mặt cô mang theo một cơn gió đi qua, cô cúi người xuống ôm lấy chân phải nhìn bóng lưng Lộ Dao Y, gào thét: "Lộ Dao Y, ngươi có phải bị bệnh hay không? ! Ngươi giẫm chân ta làm gì? !"

« ai bảo ngươi dám có ý định ‘chơi’ như vậy, LDY said ( ͡° ͜ʖ ͡°) »

Lộ Dao Y giống như không nghe thấy, cùng Cận Như Băng đồng thời đi cửa sau ra ngoài.

Trần Hoài An có chút luống cuống, "Lão đại. . ."

Chỉ thấy Lộ Dao Y đầu cũng không quay lại, biến mất ở cửa sau phòng học.

"Đệt!" Khương Hựu Lễ nhăn mặt lại, thật sự là đau đến nhe răng trợn mắt, "Bệnh thần kinh!"

« chỉ bị bệnh với mỗi chị hoi đó, vinh hạnh quá đi (๑¯◡¯๑)»

. . .

Lộ Dao Y bình thường đều là cùng Cận Như Băng đồng thời tan học về nhà, chỉ có điều khi đi tới đường xuân _*, các nàng sẽ mỗi người một ngả tự đi về nhà. Khu nhà của Lộ Dao Y bên này đều là biệt thự, tuy rằng không phải khu biệt thự quá sang chảnh, thế nhưng bên này hoàn cảnh tốt, giao thông thuận lợi, giá nhà tại Giang thành cũng là số một số hai, bởi vậy người ở nơi này đều là người có tiền.

[*] này chắc là tên đường gì đấy, mà ta ko có biết dùng từ sao nữa.

Nàng mỗi lần đi đến con đường phụ cận nhà này (ý ở đây là nhà mặt tiền ấy) đều không nhìn thấy mấy người đi ngoài đường, vậy mà hôm nay lại đột nhiên có người từ ngõ hẻm bên trong nhảy ra ngăn cản đường của nàng.

Là nam Alpha chiều hôm qua tan học muốn đưa thư tình cho nàng.

Nàng không thể làm gì khác ngoài việc dừng xe đạp lại.

Nàng mặt lạnh nhìn nam Alpha chắn ở trước mặt này, trong lòng đột nhiên cảm thấy cực kỳ khó chịu, ngoại trừ Khương Hựu Lễ, nàng không thích tới gần bất cứ người nào cả, càng không thích bất cứ người nào tới gần nàng, bình thường cũng chỉ có một Omega là tiếp xúc thân thiết với nàng (pé bạn thân đó).

Nàng xoay đầu xe có ý định vượt qua nam Alpha này.

Nhưng nam Alpha lại lấy tay nắm chặt đầu xe, "Lộ Dao Y."

Lộ Dao Y nhìn chằm chằm cái tay đang nắm lấy đầu, "Buông tay."

Âm thanh lạnh lùng đến cực điểm.

Nàng cực kỳ không thích người khác chạm đồ vật của nàng.

Nam Alpha không thể làm gì khác ngoài buông tay ra, "Ta có mấy lời muốn nói với ngươi."

Lộ Dao Y lạnh lùng nhìn nam Alpha.

Nam Alpha: "Ta muốn biết ngươi cùng Khương Hựu Lễ có thật là. . ."

Lộ Dao Y không quan tâm.

Nàng trực tiếp đẩy đầu xe qua bên cạnh nam Alpha.

"Khương Hựu Lễ thật sự là cưỡng bức ngươi?" Nam Alpha nhìn bóng lưng Lộ Dao Y, lửa giận cuồn cuộn ngất trời hô, "Khương Hựu Lễ đúng là cặn bã, cô ta nhất định sẽ không được chết tử tế!"

Nghe vậy, Lộ Dao Y phút chốc dừng xe lại.

Nàng quay đầu lại lạnh lùng nhìn nam Alpha, "Ta là tự nguyện."

Nam Alpha kinh ngạc mở to mắt nhìn Lộ Dao Y, "Cái...Cái gì?"

Lộ Dao Y: "Nàng không có cưỡng bức ta, ta là tự nguyện cùng nàng."

"Ngươi là. . . tự nguyện?" Nam Alpha như là chịu đả kích to lớn vậy, sắc mặt trong nháy mắt trắng xám đi, "Vì. . . vì sao lại tự nguyện? Ngươi. . . Ngươi yêu thích Khương Hựu Lễ?"

Lộ Dao Y: "Phải."

Nam Alpha đột nhiên giận dữ gầm lên: "Không thể nào! Ngươi làm sao có khả năng sẽ thích Khương Hựu Lễ! Khương Hựu Lễ không phải sẽ phân hoá thành Omega sao?"

"Coi như nàng là Omega." Lộ Dao Y nói, "Ta cũng chỉ thích nàng."

« thề luôn, ta cực kỳ khâm phục mấy bạn mà yêu đơn phương ấy, làm sao luôn giữ được tình cảm lâu đến như vậy nhỉ (: ౦ ‸ ౦:). Hoi cơ mà ta FA nên hông có hỉu (ಠ‿ಠ) »

"Không!" Nam Alpha hơi không khống chế được, hét lớn: "Ngươi là nên yêu thích Alpha!"

"Lộ Dao Y, ngươi nên yêu thích một Alpha như ta!"

Nói tới đây.

Lộ Dao Y không muốn cùng nam Alpha tiếp tục dây dưa, nếu như không phải nam Alpha này đối với Khương Hựu Lễ ác độc nguyền rủa, nàng căn bản sẽ không nhìn tới nam Alpha này, càng sẽ không đứng ở chỗ này cùng nam Alpha tốn nhiều nước bọt như vậy.

Nàng trực tiếp xoay người đạp xe hướng về trước mà đi.

Nam Alpha đứng tại chỗ nhìn bóng lưng từ từ đi xa của Lộ Dao Y.

Ánh mắt ảm đạm ẩn giấu sự nham hiểm.

Hai ngày nay lời đồn Khương Hựu Lễ dùng cường quấy rối tìиɧ ɖu͙© Lộ Dao Y đã đủ để hắn chịu không được. Lộ Dao Y hiện tại lại nói cho hắn biết, nàng là yêu thích Khương Hựu Lễ? Một mỹ nhân cực phẩm lại là Omega cấp S như Lộ Dao Y tại sao có thể yêu thích Khương Hựu Lễ? Như vậy chỉ có thể lãng phí tài nguyên là Omega cấp S thôi.

Không thể nào chấp nhận được, hắn căn bản là không thể nào chấp nhận được sự thật này!

Hắn yêu thích Lộ Dao Y lâu như vậy, Lộ Dao Y xưa nay đều không có nhìn hắn dù chỉ một lần, Khương Hựu Lễ cặn bã như vậy lại là Beta chưa có phân hóa, dựa vào cái gì có thể được Lộ Dao Y yêu thích? Hắn tuyệt đối không cho phép Lộ Dao Y rơi vào con đường sai trái này.

Lộ Dao Y yêu thích phải là Alpha như hắn.

« thôi, thôi, thôi anh ơi, anh chơi đồ hơi nhiều rồi đấy (ಠ_ಠ) »

Lộ Dao Y nên yêu thích hắn.

Hắn nhìn bóng lưng Lộ Dao Y, nắm chặt tay thành nắm đấm, "Lộ Dao Y, ngươi chỉ có thể là Omega của ta, hôm nay ta liền phải để ngươi trở thành Omega chỉ thuộc về một mình ta."

[ nhắc lại cho bạn nào quên, thế giới này một khi đã tiêu ký vĩnh viễn thì O chỉ có thể phụ thuộc cả đời vào A. ]

Lộ Dao Y đang đạp xe.

Sau lưng đột nhiên tuôn ra một luồng khí tức (tin tức tố) bùn nhão hôi tanh vây quanh nàng.

[ chắc là cái mùi đất ở dưới ao hồ nuôi cá ấy, ta nói nó tanh thì thôi luôn. ]

Điên cuồng kí©h thí©ɧ tuyến thể của nàng.

*Ủng hộ ta bằng cách vote nha* (// ω //)