Quyển 1 – Chương 1

Quyển 1 – Chương 1

Đào Nhạc vừa mới làm xong nhiệm vụ cấp S+, cậu lấy được tiền thưởng ưu tú, vốn sẽ được nghỉ ngơi một thời gian, nhưng đột nhiên lại bị gọi đến tổng bộ, nói là có nhiệm vụ mới cần cậu chấp hành

Nhiệm vụ cũng không khó, so với mấy cái trước, thế giới này càng giống như đi nghỉ phép hơn. Vốn dĩ Đào Nhạc cũng cảm thấy được nghỉ phép cũng không có gì làm, không thú vị như đi làm nhiệm vụ, cuối cùng cậu vẫn nhận nhiệm vụ.

Dựa theo lời của hệ thống, cậu cần phải dựa theo cốt truyện đi đến cuối cùng, bảo toàn nhân thiết của pháo hôi người qua đường, không cần làm gì nữa, cực kỳ đơn giản.

Lần này, thế giới Đào Nhạc đi vào là thế giới hiện đại, một phần lớn chuyện xưa đều phát sinh trong vườn trường.

Vì để dễ dàng làm nhiệm vụ, hệ thống đổi nhiệm vụ, tên và vẻ ngoài của nguyên chủ thành Đào Nhạc.

Trong thế giới này, tuyến tình cảm khá phức tạp. Nguyên chủ làm pháo hôi, cũng bị cuốn vào. Cậu là con riêng, cũng là em trai của vai chính công, ánh trăng sáng của vai chính công là anh trai Đào Nhạc, nói cách khác mối tình đầu của vai chính công là em trai ruột của mình, khiến vai chính công chỉ có thể đè nén tình cảm. Sau đó hắn gặp được bạn học Đào Nhạc giống với ánh trăng sáng của mình, cũng là vai chính thụ. Hai người dây dưa yêu hận tình thù cuối cùng cũng đến với nhau.

Còn vì sao nguyên chủ cũng bị cuốn vào, là bởi vì cậu có tâm tư không chính đáng với anh trai, pháo hôi này đã từng muốn vấy bẩn ánh trăng sáng của vai chính công.

Đào Nhạc đọc đến đây cũng phải kinh ngạc đến rơi cằm. Thật to gan!

Vì sống lâu, Đào Nhạc vẫn quyết định yên ổn làm pháo hôi, không chọc người chú ý, cho đến khi nhiệm vụ hoàn thành. Cậu đến nghỉ phép chứ không phải tìm ngược.

Tính cách của nguyên chủ có chút tối tăm, thường không dám đối diện với người khác, người trong nhà đều làm lơ cậu, chỉ có mình anh hai ôn nhu nho nhã thường quan tâm nguyên chủ, cũng khó trách, như vậy sao có thể không động tâm được chứ? Đào Nhạc chống cằm thở dài thật sâu, nhét một viên kẹo sữa dâu tây vào miệng, nỗ lực luyện tập khí chất giống như u linh của nguyên chủ.

Bởi vì là con riêng nên mọi người bao gồm cả người làm đều rất khinh miệt cậu, Đào Nhạc sống trong hoàn cảnh như vậy, cũng khó trách sẽ trở thành dáng vẻ kia. Trong trường học cũng có ít bạn bè, đại đa số đều thấy cậu là thiếu gia nhà giàu cho nên nịnh bợ mà thôi, không có ai thật tình.

“Chậc chậc, thảm quá, tôi có chút đau lòng cho cậu ấy.”

Đào Nhạc cau mày lật xem nhật ký mà nguyên chủ giấu trong ngăn kéo, bên trên đều là tình cảm đối với anh hai, còn oán hận vận mệnh bất công nữa.