Chương 1: Tiến vào trò chơi sinh tồn

Giang Đường cuộn ở trong tủ quần áo, liều mạng dùng tay che lại hô hấp dồn dập.

Không thể bị phát hiện……

Xuyên qua cửa tủ không được kín kẽ, truyền đến hương vị rỉ sắt gay gắt.

Giang Đường tựa hồ có thể tưởng tượng được cảm giác máu tươi dính nhớp trên thảm.

Giang Đường nơm nớp lo sợ dán lỗ tai vào ván cửa, trong phòng truyền đến tiếng bước chân không nhanh không chậm của đàn ông, còn có âm thanh chất lỏng nhỏ giọt.

Tên tội phạm gϊếŧ người đáng sợ kia còn ở trong phòng.

Thậm chí, đang ở hưởng thụ sự sợ hãi của con động vật nhỏ.

Đáng thương mà lại đẹp đẽ.

Vài sợi tóc đen bị mồ hôi lạnh tẩm ướt dính ở trên trán, khuôn mặt xinh đẹp mà suy nhược của Giang Đường vì kinh sợ mà đỏ lên, cần cổ đơn bạc trắng nõn lộ ra ở trong không khí.

“Thơm quá, tôi nghe thấy rồi, ở nơi nào nhỉ……”

Thanh âm Cc chút hưng phấn quá mức thô vang lên.

Cả người Giang Đường đều mềm nhũn.

Cậu liều mạng ôm chặt đầu gối, không dám cử động, tim đập nhanh.

Rất lâu sau.

Cửa đóng lại rầm một tiếng, hắn ta đi rồi.

Lúc này Giang Đường mới thật cẩn thận thả lỏng thân thể, trong ngăn tủ đều là mùi hương thoải mái ngọt thanh trên người cậu.

Một mảnh tĩnh mịch, cậu mở di động ra, trên màn hình giao diện thông tin, chỉ có một người liên hệ, sau khi cậu đi vào thế giới kỳ quái này, gặp được duy nhất một người bình thường, nên quyết định lập tổ đội cùng anh ta.

Nhưng hiện tại, buổi sáng vừa mới tỉnh dậy liền không thấy bóng dáng của đồng đội.

Giang Đường rốt cuộc nhịn không được, thấp giọng nức nở khóc.

Hương vị thơm ngọt trên người càng thêm rõ ràng.

Có thứ gì đó âm u, nôn nóng nuốt nước miếng, gắt gao nhìn chằm chằm thiếu niên đang cuộn ở một góc.

Cẳng chân trắng nõn, bởi vì sợ hãi, hơi hơi tách ra, còn đang run rẩy.

Sao lại khóc như thế.

Thật muốn liếʍ một cái.

*

Giang Đường bị kéo vào trò chơi thần kỳ này, đã hơn nửa ngày.

Rõ ràng chỉ là ngủ gật ở trên bàn.

【 Hoan nghênh người chơi tiến vào trò chơi sinh tồn……】

Âm thanh điện tử không cảm xúc nhẹ nhàng vang lên.

【 Người chơi Giang Đường, mục tiêu của cậu là tồn tại trong thế giới này, đến trò chơi kết thúc. 】

Đang nói cái gì vậy……

Giang Đường mê mang nhăn mi lại, khóe miệng kéo thành một đường thẳng, đôi mắt to tròn, như chứa rất nhiều nước.

Đuôi mắt cậu hơi hơi xếch lên, lông mày nhăn lại rất giống như đang làm nũng.

【 Trò chơi download xong, hiện tại bắt đầu. 】

Sau khi bị ném vào trò chơi này, đầu tiên Giang Đường bị bắt tham dự một vũ hội ở trang viên Âu Thức, lúc cậu đang nghiên cứu đồ ăn trên bàn có thể ăn được hay không, một bàn tay to nóng rực, ôm lấy eo cậu.

Thậm chí còn nhẹ nhàng bóp eo cậu rồi dễ dàng xách người lên.

Giang Đường quay đầu lại, diện mạo tuấn tú của một chàng trai trẻ tuổi mang theo nụ cười xin lỗi.

“Có thể phiền cậu, làm bạn nhảy của tôi được không?”

Giang Đường đang không biết cự tuyệt ra sao, chàng trai cúi người nhẹ nhàng nói nhỏ bên tai cậu.

“Tôi biết cậu cũng là người chơi,” Giang Đường nhìn vào cặp mắt sâu thẳm khiêm tốn kia, “Muốn liên thủ hay không?”

Giang Đường cắn môi, gật gật đầu.

Sau đó tên tội phạm gϊếŧ người lẫn vào vũ hội đột nhiên rút đao.

Hai người ở trong hoảng loạn tách ra, Giang Đường hoảng sợ, trốn đại vào một tủ quần áo.

*

Giang Đường cẩn thận hồi tưởng những gì trải qua, thật sự là không đoán ra cái gì —— cậu quá ngu ngốc.

Thậm chí không ai nói cho cậu biết khi nào trò chơi mới có thể kết thúc, kết thúc như thế nào.

Cậu nôn nóng cắn miệng, nước mắt trên mặt đã khô lại bị nước mắt mới làm ướt.

Làm sao bây giờ……

Giang Đường không biết tên tội phạm gϊếŧ người kia có trở lại không, cậu phải rời khỏi nơi này hay không.

Cậu vặn vẹo thân thể đau nhức do duy trì một tư thế trong thời gian dài, tay lại vô tình sờ vào thứ gì đó vừa lạnh lại trơn.

Cảm giác như là da người.

Giang Đường tức khắc cứng đờ, đang muốn thu tay, cả người bị một cái ôm mạnh mẽ vào trong ngực, không gian chật chội vừa buồn vừa nóng, tay chân Giang Đường nhũn ra, không thể động đậy.

Sau đó, một đầu lưỡi dính nhớp lạnh lẽo, liếʍ lên mặt cậu.