Chương 1

“An Nhu, con đã đến trễ mười phút, quy củ đâu?”

“An Lâm còn nhỏ, con là anh, chẳng lẽ một chút trách nhiệm như vậy mà cũng không gánh nổi sao? Đây là liên hôn với Mạc gia, đâu phải đẩy con vào hố lửa, thái độ này của con làm mẹ thật sự rất thất vọng!”

“Cho dù như thế nào thì hôm nay con cần phải tới gặp mặt với đối tượng liên hôn, nếu không mẹ sẽ lập tức đoạn tuyệt quan hệ với con, học phí cũng sẽ không chi ra một đồng nào!”

An Nhu đang ở căn tin trường, một tay cầm di động, chậm rãi uống canh, sau đó đem mâm đồ ăn đẩy đến một bên.

Cởi ra khăn ăn đã bị ướt, bình tĩnh trả lời tin nhắn trên di động, An Nhu lau miệng, thuận tay đem số điện thoại có tên là “Mẹ” kéo vào danh sách đen, sau đó trở lại giao diện chính, nhìn chằm chằm vấn đề mới nhất.

【Những thông tin liên quan đến nguyên chủ la gì?】

Một lượng lớn thông tin chạy xung quanh, sự ủy khuất dũng mãnh xông vào l*иg ngực, ánh mắt An Nhu bỗng trở nên bi thương, nhìn người bạn cùng phòng đang há miệng ăn cơm, hít một hơi đồ ăn ở căn tin, tạm dừng một lát, sau đó ngón tay nhanh chóng bay múa.

【Thuốc xổ, chồng trước, đã ly hôn.】

Gia tộc liên hôn, không có tình yêu, cha mẹ nguyên chủ đem con mình đẩy vào biển lửa, sau khi đạt được ích lợi liền cắt đứt quan hệ với nguyên chủ.

Đến nỗi vì sao lại gọi là nguyên chủ, nói ra khả năng là mọi người không tin nhưng tôi đến từ một thế giới khác, lúc ấy mới vừa xuyên đến quyển sách này, không có giấy tờ tùy thân, trong đầu chỉ có vài lời giới thiệu đơn giản về thế giới này, cùng với vài câu dặn dò của bạn tù.

Tôi là người anh trai tâm cơ, ác độc của vai chính thụ, sau khi quen biết với vai chính công qua việc liên hôn liền bám lấy hắn, dây dưa không bỏ, còn âm mưu làm hại vai chính thụ, cuối cùng bị cha mẹ đánh gãy chân, sau đó đuổi ra khỏi nhà.

Cuối quyển sách chỉ đề ra một chút chi tiết đơn giản, đại khái chính là lưu lạc ngoài đường, tai điếc mắt mù, bàn tay không ngón,...

Bạn tù nói với tôi những lời thấm thía, ví dụ như người ta là trời sinh một đôi, không tới phiên một người lập dị như tôi phản đối, ít nói những lời vô nghĩa, nói không chừng còn có một con đường sống.

Tôi ghi nhớ lời dặn của người bạn đó, không nghĩ tới vừa mới xuyên qua, đã bị mẹ của nguyên chủ ép đi xem mắt.

Gặp vai chính công, cũng chính là chồng trước của tôi.

Chồng trước có vẻ bề ngoài rất xuất chúng, khí chất cao lãnh, sau khi cả hai gặp mặt thì một câu cũng không nói, tôi một mình ăn hết một bàn đồ ăn, cha mẹ hai bên thì vẫn luôn nói ríu rít không ngừng, cứ như vậy mà định ra hôn sự này.

Lúc sau tôi vẫn luôn chờ em trai tới đoạt người, chờ đến đính hôn, kết hôn cũng chờ, đêm tân hôn cũng vậy, một bên sinh bảo bảo một bên chờ, chờ đến tận 5 năm, chờ tới sắp chết (cái chết ở đời trước) nhưng cũng không thấy gì.