Chương 1

Người đàn ông mặc một chiếc áo ba lỗ bó sát màu trắng đơn giản và một chiếc quần túi hộp màu xanh lục, hoàn mỹ phác họa ra dáng người rắn chắc màu đồng, không những vậy bộ quần áo này còn khiến hắn nhìn qua càng thêm cao lớn, bồng bột hữu lực. Theo từng bước chân, giày da va chạm với mặt đất, tức khắc, trên hành lang yên tĩnh vang lên tiếng bước chân thanh thúy.

Một tay người đàn ông cầm di động, một tay cầm sơ yếu lý lịch, bước nhanh đi đến trước cửa của một phòng vip trong khách sạn, 1918, nơi này là địa điểm phỏng vấn được nói đến trong mail.

Nói thật, hắn vốn không tin địa điểm phỏng vấn là trong khách sạn, nhưng đến khi người giới thiệu dặn rằng: phải ghi rõ kích thước khi dươиɠ ѵậŧ cứng lên là bao nhiêu vào trong sơ yếu lý lịch, hắn liền biết, bọn họ căn bản không phải tuyển một cái thợ sửa xe đơn giản như vậy.

Bất quá cũng đúng thôi, loại quân nhân xuất ngũ không có bằng cấp giống như bọn họ thì làm sao có thể tìm được công việc lương cao như vậy được? Cho dù hắn có tay nghề sửa xe, thì lương cùng lắm cũng chỉ có 5000 là cao rồi, chứ đừng nói đến nơi này, trực tiếp cho 5 vạn, không chỉ vậy, phần hoa hồng nhận được khi trích phần trăm còn đạt tới mức đáng sợ: 50% đến 80%. Cho nên, trong một đống phúc lợi này, có lẽ đã bao gồm tiền bán mình của hắn.

Trước khi đưa tay lên gõ cửa, trong lòng hắn còn hy vọng đối phương là một bà già dưới bảy tám chục tuổi. Mong bà ta hơi hơi biếи ŧɦái thôi, chứ biếи ŧɦái quá hắn chịu không nổi. Còn việc mong ba ta dưới bảy tám chục tuổi là vì hắn sợ bà ta chịu không nổi, sợ đến lúc đó lỡ như hắn vô tình làm bà ta chết trên giường.

“Bụp…bụp…bụp”

Người đàn ông giơ tay gõ cửa, động tác không có một chút vội vàng, gõ xong thì cứ đứng chờ như vậy. Khoảng một lát sau, trong phòng truyền ra tiếng bước chân, từ xa tới gần, cửa bị mở ra, một thiếu niên mặc một bộ áo ngủ màu xám đi ra từ bên trong, liếc mắt đánh giá người đàn ông từ trên xuống dưới, sau đó hừ một tiếng, xoay người đi.

Lúc này, bên trong đột nhiên truyền ra thanh âm của phụ nữ,

“Được rồi, đừng có đứng ngây ra ở bên ngoài nữa, vào đi!”

Người đàn ông không trả lời, chỉ nâng bước đi vào, tay vô thức đóng cửa. Hắn vừa bước vào liền liếc thấy một người phụ nữ mặc bộ váy ngủ màu trắng ngồi ở trên sô pha, ngón tay xinh đẹp kẹp điếu thuốc lá đang cháy dở, đôi chân trắng nõn thon dài gác chéo lên trên bàn trà, tóc đen môi đỏ, từ trên xuống dưới, xinh đẹp không gì sánh được.