Chương 32: Làm việc [CÓ PASS]

Editor: Ái Khiết

Vốn dĩ Mộc Tắc muốn lần đầu làm chuyện này không thể để cô gái của anh chịu uất ức, khi mà đã chuẩn bị mọi thứ, có lãng mạn, còn có bầu không khí nên có, một cái cũng không thể thiếu.

Nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ quyến rũ mê người của Thẩm Hạ Thời, anh cảm thấy làm trên xe cũng có một hương vị đặc biệt.

Cửa sổ xe bị anh đóng lại, thân xe màu đen như một bức tường kín kẽ, hòa với màn đêm ở vùng ngoại ô không người. Không ai để ý rằng có một chiếc xe hơi ở đây, cũng không ai quan tâm người trong xe đang làm cái gì.

Mộc Tắc rất hưởng thụ lời mời gọi của Thẩm Hạ Thời, vô cùng hứng thú nhìn cô căng thẳng muốn chết lại giả bộ bình tĩnh. Khóe môi anh mang theo một nụ cười khinh khỉnh, nhẹ nhàng nâng cằm cô: "Tiếp tục."

Bàn tay của Thẩm Hạ Thời đặt trên cơ bụng của anh từ từ di chuyển lên trên. Khi ngón tay cô di chuyển, hơi thở của Mộc Tắc dần trở nên dồn dập. Tiếng thở dốc gấp gáp thúc kéo theo l*иg ngực phập phồng, tay Thẩm Hạ Thời dừng lại ở vị trí tim anh. Tim anh đập một cái, rồi lại một cái nữa, lặp đi lặp lại không còn trầm ổn như ngày xưa, bây giờ đã đập rất nhanh.

Ánh mắt Mộc Tắc chăm chú nhìn cô, mắt lướt qua khuôn mặt mỹ lệ của cô, cuối cùng dừng lại trên đôi môi mang màu sắc đỏ mọng mê người, mắt híp lại.

Trước nay quần áo của anh luôn rộng rãi như muốn thể hiện tính cách kiêu ngạo của mình, lúc này hai tay của Thẩm Hạ Thời dùng sức kéo ra, cúc áo sơ mi đều bị bung ra.

Khuôn ngực, cơ bụng rõ ràng và đường nhân ngư(*) của Mộc Tắc hiện ra trước mắt, hình như do bị cô đυ.ng vào nên đường gân trên ngực anh phồng lên như máu, trên eo cũng không có một chút mỡ thừa, theo vòng cung đang nhấp nhô, phần bụng gầy nhưng rắn chắc còn hơi phập phồng. Một bức tranh rất có tính hoang dã.

(*) Phần cơ bụng hai bên xương chậu tạo thành vết hình chữ V (Đừng có report tui nha)Sủng Ái Tiểu Hư Hỏng - Chương 32: Làm việc [CÓ PASS]* Ảnh minh họa *

Thẩm Hạ Thời có thể cảm nhận được rõ ràng sự thay đổi của cơ thể anh, cô duỗi một ngón tay ra, từ hầu kết đang lăn của anh dần dần trượt xuống, móng tay trắng hồng dùng sức cào vào ngực anh, giọng Mộc Tắc khàn khàn kêu lên một tiếng.

"Tiếp tục." Hai mắt anh trở nên đỏ bừng, giọng nói nghèn nghẹn đang kìm nén áp lực.

Chờ một hồi, Thẩm Hạ Thời cũng không có làm bước tiếp theo, Mộc Tắc cảm giác được người trong lòng có chút cứng ngắc, hai tay nắm chặt quần áo bên hông anh, bộ dạng có chút tiến thoái lưỡng nan.

Mộc Tắc bị bộ dạng của cô chọc cười, khàn giọng hỏi: "Rất căng thẳng sao?"

Chắc chắn rồi.

Mộc Tắc đè nén ý nghĩ trêu chọc cô, tay vuốt ve mái tóc của cô, vỗ nhẹ lưng cô: "Mở mắt ra nhìn anh."

Lông mi Thẩm Hạ Thời khẽ run, chậm rãi nâng mắt nhìn lên.

Khuôn mặt của Mộc Tắc gần trong gang tấc, tay anh gần như ôm chặt lấy cô, thậm chí ánh mắt anh còn nhìn cô còn mang theo vẻ xâm lược và mê hoặc.

Thẩm Hạ Thời đỏ mặt không nói gì, anh nặng nề cười hai tiếng, ôm cô nâng lên một chút, để cô càng dính chặt vào mình.

Thậm chí cách một lớp quần như vậy, Thẩm Hạ Thời còn có thể cảm nhận được nhiệt độ của tay anh. Trong khi cô đang khó xử, anh thấp giọng hỏi: "Chuẩn bị xong chưa?"

Thẩm Hạ Thời muốn nói vẫn chưa, nhưng Mộc Tắc lại xấu xa cười, giọng điệu cũng không cho cãi lại: "Hạ Hạ, bây giờ không được đổi ý nữa."

Cô cau mày nói: "Em không có hối hận, chỉ là..."

Mộc Tắc dừng một chút, dịu dàng hôn cô: "Đừng sợ."

Nói như vậy, đây chính là lần đầu của con gái nhà người ta. Mộc Tắc vô cùng nhẹ nhàng và ôn nhu, mỗi nụ hôn đều vô cùng lưu luyến và dịu dàng. Bởi vì cảm nhận được cơ thể của Thẩm Hạ Thời hơi co lại, anh cũng không thể vội vã làm tới bước cuối được...

Đọc tiếp ở Wordpress nhé ಡ ͜ ʖ ಡ:

aikhiet.wordpress.com

Gợi ý pass: Tên khai sinh (tên thật) của nữ chính, viết hoa mỗi chữ đầu của từ, không cách ra (Ví dụ: AiKhiet)