Chương 1: Gặp gỡ

Sau khi mơ màng tỉnh dậy Yên Nhiên thấy mình đang ở một nơi xa lạ.Xung quanh vắng đến rợn người cô hoảng sợ gượng đứng dậy nhìn quanh.Gì thế này? Cô sao lại ở giữa rừng? Bằng cách nào mà cô vào được đây?

Quan trọng hơn cả là bây giờ làm sao đi ra đây? Đang chưa biết làm thế nào thì cô nghe từ xa có tiếng la hét đang hướng về phía này, nhanh nhẹn Yên Nhiên chạy vào 1 đám cây rậm rạp ngồi xuống nấp đi. Thoạt đầu cô còn vui mừng nghĩ bản thân may mắn khi gặp

được một đoàn phim đang ghi hình. Cô định sau khi họ xong việc cô sẽ xin đi cùng ra khỏi đây,nhưng khi thấy một người mặc đồ đen bị một gã thanh niên chém rơi đầu thì cô mới sợ hãi tột đô.

Đây là Thật...Trời đất xã hội đen hay buôn ma túy mà gϊếŧ người kinh vậy.Thanh niên kia chỉ có một mình đang chống lại 6 tên đồ đen bịt mặt. Trên người Y vết thương rất nhiều máu chảy nhuộm đỏ cả bộ y phục màu lam mà Y đang mặc. Yên Nhiên đang phân vân không biết có nên giúp hắn không, tuy cô khá giỏi võ nhưng đám người này trông lạ lùng như vậy. Cả tên lam y kia cô cũng chẳng biết là tốt hay xấu nên nhất thời phân vân. Trong lúc cô dang do dự thì thanh niên kia bị đánh một chưởng văng đến dưới chân cô, bất tỉnh. Yên Nhiên giật mình nhìn xuống hắn... Oh my god!!! Đẹp trai như vậy sao.

Lúc này mà còn quan tâm tốt hay không cái gì nữa chứ ^-^ Cô đứng dậy nhặt thanh kiếm của Y cô đang định ra tay thì lại nghe tiếng người phía sau lao đến. Nhóm người này không mặc đồ đen cô đoán là đồng bọn của thanh niên bên cạnh mình. Hai bên lại lao vào nhau, thấy vậy Yên Nhiên ngồi xuống xem xét vết thương cho hắn. Hắn chảy máu rất nhiều nhưng vết thương không chí mạng nên tạm thời hắn sẽ không sao.

Cô lấy khăn choàng trên cổ để giúp hắn bó lại vết thương ở cánh tay, làm xong thì hắn cũng tỉnh dậy.

Nhanh như cắt tay cô bị hắn dùng sức kéo mạnh...

" Cẩn thận "

Cô giật mình khi một lưỡi gươm vừa cấm phập và nơi ban nãy cô ngồi nếu hắn không kéo cô tránh sang. Nghe tiếng hét của hắn vang lên thì hai tên hắc y

còn lại quyết định nhất loạt lao về phía này, rất rõ ràng hắn mới là người mà bọn kia nhắm đến. Biết vết thương của hắn khá nặng nên cô định lao lên nhưng vυ"t nhẹ một cái hai mũi tên nhỏ đã gim thẳng vào cổ bọn kia. Đám người áo đen chết sạch. Hai người còn lại nhanh chóng tiến đến đỡ hắn lên. Bọn họ lo lắng nhìn hắn xong lại tò mò nhìn về phía Yên Nhiên nhỏ giọng hỏi

" Điện hạ, cô nương này là ai vậy? Có gϊếŧ cô ta luôn không?"

Yên Nhiên *-* ( Đùa gì vậy ta làm gì các ngươi hả ta còn vừa cứu Vương gia của các ngươi đấy)

Hắn nhìn cô từ đầu đến chân, cô ấy đang mặc loại y phục kì lạ nhưng rất xinh đẹp. Khuôn mặt tuy không

phải là tuyệt sắc nhưng lại rất đáng yêu ưa nhìn. Cô gái này cho hắn ánh nhìn khá hài lòng.Dù nghe thuộc hạ của hắn hỏi như vậy nhưng cô chỉ tỏ vẻ bất ngờ chứ không hoảng sợ. Rất thú vị. Hắn nhàn nhạt lên tiếng

" Không. Nhanh chóng tìm nó rồi quay về"

Cô khẽ thở phào định quay đầu đi thì

" Mang cô ta theo"

Ơ này ngươi lại nghĩ gì đấy, cô tức giận lên tiếng,

" Này ngươi nghĩ mình là ai hả ta vừa mới giúp ngươi không cảm ơn thì thôi đi, còn đòi bắt đòi gϊếŧ ta là đạo lí gì vậy chứ?"

" To gan! Sao cô dám?"

Một tên thuộc hạ của hắn hét lên tay hắn kề đao lên cổ cô làm Yên Nhiên đờ người. Lúc này hắn lại lên tiếng.

" Hoặc là cô tự đi theo ta hoặc là ta sẽ mang xác cô đi cùng ta."

Cô cạn lời, ( Đành tạm thời theo bọn họ vậy, giờ cũng chẳng biết phải đi lối nào. Vả lại ở khu rừng này âm u rất đáng sợ, cô mơ hồ nhận thấy xung quanh bị sự chết chóc bao trùm. Nhìn là biết chẳng phải nơi tốt lành gì. Cứ ra khỏi đây mình lại tìm cách trốn đi).Bốn người bắt đầu lên đường đi sâu vào rừng. Đi được một lúc Yên Nhiên cất tiếng hỏi.

" Này các người đang đi đâu vậy? Ở đây càng lúc càng quỷ dị ta chẳng muốn đi tiếp đâu."

Im lặng.....

" Mẫn Nguyên, người nói cho cô ta "

" Tuân lệnh điện hạ" Người tên Mẫn Nguyên lên tiếng xong đi thụt lại phía sau để có thể nói chuyện với Yên Nhiên.

" Đây là Vạn Quỷ Cốc từ xưa nơi đây là một trận đồ trấm yểm âm mạch, nghe tương truyền rằng nơi đây là mồ chôm của hàng trăm cô gái đồng trinh. Vì bị chết oan cho nên oán khí rất nặng. Cô cảm nhận được sao?"

" Cảm nhận được gì chứ, ta chỉ thấy càng lúc càng tối càng lạnh nên chẳng muốn bị chết cống ở đây thôi."

*-*

" Các người đến đây làm gì? Có thể nói cho ta biết không? Dù gì cũng đi cùng nhau mà, xem như cùng thuyền rồi."

" Tìm Huyết Long Hoa "

Tên áo lam bất ngờ lên tiếng trả lời làm cô giật mình. Quay sang nhìn hắn cô lại hỏi tiếp

" Huyết Long Hoa là thứ gì vậy? Tìm nó để làm gì?"

" Ta cần".........*-*

( Ai chẳng biết là ngươi cần ngươi nói rõ hơn thì sẽ chết liền hay sao??)