Chương 1: Hóa trang thành một nữ diêm dúa

Chương 1: Hóa trang thành một nữ diêm dúa

Trái tim của anh ấy chỉ có duy nhất một màu đen, nhưng anh vì Tô Tinh Thần mà nguyện ý quét ra một nơi sạch sẽ và tươi sáng trong trái tim mình và bảo vệ cô.

Trầm Nghiễn

Đêm hè dường như bị nhiễm nhiệt độ cao ban ngày, gió khô hanh, cũng không thổi đi được sự khó chịu của lòng người.

Đế Quốc Hoa Đình.

Sự trang trí lộng lẫy cũng đủ hiểu nơi đây sa hoa thế nào, đại sảnh ngập tràn ánh đèn, người ra vào tấp nập.

Mỗi người đều diện trên mình những bộ tây trang hay những bộ lễ phục cao cấp, cầm trên tay những chiếc ly đế cao, chào hỏi và đưa tiễn nhau, bữa tiệc linh đình, trên vẻ mặt mang sự khách sáo.

Trong cảnh phồn hoa ấy, chỉ có một cô gái đặc biệt, trên mặt chẳng hề có sự vui vẻ mà là sự bồn chồn lo lắng, thỉnh thoảng nhìn về phía cửa, như thể đang chờ ai đến.

Cô gái có khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng đôi má phúng phính, mềm mại đến mức khiến người ta muốn xoa bóp chúng, đôi mắt trên khuôn mặt to như quả bồ đào, trong trẻo và tràn đầy sức sống, sống mũi cao và cái miệng nhỏ nhắn như một đứa trẻ thành niên.

Cô mặc một chiếc váy dạ hội màu đen, dài đến đầu gối, lộ ra một đôi chân thẳng tắp, phía sau kéo theo những chiếc lông vũ.

Phu nhân Đỗ Tuệ Linh kéo tay cô gái bên cạnh đi đến trước mặt vài người đàn ông trung niên, lễ phép chào hỏi

"Chu tổng, Hoàng tổng, đã lâu không gặp."

"Đã lâu không gặp, đây là con gái cô sao?"

Đỗ Tuệ Linh quay đầu liếc sang Tô Tinh Thần, thấy cô đang lơ đãng, vội vã kéo cổ tay của cô nàng, mỉm cười: "Đúng vậy, đây là con gái tôi, Tô Tinh Thần."

Tô Tinh Thần nhìn hai người bọn họ, cười nhạt rồi lại nhìn về phía cửa.

Đỗ Tuệ Linh nhịn không được vỗ vai cô nhắc nhở, nháy mắt ra hiệu, mở miệng giới thiệu: "Bảo bối, hai vị này là ông chủ của tập đoàn Anh Hoa, đều là đại gia của giới kinh doanh, cùng cha con là bạn cũ, đáng lý ra phải gọi là chú."

Tô Tinh Thần gật đầu với họ, giọng nói nhẹ nhàng: "Chào chú Chu, chào chú Hoàng."

Trên mặt hai người đàn ông tràn đầy ý cười, nhìn Tô Tinh Thần từ trên xuống dưới, gật đầu nói: "Tốt lắm, đã lâu không gặp, cháu gái nhỏ giờ đã trở thành đại mỹ nhân rồi, lão Tô thật này thật là may mắn."

Thấy bọn họ khen Tô Tinh Thần như vậy, Đỗ Tuệ linh cười tươi như hoa, khiêm tốn nói: "Nào có nào có."

Tô Tinh Thần chán muốn chết lại còn bị Đỗ Tuệ Linh dẫn đi dự tiệc xã giao, trong lòng càng thêm nôn nóng, bởi vì người cô đang đợi vẫn chưa đến.

Đây chỉ là thế giới trong cuốn truyện tranh cô đã đọc. Cô thức khuya để đọc cuốn truyện tranh đó và cảm thấy nữ phụ lớn lên thật là đáng yêu, không hợp với tính cách xấu xa tí nào, kết quả là cô xuyên thành nữ phụ ác độc đấy.

Trước khi cô xuyên qua một ngày, thì nữ phụ vừa mới khinh miệt với nhân vật phản diện trong truyện đó chính là Trầm Nghiễn.

Trầm Nghiễn chính là đại thiếu gia của gia tộc họ Trầm ở Kinh Đô, một con người có thân phận vừa cao quý vừa ưu tú.

Thật đáng tiếc, lại là một người đàn ông bệnh tật.

Có người nói, khi trước Tô gia chui vào ngõ cụt, chính ông cụ Trầm gia đã đến giúp đỡ với một điều kiện, chính là hôn ước giữa hai nhà, hi vọng Tô Tinh Thần sau này sẽ chăm sóc tốt cho Trầm Nghiễn đến cuối đời.

Tô gia đương nhiên không chịu, thế nhưng không còn cách nào khác, đành phải đáp ứng.

Trong truyện, nữ phụ không muốn có bất cứ quan hệ gì với Trầm Nghiễn, cô ta nghĩ Trầm Nghiễn chính là phế vật, không xứng với chính mình, trái lại cùng với nhị thiếu gia nhà họ Trầm là Trầm Đoan quan hệ không rõ ràng.

Tuy nhiên, trước khi ông cụ Trầm gia chết đã nhượng lại toàn bộ cổ phần công ty cho Trầm Nghiễn.

Nói cách khác, Trầm Nghiễn không chỉ là giám đốc của công ty Hoành Nghiệp, nắm trong tay 50% cổ phần, mà còn là thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn Tô gia, nắm giữ 20% cổ phần.