Chương 1: I

- CẢNH BÁO: TẤT CẢ ĐỀU LÀ HƯ CẤU DO AUTH VIẾT RA. ĐỀU LÀ TRÍ TƯỞNG TƯỢNG. THỤ CÓ THỂ SINH CON

KHÔNG THÍCH CÓ THỂ KHÔNG ĐỌC, CẢM ƠN

============•

Tạii Singapo, 23h.

Trên tầng bốn của toà biệt thự Wang đang phát ra tiếng mắng chửi khiến tác giả cảm thấy....thật sự muốn khóc.

" Vương Nguyên. Em có bạn gái sao? "

Chủ nhân phát ra tiếng nói có mị lực này không ai khác, chính là Karry Wang con trai của Chủ tịch tập đoàn đá quý Wang Sing.

" Dạ đúng thưa thiếu gia. "

Quả thật, tình yêu làm cho con người ta mù mắt, một Vương Nguyên luôn luôn nghe lời, nay lại vì một nữ nhân mà dám nhìn thẳng vào mặt thiếu gia mà khẳng định một vấn đề gì đó.

" Cô ấy là người Trùng Khánh, là giáo viên thanh nhạc của trường tiểu học, tôi và cô ấy quen nhau khi tôi giúp mẹ đến đón cháu ở trường, tên là Như Linh ".

Sắc mặt thiếu gia khi nghe xong cậu nói, càng trở nên tức giận hơn nha. Thiếu gia khẽ " Hừ " một tiếng.

" Từ bao giờ? Tại sao không nói cho tôi biết? Có phải nếu tôi không phát hiện em lén về nước có phải đợi đến khi em trèo lên đến giường người ta, tổ chức đám cưới với người ta rồi mới nói cho tôi biết phải không? "

Biết thiếu gia đã thật sự rất giận, cậu cũng im lặng, không lên tiếng.

" Cô ta tên Như Linh? "

Cậu khẽ gật đầu, qua mắt thiếu gia có thể thấy rõ vài tia chán ghét.

" Thiếu gia, cậu không thích Như Linh? "

" Hừ. Nói thừa."

" Thiếu gia, Như Linh là một cô gái tốt nha. Cậu mà gặp em ấy. Cậu nhất định sẽ thích. Em ấy...."

Cậu chưa nói hết câu, thiếu gia đã đứng phắt dậy. Đẩy cậu vào tường.

" TÔI SẼ KHÔNG THÍCH CÔ TA. "

Lời nói của thiếu gia toả ra một mùi sát khí nồng nặc khiến cậu cũng cảm thấy run sợ, không tự chủ được mà cúi đầu, run rẩy.

" Tôi hận không thể khiến cô ta biến mất ngay lúc này. "

Cậu cất giọng nghẹn nghẹn hỏi thiếu gia, trong lòng thật sự đang run rẩy kịch liệt.

" Vì sao?? "

" Vì sao? Em còn dám hỏi tôi vì sao? Cô ta dám quyến rũ em, chẳng phải tôi đã từng nói em là người của tôi, bất cứ ai cũng không được động vào sao? Vậy mà cô ta dám quyến rũ em, đã vậy còn khiến em yêu cô ta. "

Cậu tạm thời chưa tiêu hoá hết những gì thiếu gia đang nói.

" Thiếu...thiếu gia!"

" Em và người đàn bà đó chia tay đi. "

Vương Nguyên không ngốc đến mức không hiểu thiếu gia đang nói gì. Thiếu gia là nói cậu và người con gái cậu yêu phải chia tay.

" Thiếu gia, tôi...tôi không thể. "

" Em dám cãi lời tôi, vì một con đàn bà mà đến lời của tôi em cũng không nghe! Được, em giỏi lắm."

Thiếu gia dừng lại một chút rồi nói tiếp.

" Vốn định chờ đến khi tổ chức đám cưới "ăn" em một thể, nhưng xem ra là không được rồi. Vương Nguyên, tôi phải trừng phạt em."

Nói rồi, thiếu gia nhất bổng Vương Nguyên, ném thẳng lên chiếc giường King size trong phòng.

Việc gì đang diễn ra vậy, thiếu gia người làm gì vậy?