Chương 26: Thêm chút đường

Edit: Sherry

Chương 26: Thêm chút đường ( 2000+ )

Giang Vô múc cho cô một chén đầy vì không rõ sức ăn của cô nên mới dựa vào sức ăn của hắn cho cô ăn. Hắn nghĩ cho dù ăn nhiều bao nhiêu cũng không thể nhiều hơn hắn đi, cùng lắm nếu cô ăn không hết hắn chịu ủy khuất ăn hộ cô cũng không sao.

Chỉ là không ngờ đồ lẳиɠ ɭơ này không những ăn hết một bát mà nước súp bên trong cũng uống nốt, đầu lưỡi nhỏ vươn tới trên môi liếʍ một vòng, vẻ mặt thỏa mãn còn hơn cả lúc hắn thao cô đến ngao ngao lãng kêu.

Hắn ninh mi hỏi cô: “No rồi?” Mì đã ăn hết, nếu còn không no hắn chỉ có thể kêu cơm hộp hoặc KFC đến cho cô.

Thịnh Hạ vuốt vuốt chiếc bụng tròn vo, cô no đến mệt mỏi, nghe hắn nói thì chậm rãi ứng một câu: “Ân…”

Ông xã nấu mì ăn thật ngon, Hạ Hạ rất thích ~

“Đưa cô về nhà?” Giang Vô hỏi câu này cho có lệ, dựa theo tính cách dâʍ đãиɠ của cô khẳng định sẽ cự tuyệt, hơn nữa không chừng còn yêu cầu hắn qua đêm, cùng lắm thì buổi tối hắn thao lộng đừng tùy ý như mọi khi, nhẹ một chút là được.

Kết quả cô gái này ăn xong lau miệng liền không nhận người, hai tay chống bàn đứng dậy:“Được nha…”

Lâu ngày sinh tình gì đó lăn con mẹ nó đi, hắn tìm đâu ra cảm giác quái quỷ ăn ý kì lạ với cô gái vừa ngốc vừa da^ʍ này chứ.

Thịnh Hạ đã chạy tới cửa thay giày chờ Giang Vô, Giang Vô lấy chìa khóa xe chậm rãi bước về phía cô.

Trong thang máy, Thịnh Hạ thông qua bề mặt bóng loáng như gương của thang máy quan sát sắc mặt người đàn ông, càng xem càng thấy thích, đây chính là Giang Vô a, cô phải học cách tế thủy trường lưu từ từ tích góp, không thể vì cái trước mắt mà bỏ qua cơ hội sau này.

Ân, đêm nay giả bộ rục rè một chút, về sau lại siêng năng bò lên giường hắn.

Đã quen cô gái nhỏ liên tục hai ngày đến thăm nên đến giữa trưa ngày thứ ba Giang Vô không chạy đi đánh quyền mà nằm ngửa trên ghế dựa chơi trò chơi, bên kia Trương Dương liên tục thở dài.

“Haiz…Haiz… Hôm nay Hạ Hạ còn tới hay không a…” Giang ca sẽ không thất sủng nhanh như vậy đi.

Ồn ào đến hắn đau cả đầu, Giang Vô thoát khỏi giao diện trò chơi, vừa thấy thời gian đã 3h chiều liền mở giao diện WeChat, click vào avt có hình một con mèo nhỏ, lịch sử trò chuyện của hai người vẫn dừng ở thông báo hệ thống phát ra.

Bạn và Hạ Hạ đáng yêu đã là bạn bè, hãy bắt đầu cuộc trò chuyện.

Hắn tắt màn hình điện thoại rồi tùy ý ném lên bàn, sau đó đứng dậy đến tủ quần áo lấy đồ tắm rửa.

Hôm nay Thịnh Hạ lười biếng ngủ đến gần trưa, trang điểm chải chuốt một phen rồi cùng ba mẹ ăn cơm, vừa ăn vừa nghĩ đến món mì Giang Vô nấu hôm qua.

Cô gái nhỏ lễ phép thầm nghĩ, cô cũng muốn lễ thượng vãng lai, có qua có lại mới duy trì được mối quan hệ tốt đẹp của hai người.

Cô không biết nấu nướng như dì giúp việc trong nhà lại biết làm a. Nữ chính trong TV không phải thường làm bánh quy chocolate cho nam sinh mình thích ăn sao? Vậy cô học là được rồi!

Dì giúp việc từ lúc Thịnh Hạ sinh ra đã đến Thịnh gia làm việc nên khi cô gái nhỏ thỉnh cầu bà dạy cô cách làm bánh quy bà đã rất ngạc nhiên, thậm chí là khủng hoảng.

Lo lắng phòng bếp bị cô thiên rụi a.

Thịnh Hạ quả thật từng thiêu rụi phòng bếp một lần nhưng cô cảm thấy lúc đó là do cô không có người chỉ dẫn, mà lần này cô làm bánh có dì ở bên canh chừng, làm xong lập tức đưa qua đó, chắc chắn không thể có chuyện gì.

Hai tay cô chống nạnh phát lời thề son sắt bảo đảm với dì giúp việc: “Lần này con nhất định sẽ thành công.”

Dì giúp việc: “…” Nhưng bà thật sự không tin…

Thịnh Hạ làm nũng chốc lát, cuối cùng dì cũng phải đáp ứng, tiểu thư ngoan ngoãn ngọt ngào như vậy, sao có thể từ chối? Lát nữa chú ý chút là được rồi.

Toàn bộ quá trình Thịnh Hạ đều tập trung cao độ, làm theo từng bước dì giúp việc chỉ, nhưng đến lúc bỏ đường lại tự cho là đúng lén lút bỏ thêm hai muỗng.

Mỗi ngày nhìn thấy Giang Vô, trong lòng cô đều ngọt ngọt ngào ngào, cười tủm tỉm, lại thêm một muỗng nữa.

Giang Vô ngày hôm qua thích ăn bơ như vậy, khẳng định thích ăn đồ ngọt, lại thêm một muỗng nữa mới tốt.

Ngô, mỗi lần cùng Giang Vô làm đều thật thoải mái, Giang Vô thật là lợi hại, muốn thưởng cho hắn, lại thêm một muỗng.

Giang Vô nấu mì cho cô ăn…

Nhìn tiểu thư mỉm cười ngây ngô một tay chống cằm một tay thêm đường, a di rốt cuộc lên tiếng nhắc nhở: “Tiểu thư, không thể bỏ thêm được nữa.”

Lại thêm đường sẽ làm người ăn ngọt chết mất.

Thịnh Hạ ngựa quen đường cũ bước vào công ty Giang Vô, khi cửa công ty truyền đến tiếng mở cửa, Trương Dương lập tức bật dậy đón chào:“Hạ Hạ…Em còn tưởng hôm nay chị không tới…”

Giang Vô cũng đứng cạnh cửa, hắn đang muốn ra ngoài đánh quyền, cô gái nhỏ nghe tiểu fan nói như vậy, liền cười khanh khách nói:“Sao có thể a, tôi còn mang quà cho mọi người nữa mà.”

Trên cánh tay treo túi giấy màu xanh đậm, tay kia cho vào lấy ra một túi bánh quy đóng gói tinh xảo:“Đây là bánh quy tôi tự làm, cảm ơn cậu. "

Về phần cảm tạ chuyện gì, chỉ có hai người biết.

Nữ thần chậm chạp không xuất hiện, nguyên lai là chuẩn bị kinh hỉ cho hắn, Trương Dương cảm động đến khóc lóc thảm thiết, đôi tay kích động tiếp nhận, Thịnh Hạ tiếp tục nói: “Mau nếm thử hương vị xem.”

Trương Dương ô ô gật đầu, hắn vốn định mang bánh quy về cung phụng trong nhà nhưng nếu Hạ Hạ muốn hắn nếm thử vậy hắn liền nếm thử xem. Hắn mở gói cho bánh vào miệng, ánh mắt lập tức sáng rỡ.

Ăn quá ngon! Ai nói Hạ Hạ của họ là sát thủ phòng bếp chứ!

“Hạ Hạ thật lợi hại! Bánh quy thật là ngon!”

Giang Vô bên cạnh ôm tay cười lạnh, mắt lạnh nhìn thần tượng và fans biểu diễn, Trương Dương thằng nhãi con này, biểu tình có cần khoa trương như vậy không, một cái bánh quy mà thôi, có cần phấn khích như mới đạt cao trào vậy không?

Văn phòng đã được dì giúp việc thu dọn nguyên dạng làm Thịnh Hạ ở cửa không khỏi ngượng ngùng, quá cảm thấy thẹn, bước chân cô phù phiếm, xấu hổ chậm chạp đi vào.

Trương Dương tránh ra, chỉ vào sô pha khách:“Hạ Hạ, vào ngồi a, đừng khách khí.”

Cô gái nhỏ khuôn mặt đỏ bừng, cô thật không khách khí, ngày hôm qua còn "hô mưa gọi gió" với Giang Vô trên sô pha này, thấy Giang Vô muốn đi ra ngoài, cô nhấp môi xấu hổ hỏi hắn: “Em cùng anh đến phòng luyện tập nhé…”

Nói xong lại nghĩ tới, phòng huấn luyện cũng thao qua…

Anh anh anh, thật không có địa phương nào thuần khiết để cô ngốc một chút sao?

Bất quá so với văn phòng, Giang Vô ở phòng huấn luyện lại càng hấp dẫn hơn.

Cô nhắm mắt theo đuôi phía sau hắn, hôm qua mặc quần áo của Giang Vô bị ảnh hưởng nên hôm nay cô cố ý mặc một chiếc áo sơ mi màu lam oversize kẻ sọc, phía dưới là quần jean chữ A xanh đậm để lộ đôi chân lõα ɭồ tinh tế.

Cô nhanh chóng cùng hắn sóng vai, làm bộ không cẩn thận dán cánh tay lên hắn:“Giang Vô, ở đây còn một hộp, tặng anh đấy.”

Trên tay cô cầm một hộp bánh nhỏ nhưng người đàn ông dường như không có hứng thú nên một cái liếc mắt cũng không cho nó.

Tay nhỏ của cô gái cuốn lấy cánh tay hắn, người đàn ông không thể không dừng bước, cô gái nhón chân muốn kẻ sát lỗ tai hắn, đè thấp thanh âm nói cho hắn:“Hộp bánh của Trương Dương kỳ thật là dì giúp việc của nhà em làm.”

Nhiệt khí cô thở ra phun lên cổ hắn, chỉ nghe tiểu yêu tinh quyến rũ mị hoặc ngọt ngào nói tiếp: “Còn hộp cho anh, mới là em tự tay làm nga.”

Âm cuối “Nga” một tiếng làm người đàn ông xương cốt đều mềm mại.

Hôm nay Hạ Hạ không có thiêu phòng bếp, còn thành công nướng được bánh cookie nữa, ông xã, mau khen Hạ Hạ đi.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Thịnh Hạ, Tới Đây Ăn Nào - Chương 26: Thêm chút đường