Chương 1 : Mùi tanh tỏa ra của tϊиɧ ɖϊ©h͙ củ cà rốt tựa như thuốc kí©ɧ ɖụ© cùng Thố Nhi Thần bị kí©h thí©ɧ chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ròng ròng.

Trong Tây điện cung Quảng Hàn mây trôi lượn lờ, lớp lớp tơ màn tung bay, một nam nhân ngũ quan tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, mặc hoa phục màu đen, ống tay thêu chỉ vàng cam đi đến ngoài điện, nhưng không có bước vào, mà chỉ đứng ở mé sân quan sát, bên trong là một vườn cà rốt được gieo bằng đất tiên, củ nào củ nấy tròn đầy mơn mởn đẹp đẽ, chẳng rõ Mặc Đồ đang nghĩ gì, ngó trái nhìn phải, khi đã chắc mẩm không có thần tiên khác đang lảng vảng quanh đây, mới lách người tiến vào.

Thời gian chưa đầy một chớp mắt, chỉ thấy hắn đã đi đến trước một củ cà rốt, nhổ củ nhỏ ấy lên dòm thử, sau đó quẳng ra sau lưng, còn bản thân thì lắc mình biến vào trong cái hố, biến thành một củ cà rốt bình thường như bao chúng cà rốt khác, có điều chỉ trông lớn hơn, lá cà rốt cũng xanh tươi hơn mà thôi.

Đám cà rốt con khác khác run rẩy toàn thân, kiểu như đã cảm nhận được một dòng khí áp bách vô danh nào đó.

Trong cung điện.

Bạch Huyền cực kỳ buồn chán mà đùa nghịch thỏ con trong ngực, dạo này cậu thực sự có hơi rảnh rỗi quá, trong nhân gian không có người đến cầu nhân duyên với cậu…. Bạch Huyền là ThốNhi Thần, thần tiên đặc biệt nhất trong chúng thần, bởi vì cậu chỉ chuyên cai quản nhân duyên giữa nam nhân với nhau, cho nên người thờ phụng cậu, đều là người phàm có long dương chi hảo (1) của nhân gian. Mà bản thân Bạch Huyền, tự nhiên cũng thích nam nhân, có điều vì cậu là tiên, thế nên cấu tạo cơ thể có chút khác biệt so với người phàm, diện mạo lại thêm phần tinh xảo thanh lệ, chẳng hề dung tục, chiếc váy voan mỏng hồng nhạt in hoa dưới gấu có viền xanh mực trải dài trên đất, để lộ một bên mắt cá chân trắng mịn nõn nà, người đẹp nhường này đến tiên nữ trong thiên cung nhìn mà cũng phải ngưỡng mộ ba phần. Bạch Huyền với Thường Nga đều sống trong cung Quảng Hàn, chẳng qua Hằng Nga ở Đông cung, còn cậu ở Tây cung, hễ rảnh rỗi không việc, Bạch Huyền sẽ dạo bộ qua đó.

Cuộc sống của thần tiên thực ra đều rất đơn điệu và vô vị, có điều Bạch Huyền có một sở thích rất hay ho, đó là gặm cà rốt. Mặc dù thân là thần tiên nên cậu không có cơn đói, nhưng chân thân của Bạch Huyền dù sao cũng là một con thỏ, thỉnh thoảng sẽ thèm ăn, lúc mọc hai cái răng thỏ hàm trên cũng vẫn ngứa ngứa, vì thế cậu mới trồng rất nhiều cà rốt ở trong sân.

“Chúng ta đi nhổ cà rốt nào.” Bạch Huyền đứng dậy, ôm bé thỏ con trong ngực đi chân trần ra khỏi cung điện.

Bước vào trong vườn, Bạch Huyền liền trông thấy một củ cà rốt to bự mập mạp tươi ngon, khiến người ta chảy nước dãi đầy ba thước, đôi con ngươi xinh đẹp thoáng chốc trợn đến mức to nhất, lòng thầm vui sướиɠ như đang dậy sóng, đây chắc là củ cà rốt ngon nhất mà cậu từng thấy từ trước tới nay! Bạch Huyền bỏ thỏ trắng trong ngực xuống, cực kỳ cẩn thận nhổ củ cà rốt kia.

Ôm thứ trong lòng lăn mấy vòng trên giường rồi ngồi dậy, mặc dù không nỡ ăn, có điều củ cà rốt này dương như có một sức quyến rũ, cứ luôn “hấp dẫn” Bạch Huyền, khiến cậu rốt cuộc đã hết kiềm chế nổi.

Cắn vào miệng là vị ngọt thanh chưa từng có, nước quả lại dường như thấm sâu vào từng tế bào, khiến tứ chi và trăm xương đều trở nên sảng khoái không thôi, vì thế Bạch Huyền lại cắn xuống miếng thứ hai.

“Ưm a…….” Nước quả chưa kịp nuốt chảy từ khóe miệng xuống cần cổ, lướt qua xương quai xanh tinh tế xinh xắn như tác phẩm nghệ thuật, cuối cùng thấm ướt lớp áσ ɭóŧ màu trắng, Bạch Huyền đang phiền muộn vì tính sơ suất của bản thân, lúc này cơ thể bỗng dưng lại có sự thay đổi kỳ lạ.

“Ưm…..nóng quá………..” Bạch Huyền kéo cổ áo của mình ra, hai gò má cũng dần dần ửng đỏ, cơ thể bắt đầu trở nên nóng bức khó nhịn, “Ưm….a………”

Chuyện gì thế này? Cảm giác xa lạ khiến Bạch Huyền có chút hoảng sợ, sức lực tứ chi dường như đều bị rút cạn, khiến toàn thân cậu mềm nhũn, chỉ có thể chậm chạp nhoài đến trên giường, còn tay vẫn nắm chặt củ cà rốt không chịu quẳng sang một bên. Cơ thể nóng rực khiến Bạch Huyền không biết phải làm gì, chỉ đành khẽ vặn vẹo cơ thể, cởi vạt áo ra.

“A…………..” Chớp mắt khi cởi đồ, bờ ngực trắng nõn của Bạch Huyền lộ ra trong không khí, hai quả anh đào hồng nhạt đáng yêu run nhẹ hai cái.

Cởi như thế này cũng chỉ có thể đổi lấy hai giây sảng khoái, cơ thể liền nhanh chóng nóng rực hơn lúc trước, Bạch Huyền chẳng hiểu gì, chỉ cảm thấy người mình càng ngày càng nhẹ nhàng, đầu óc cũng bắt đầu mơ màng, mái tóc đen huyền cùng quần áo rơi rớt, bởi giãy dụa nên vừa trông rối loạn vừa gợi cảm.

Mà khiến Bạch Huyền ngạc nhiên nhất là, phía dưới của cậu, cư nhiên dâng lên một cơn kɧoáı ©ảʍ kỳ dị.

“A!” Bạch Huyền bối rối muốn dùng tay che khuất hạ thể của bản thân, thế nhưng căn bản không thể khống chế dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy từ trong thịt huyệt ra ngoài, còn cả tính khí đã cương cứng, “Ưm…….ngứa quá………….khó chịu quá…………”

Giọng nói của Bạch Huyền đã có chút nức nở, hai mắt đong đầy nước, lúc này, gương mặt tinh xảo trông diễm lệ hết sức, quần áo trên người hỗn loạn, hai chân dùng sức mà quấn vào nhau hòng xoa dịu cảm giác này, tuy nhiên vẫn chẳng ích gì.Bởi vì đặc thù cơ thể, Bạch Huyền thân là nam nhân ngoài tính khí nam giới ra, phía dưới còn có thêm một huyệt nhỏ xinh đẹp của nữ giới, nhưng dù vậy, Bạch Huyền đã sinh sống trên trăm năm trong thiên cung cũng chưa từng có cảm giác như hiện giờ. Mật huyệt dưới người vừa nóng vừa ngứa, còn không ngừng chảy nước, cơ thể cũng trở nên cực kỳ mẫn cảm, sự cọ xát do quần áo trên người đem lại cũng có thể khiến cậu rùng mình không ngớt, hương vị vốn thanh ngọt ban đầu bấy giờ lại trở thành mùi tanh tanh của tϊиɧ ɖϊ©h͙, tựa như thuốc kí©ɧ ɖụ© làm cơ thể Bạch Huyền càng ngày càng nóng.

“Muốn…………a a…….rất khó chịu……” Bạch Huyền vặn vẹo cơ thể, cũng chẳng biết bản thân đến tột cùng muốn cái gì, quần áo cọ xát vào thịt hành mang đến kɧoáı ©ảʍ xa lạ mà kí©h thí©ɧ, nhưng càng giày vò hơn là, mật huyệt phía dưới truyền đến cảm giác đói khát, dường như đang chờ đợi thứ gì đó đến lấp đầy.

Bạch Huyền thân là tiên, mặc dù chưa từng làʍ t̠ìиɦ, thế nhưng cậu vẫn biết chút ít về phương diện này, tuy rằng không rõ vì sao bản thân đột nhiên trở thành thế này, song giờ phút này Bạch Huyền chỉ muốn có thứ gì đó đến an ủi cậu.