Thú Nhân Chi Luyến Sủng

7.79/10 trên tổng số 33 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: Nhất thụ đa công, cường công cường thụ, nam nam sinh tử, HE Trầm Lăng ngoài thân phận bác sĩ thú y thì hắn còn mang thân phận của một sát thủ thế giới ngầm. Chỉ vì dám cho bạn gái của mình l …
Xem Thêm

Chương 1: Cực phẩm xuyên qua
Thành phố Giang Lăng

Phồn hoa xa hoa lãng phí, ngọn đèn u ám nhấp nháy hấp dẫn hơi thở đọa lạc, gần phía Tây của khu phố Tàu, môn bài ở phía trên cửa rõ ràng ghi “Thú sủng”, thực hiển nhiên đây là nhà của một thú y, ở trước cánh cửa lạnh lẽo đột nhiên truyền đến ___

Kétttt! Âm thanh thô dát rơi xuống nền đất, một chiếc xe thể theo Ferrari màu đỏ chói mắt nhanh nhẹn chính xác dừng trước cửa Thú sủng, những hoa lệ trôi qua không thứ nào có thể ngăn chiếc xe dừng lại, cửa xe đẩy ra, ánh vào mi mắt, là một đôi chân thon dài xỏ trong đôi vớ màu đen, một đôi chân mảnh mai, cân xứng, hữu lực, làm cho trước mắt mọi người đều sáng ngời.

Ngay sau đó, một nữ tử đi ra. Mái tóc dài tối đen óng ả, chiếc sườn xám khảm bạc mạ vàng đoan trang đẹp đẽ quý giá ôm sát che khuất phần đùi màu trắng nõn, dung mạo trang nhã, đôi ngươi sáng như nước hồ thu, mang theo hơi thở nhẹ nhàng biếc nhác, là sự kết hợp giữa mị hoặc cùng ngây thơ, Đôi môi anh đào hồng nhuận phấn nộn khẽ hé mở, nâng tay nghiêng đầu mỗi một động tác đều lộ ra phong tình kiều mị.

Đôi vớ đen ôm sát da thịt trắng nõn, theo những bước đi phác thảo một cách hoàn mỹ đôi chân thon dài cân xứng, tinh tế lại mảnh mai làm người ta kìm lòng không đậu mà muốn ôm vào lòng, đoan trang mà lại có gợi cảm, thần bí mà lại không mất sự cao quý. Thần thái lạnh lùng lộ ra dụ hoặc cùng dã tính trí mạng, những tầm mắt xung quanh đều gắt gao dính lên thân thể của nàng.

Khóe miệng Liễu Mộng Dao khẽ kéo lên, giận dữ không nói một lời đẩy cửa Thú sủng ra, cất bước đi vào, Trầm Lăng chết tiệt! Lại dám cho nàng phóng bồ câu, đây là lần thứ một ngàn không trăm tám mươi chín lần (1089), nghĩ Liễu Mộng Dao vô luận là địa vị cùng tướng mạo nào có điểm gì thua kém, vì lí do gì mà lại cố tình luyến thượng Trầm Lăng.

Đẩy cửa ra thì vừa thấy, bóng dáng cao to của Trầm Lăng bên trong thú sủng đang vội vã chạy qua chạy lại, chiếu cố động vật ở khắp trong phòng, thủ pháp lưu loát, biểu tình kia thật sự khiến không một người nào không thể si mê, sườn mặt tà tứ tuấn mĩ chết tiệt mê người, thắt một cái nơ bướm xinh đẹp biểu thị lần giải phẫu này đã kết thúc tốt đẹp.

Liễu Mộng Dao duỗi cánh tay thon dài qua, nắm lấy áo Trầm Lăng, đem mặt Trầm Lăng chuyển qua trước mặt nàng, gương mặt xinh đẹp mang theo nồng đậm lửa giận, há mồm liền cắn lên trên cổ Trầm Lăng “Trầm Lăng, ngươi không phải lại quên hôm nay là ngày gì chứ? Lại dám cho ta phóng bồ câu, ngươi chết chắc rồi.”

Trầm Lăng cứng ngắc thân mình, ngốc ngốc đứng im tuỳ ý để Liễu Mộng Dao tốn hơi thừa lời, khuôn mặt tuấn mỹ nở một nụ cười mỉa mai bối rối, buông con dao giải phẫu trong tay xuống ôm lấy cái eo nhỏ của Liễu Mộng Dao. một bộ dáng đầu hàng “Mộng Dao, thực xin lỗi! Ta không phải cố ý, lúc ta chuẩn bị thì có người đem một cẩu cẩu bị thương tới nhờ vả, ta vì bận rộn nên quên mất, lần sau — lần sau ta tuyệt đối sẽ không quên.”

Trầm Lăng, vừa mới bước sang tuổi 20, cao 1m83. Có huyết thống của phương Tây, ngũ quan tuấn mỹ tuyệt luân, rất yêu thích tiểu động vật nên đã ở Giang Lăng trong phố Tàu này mở một nhà thú sủng, kì thực lại là một sát thủ nổi danh trong thế giới ngầm

“Hừ! Những lời này Trầm Lăng ngươi đã nói qua một ngàn không trăm tám mươi tám lần (1088), bổn tiểu thư lần này tuyệt đối không tin tưởng nữa.” đôi môi đỏ mọng thở phì phì, nửa đầu ngậm lấy đôi môi cánh hoa khêu gợi của Trầm Lăng, dây dưa một lúc, tiểu hộ sĩ ở bên từ lúc Mộng Dao đi vào đã sớm rút lui ra ngoài “Ngươi nói, nên trừng phạt ngươi thế nào mới tốt đây?”

Ngón tay sơn màu đỏ rực, chậm rãi đi động trên thân hình to lớn mẫn cảm của Trầm Lăng, nếu không phải biết Trầm Lăng yêu thích tiểu động vật, nàng tuyệt đối sẽ cho rằng cái tên tiểu tử này có chân ngoài (ý nɠɵạı ŧìиɧ), bàn tay dùng một lực lớn, đã đem Trầm Lăng đẩy lên một cái giường lớn để nghỉ tạm của hắn, thân hình xinh đẹp lập tức phủ lên.

“Mộng Dao—” Trầm Lăng híp đôi mắt tràn ngập tìиɧ ɖu͙© lại, ngạo nghễ nhìn Mộng dao ở trên người hắn châm dục hoả, cuồng dã mà gợi cảm, là loại hình hắn thích nhất, một cái xoay mình liền đem Mộng Dao áp dưới thân, đôi môi đỏ mọng bóng loáng mê người, ướŧ áŧ gợi cảm, nhìn xem Liễu Mộng Dao đã thất thần mất vài giây, nam nhân này quả thực chính là độc, đến cả cây thuốc phiện mê hoặc kẻ nghiện ngập cũng không thể bằng ba phần hắn, cho dù là người có định lực hơn người như nàng cũng không khống chế đựơc sự điên cuồng của bản thân

Đôi ngươi đen như mực kia sâu không thấy đáy, tuy trong suốt, nhưng nhìn thế nào cũng không thể thấy điểm dừng.

Liễu Mộng Dao cảm giác bản thân đang bị hút vào đó, không thể giãy dụa, ngây ngốc nhìn hình ảnh phản chiếu của mình bên trong cặp hắc đồng (mắt đen), tim trong nháy mắt loạn nhịp, Liễu Mộng Dao nàng không thể không thừa nhận, nàng đã trúng phải ma chú của nam nhân này, vì hắn mà phát điên, vì hắn mà đi vào ma đạo.

“Muốn, vậy xin ta, cầu ta! Ta liền thoả mãn ngươi.” Nói xong, cánh tay lấy qua con dao lạnh lẽo vừa rồi, luồn vào trong vạt áo, đôi mắt xếch hẹp dài hơi hơi nhướn lên, tạo thành một độ cong câu nhân ái muội, nhìn phản ứng của Liễu Mộng Dao

“Ta … Lăng, ta muốn, mau cho ta.”

Đôi chân thon dài trắng noãn bò lên quấn lấy thắt lưng của Trầm Lăng, thừa nhận Trầm Lăng thô lỗ mạnh mẽ tiến vào, trong căn phòng tràn ngập những tiếng rêи ɾỉ thô suyễn yêu kiều “Nhanh quá, Lăng— Chậm một chút! Ngô—-”

Mồ hôi từng chút từng chút tích lại tạo thành những con sông nhỏ trên người Trầm Lăng, lướt qua khuôn mặt tà tứ khêu gợi rơi vào hõm xương quai xanh, rõ ràng là dính đầy mồ hôi, lại mang theo gợi cảm trí mạng, Trầm Lăng lúc này tựa như mãnh thú không biết thoả mãn, không ngừng khát cầu ngày một nhiều hơn, không cho Liễu Mộng Dao ở dưới thân có một cơ hội để thở dốc, đã đi đến giai đoạn cuối cùng của tìиɧ ɖu͙©.

——

Sau khi kết thúc với Liễu Mộng Dao, Trầm Lăng thích thú mở nửa con mắt nằm ở bên trái nàng, vừa mới tắn rửa xong, mặc một thân y phục ở nhà, ngón tay ái muội du tẩu trên mặt Liễu Mộng Dao, nở một ý cười nhợt nhạt, thấy thế Liễu Mộng Dao liền cảm thấy bất mãn, chân đạp cho Trầm Lăng một cước “Hừ!” nàng chính là nhìn không quen cái bộ dáng an nhàn của Trầm Lăng, đạp hắn xong, liền lăn ra ngủ.

Một chút bất cẩn mà trúng cú đá của Liễu Mộng Dao, hắn theo đà lăn từ trên giường xuống…

Thật lâu vẫn chưa có rơi xuống đất, Trầm lăng bất giác có chút kinh ngạc, giường này cao nhất cũng chỉ có mấy chục cm, vì cái gì mà đã qua hơn mười phút hắn còn chưa có cảm giác mình rơi xuống đất, cảm giác không trọng lực mãnh liệt khiến Trầm Lăng mơ hồ cảm nhận sự không thích hợp, đôi ngươi đen trợn lớn nhìn về bốn phía, đây là cái địa phương chết tiệt nào thế, hắn thế nhưng lại lơ lửng ở giữa không trung, lúc này đang không ngừng rơi xuống, lọt vào trong tầm mắt là rừng rậm mênh mông vô bờ, là đồng bằng rậm rạp…

“A!” Dù đã trấn định lại, Trầm Lăng cũng không thể không hét lên, với tốc độ này mà rơi xuống tuyệt đối sẽ là cửu tử nhất sinh, tới khi cách mặt đất khoảng năm mươi thước, Trầm Lăng rất nhanh phản ứng lấy hai tay ôm lấy đầu, hướng mặt đất rơi xuống, sau vài tiếng xé gió “Vù vù” qua đi, thân mình hắn đột nhiên ngừng lại, mới run rẩy buông tay xuống.

Một màn xấu hổ này, âm thầm may mắn nhặt về một cái mạng, vừa vặn rơi trên một nhánh cây, may mắn qua đi, Trầm Lăng không khỏi bắt đầu thấy nghi ngờ, cái cây trước mắt này ít nhất phải có năm người mới có thể ôm hết, mà trên Trái đất vào thời điểm này làm gì còn có khu rừng rậm rạp như vậy, nhìn qua bên dưới tàng cây, thật là cao! Cái cây này ít nhất cũng phải ba mươi mét, mà nơi hắn đang đứng, cách mặt đất ít nhất là hai mươi mét.

Thân hình nhanh nhẹn, hoạt động cẩn thận, đứng vững trên nhánh cây, mờ mịt nhìn về bốn phía, đều là rừng rậm xanh um tươi tốt, liếc mắt một cái đều không thấy điểm dừng.

Trầm Lăng cẩn thận nuốt nước miếng, khuôn mặt tuấn mĩ màng theo một tia chần chừ, đây là có chuyện gì? Bị một cước kia của Liễu Mộng Dao đá tới địa phương nào? Cẩn thận sửa sang lại quần áo hỗn độn, trên áo có vài đường bị cắt, lộ ra không ít cảnh xuân, cũng may quần áo này là chất liệu tốt, không bị thương tới thân mình.

Ngay lúc Trầm Lăng đang lo sợ bất an, ở phía sau hắn khoảng mười mét loé lên một đôi mắt màu vàng, trong đôi ngươi tràn ngập thú tính, nhìn chằm chằm vào Trầm Lăng vừa đột ngột xuất hiện, bên trong cặp mắt vàng có những tia sáng khó hiểu bắt đầu chuyển động.

——— ————-

Bị cho leo cây hơn 1 nghìn lần mà vẫn còn tìm đến, chứng tỏ sức quyến rũ của anh thật dữ dội nha… nhưng ăn 1 đá đã xuyên không, … Làm bầm… là thổ địa nhà anh có thần lực sao… ho ho, lần đầu ta làm bài viết á, ủng hộ nhá....

_________________

just liked...:)

Anh công đầu tiên đã xuất hiện, chúng ta sẽ gặp 1 phiên bản của bạch chi Ngao kết hợp cùng thân xác của Trọc Âm (đây là cảm nghĩ của ta thui nhá)...

——— ———-

Thêm Bình Luận