Chương 14: Tuyết rơi

Từ khi biết Nhan Y Miên có thai, Đông Phương Trì mừng đến nỗi đêm trằn trọc không ngủ nổi. Hằng ngày hắn đều sai người đem đủ thứ đồ bổ đến tẩm cung Nhan Y Miên nhưng đều bị trả về không thương tiếc.

Bây giờ đã qua nửa tháng rồi nhưng hắn vẫn không được gặp mặt nàng. Nhan Y Miên nói nhìn thấy hắn thì tâm trạng sẽ không tốt nên hắn cũng không dám cưỡng ép.

Thanh Loan cung..

Diệp phi nghe tin hoàng hậu có thai thì tức đến ngực phập phồng, nàng ta trút giận lên đám nô tỳ trong cung. Nhưng vì cái thai trong bụng nên nàng ta cũng không dám làm gì quá đáng.

Thứ nàng ta lo lắng bây giờ là cái thai trong bụng không biết là hoàng tử hay công chúa. Nếu là hoàng tử thì địa vị nàng ta sẽ vững thêm bội phần nhưng liệu với một người như Đông Phương Trì có chịu để lại một mối nguy như vậy hay không.

Mã Thuần day day mi tâm. Trong đầu không ngừng tính toán.

* * *

Phượng Tâm cung..

Nhan Y Miên nằm trên nhuyễn tháp chán ngán nhìn đống đồ mà Đông Phương Trì mang tới

"Phiền phức." Cô khó chịu than một tiếng.

Đống đồ đó lại như mọi ngày bị trả về chủ cũ.

Nhan Y Miên thần sắc có chút mệt mỏi, dạo này nàng vẫn ăn uống không ngon miệng. Cô lại theo thói quen bảo Liễu Bích đi pha trà.

Nhan Y Miên cứ như vậy an nhàn dưỡng thai, làm kén trong tẩm cung của mình.

Hơn một tháng sau..

Cái thai cũng đã được bốn tháng, bụng của Nhan Y Miên đã tròn lộ rõ.

Hôm nay thái y lại đến khám định kì cho cô. Nhan Y Miên vì rất quan tâm bảo bối trong bụng nên không có ý kiến.

Thái y bắt mạch xong thì khuôn mặt mừng rỡ

"Chúc mừng nương nương. Long thai đều tốt. Hơn nữa mạch tượng cho thấy đây là một tiểu hoàng tử."

Nhan Y Miên vốn không quan tâm lắm chuyện hoàng tử và công chúa nên cũng không tỏ rõ thái độ gì. Chỉ cần cái thai phát triển bình thường là cô vui rồi.

Thái y ra ngoài được một lát Nhan Y Miên mới vỗ đầu lẩm bẩm

"Lại quên mất dặn hắn không được báo cho Đông Phương Trì rồi."

* * *

Đông Phương Trì nghe tin long thai trong bụng Nhan Y Miên là một hoàng tử thì cười không khép nổi miệng. Hắn tức tốc đến Phượng Tâm cung.

Vừa hay lại gặp Nhan Y Miên đang đi dạo trong vườn bỉ ngạn. Hắn bước có chút gấp gáp.

Nhan Y Miên thấy hắn thì quay lưng định đi thẳng về phòng nhưng vì không dám đi nhanh nên vẫn bị đuổi kịp.

Đông Phương Trì chắn ngay đường đi

"Ta nghe thái y nói rồi.." Hắn không giấu nổi tâm trạng vui sướиɠ trong lòng

"Thì sao?" Nhan Y Miên bĩu môi. Đẩy hắn qua một bên rồi đi tiếp.

Lời của Nhan Y Miên như gáo nước lạnh xối thẳng vào sự vui mừng đang cháy trong hắn.

Đến lúc hắn lấy lại tinh thần thì không còn bóng dáng của Nhan Y Miên đâu nữa.

Đông Phương Trì buồn bực quay về Ngự thư phòng. Hắn lại vùi mình vào đống tấu sớ.

* * *

Lại một tháng qua đi. Mùa đông cũng đã tới...

Long thai trong bụng Diệp phi lại được thái y chuẩn đoán là một công chúa. Nhưng Diệp phi lại vô cùng vui vẻ.

Đông Phương Trì cũng xem như hoàn toàn trút bỏ gánh nặng trong lòng. Một công chúa là quá tốt với hắn.

* * *

Nhan Y Miên ngồi bên cửa sổ nhìn tuyết rơi bên ngoài. Từng bông hoa tuyêt bay khắp trời đẹp đến phá lệ.

Nhan Y Miên đứng dậy khoác lên một cái áo choàng lông cáo trắng xóa. Cô quyết định đi tản bộ ngắm tuyết. Cô thích sự lạnh lẽo mà tuyết mang lại.

Nhan Y Miên đem theo Liễu Bích ra khỏi tẩm cung. Liễu Bích đi ở phía sau cầm ô che tuyết cho cô. Nhan Y Miên kéo áo choàng che kín bụng mình lại, tận hưởng cái giá lạnh. Cô đi trong tuyêt khiến mũi cũng ửng đỏ lên, trông vô cùng dễ thương.

Vì người trong cung đi lại khá nhiều nên Nhan Y Miên cũng không mang theo Hắc Lang.

Nhan Y Miên vừa bước lên bậc thang thì đυ.ng phải Đông Phương Trì. Cô hơi bất ngờ nhưng vẫn hành lễ.

"Tham kiến hoàng thượng." Hành lễ xong định rời đi thì phía sau lại có tiếng của một nữ tử

"Hoàng thượng vạn an. Hoàng hậu vạn an."

Là Diệp phi. Lúc này bỗng dưng mí mắt của Nhan Y Miên hơi giật giật. Nhưng Nhan Y Miên cũng không để ý lắm.

Nàng ta mặc một chiếc áo lông màu vàng, cái bụng cũng lớn hơn rất nhiều.

Hành lễ xong nàng ta cũng uyển chuyển bước lên phía trên này. Lúc đi còn cố ý ưỡn ra làm cái bụng lại trông lớn hơn một chút.

Nhan Y Miên xoay người rời đi. Đúng lúc cô bước xuống bậc cầu thang thì có vật cản trước chân làm cô vấp phải. Thân hình Nhan Y Miên lảo đảo. Đúng lúc này Diệp phi cũng giống như bị trượt chân.

Một cỗ bất an dâng lên trong lòng Nhan Y Miên. Phía trước cô bây giờ là bậc thang.

Đông Phương Trì khẩn trương đưa cánh tay về phía bên này. Cả quá trình như một khúc phim tua chậm..

(Liệu Đông Phương Trì sẽ chọn cứu ai. Mọi người hãy chờ tiếp chương sau nhé)