Chương 1: Cởϊ qυầи áo

“Cởϊ qυầи áo.”

“Nhanh lên, gửi ảnh chụp là có thể lấy được tiền rồi.”

“Chụp rõ mặt một chút.”

Bên tai, loáng thoáng những âm thanh hỗn loạn, không quá rõ ràng.

Trong đầu, những ký ức tán loạn chạy khắp nơi, bóng người và cảnh tượng giống như mảnh nhỏ, từng mảnh từng mảnh xẹt qua trong đầu, có rõ ràng, cũng có mơ hồ, tốc độ lúc thì nhanh, lúc thì chậm.

Cố Chi Tê chỉ cảm thấy, đầu ong ong, đau nhức choáng váng như muốn nổ tung.

Cố Chi Tê chậm rãi tỉnh táo lại, bên tai loáng thoáng truyền đến âm thanh đối thoại càng thêm rõ ràng.

“Lão đại, tôi cởϊ qυầи áo rồi.”

“Thao! Nữ nhân này lớn lên cmn tuỵt phẩm.”

“Lão đại, chúng ta đã lâu không quan hệ, cô gái này đẹp như vậy, trước khi chụp ảnh, mấy người có muốn hay không……

“Không có tiền đồ.", từng bước từng bước tới.

“Lão đại, anh tới trước!”

Giữa những cuộc trò chuyện ồn ào và hỗn loạn, mùi hương xa lạ dần dần đến gần, nhưng, Cố Chi Tê tạm thời không có biện pháp khống chế thân thể, mở mắt ra cũng làm không được.

Hơi thở xa lạ ngày càng gần, có vài hơi thở.

Gần hơn.

Cố Chi Tê cố gắng điều khiển cơ thể mình một lần nữa.

Ai đó bắt đầu xé quần áo của cô...

“Rẹc”

Cùng lúc cổ áo bị rách, Cố Chi Tê đột nhiên mở mắt.

Trước mắt cô, một người đàn ông vạm vỡ đang xé nát quần áo của cô với nụ cười da^ʍ dê và đáng khinh.

Cố Chi Tê hơi nheo mắt lại, trong mắt đột nhiên hiện lên một tia tức giận lạnh băng.

Người đàn ông mạnh mẽ không phát hiện Cố Chi Tê đã mở mắt, vẫn đang háo hức xé quần áo của Cố Chi với ánh mắt dâʍ đãиɠ và những lời lẽ tục tĩu trong miệng.

"Chết tiệt! Nó mềm đến mức có thể ép ra nước."

“Nàp, trước cho gia thưởng thức đau đau…… A!”

Chưa kịp nói xong, người đàn ông mạnh mẽ đã hét lên như một con lợn đang bị gϊếŧ thịt.

Động tác của Cố Chi Tê nhanh đến mức không ai có thể nhìn rõ cô đứng dậy bằng cách nào, khi một nhóm thanh niên đứng cách đó không xa phản ứng lại, người đàn ông mạnh mẽ đã bị Cố Chi Tê giẫm dưới chân, còn nơi bị giẫm là một vị trí không thể diễn tả được..

Cố Chi Tê khóe miệng nở một nụ cười tà ác, hơi cúi đầu, nhìn người dưới chân mình, lạnh lùng nói, “Làm mày đau sao? Hả?”

“Xú! Đồ kỹ nữ…… A a a a!”

“Xem ra vẫn chưa đủ đau, tới, tiếp tục.” Khóe miệng càng kéo cao.

Trong khi tất cả các tên đàn em đang ngây người, thì chân Cố Chi Tê đã nghiền nát thân dưới của tên đàn ông nhiều lần.

Những tiếng hét nối tiếp nhau vang lên khiến người ta tê cả da đầu.

"Con khốn này, mày dám đánh lão đại! Các huynh đệ! Gϊếŧ chết cô ta.”

Cuối cùng, những chỉ còn tiếng kêu gào khϊếp đảm của mấy tên đàn em, sôi nổi nhào vào Cố Chi Tê.

Cố Chi Tê thản nhiên đá người dưới chân ra xa, nắm lấy cây gậy đang vung về phía mình, giơ chân đá vào đối thủ.

“Phanh”

Sau khi bị đá, người đàn ông bất ngờ bay về phía sau, hạ gục ba bốn người cùng một lúc.

Ba bốn người nữa xuất hiện bên cạnh, Cố Chi Tê cầm lấy cây gậy vừa mới lấy đánh người, lại quất sang bên cạnh.

Tên kia bị gậy gộc đánh đến xoay nửa vòng, đột nhiên phun ra một búng máu, sau đó ầm ầm ngã xuống đất.

Lại có một người đánh úp, Cố Chi Tê đem gậy gộc hướng về phía bụng hắn, lại cho đối phương một chân, sau đó, người nọ trực tiếp bay ra xa.

“Oanh”

Đập móp đống bình xăng bỏ hoang.

Sau đó, Cố Chi Tê cầm gậy gộc thấy không thoải mái, trực tiếp ném đi, tay không đánh trần.

Những người này trông thì có vẻ vạm vỡ, mỗi người trong số họ trông rất mạnh mẽ và đáng sợ, nhưng trong tay Cố Chi Tê đều là một đám gà con, gần như không có đường sống.