Chương 18: Bị Mua Chuộc

Thể lực của đàn ông và phụ nữ từ lúc sinh ra đã khác nhau, khi mọi chuyện đã đi qua, Lê Cảnh Trí mệt mỏi ngủ thϊếp đi.

Lăng Ý nhìn người phụ nữ trong lòng, lông mày hơi nhíu lại.

Nếu như không phải khi nãy ở cửa nhà họ Lê, hắn nghe thấy những lời cô nói với người nhà, hắn còn tưởng rằng, ly hôn là thủ đoạn lạt mềm buộc chặt của cô. Hắn không nghĩ đến lần này cô thực sự muốn ly hôn.

Lăng Ý vẫn không thể hiểu nổi tại sao mẹ mình lại thích Lê Cảnh Trí, nói cô bé này rất cứng cỏi, mạnh mẽ, dường như là dùng hết lời để khen ngợi.

Khi biết được Lê Cảnh Trí chuẩn bị về nước đã phân phó người giúp việc chuẩn bị cho cô tất cả những đồ dùng cần thiết để trong nhà: tủ quần áo đều đã bị lấp kín, trang sức cũng được để đầy trước bàn trang điểm,... Như một bà mẹ chuẩn bị đồ cho con gái chứ không phải cho con dâu nữa.

Có thể là Lê Cảnh Trí không muốn biết mẹ chồng cho cô thứ gì, tất cả mọi thứ, ngay cả hộp trang sức mà mẹ tự tay đưa cho cô từ trước đến nay cô cũng chưa từng mở ra. Hắn lúc này mới nhận ra, cô thật sự không thèm để ý đến nhà họ Lăng, cũng không để ý đến cuộc hôn nhân này. Không biết tại sao , tim của hắn bỗng nhói một cái, cực kì ngứa ngáy.

Cô muốn ly hôn? Nhưng hắn đột nhiên không muốn.

Ba năm trước là cô đùa giỡn hắn, lần này, đến lượt hắn đùa giỡn cô.

Hôn một cái trên trán cô, trong làng hắn cảm thấy thực hứng thú, nhưng là vì cái gì thì hắn cũng không rõ.

.....

Lê Cảnh Trí bị hành hạ cả một đêm, ngủ thẳng đến giữa trưa hôm sau mới rời giường.

Khi mở mắt, ngay đến cả bóng dáng Lăng Ý cũng không thấy đâu.

Giang Noãn gửi cho cô một tin nhắn, hẹn buổi chiều gặp. Lê Cảnh Trí nhanh chóng thay quần áo, khi xuống lầu thấy Hách Ánh đang ngước mắt lên nhìn mình, nở nụ cười xán lạn: "Tình cảm vợ chồng hai đứa cũng không tệ, cố gắng lên Cảnh Trí". Lê Cảnh Trí cố gắng nở nụ cười, lúng túng chạy chối chết.

Giang Noãn sinh ra đã được làm Giang đại tiểu thư, cuộc sống của cô ấy có thể hình dung bằng ba chữ ăn, ngủ, chơi, mặc sức phóng khoáng.

Nhìn thấy Lê Cảnh Trí mặt mày ủ rũ, cô tự nhiên không khỏi có phần xoắn quýt.

Cô gọi cho Lê Cảnh Trí một ly Capuchino, sau đó yên tĩnh ngồi xuống, "Chuyện ly hôn của hai người thế nào rồi?"

Lê Cảnh Trí nặng nề lắc đầu, đem chuyện đã xảy ra nói hết với cô.

"Ý của cậu là Lăng Ý, hắn không chịu ly hôn sao?" Giang Noãn trợn tròn mắt, dừng lại một chút, nói tiếp, "Vậy là chiếc nhẫn mình cùng anh chuẩn bị có thể đưa cho cậu rồi đúng không?"

"Noãn, hiện giờ mình không có tâm trạng để đùa đâu." Lê Cảnh Trí cúi đầu, cả người vô lực.

"Được rồi, được rồi, nếu cậu đã không muốn mình cũng không ép. Mình chỉ nghĩ chúng ta là bạn bè thân thiết nhất cho nên mới cố ý đem cho cậu làm lễ vật mà thôi. Có điều Lăng Ý thay đổi thái độ nhanh như vậy, chẳng lẽ......." Giang Noãn liếc nhìn khăn lụa trên cổ Lê Cảnh Trí, không khỏi nhỏ giọng: "Chẳng lẽ hắn thích cơ thể của cậu?"

"Noãn ..." Mặt Lê Cảnh Trí đỏ ửng lên.

"Aiya, mình không có nói đùa đâu. Cậu nhìn trên cổ mình xem, nếu như người đàn ông đối với người phụ nữ một chút cảm giác cũng không có thì làm sao có thể cả người toàn vết hôn như thế kia. Rõ ràng là do quá độ mà thành."

Lê Cảnh Trí sờ nhẹ trên cổ: "Đây là trừng phạt, Lăng Ý là đang cảnh cáo mình".

Giang Noãn chỗ hiểu, chỗ không gật đầu: "Có điều nói thật, ngoại trừ việc tính tình hắn lạnh lùng và có nhiều phụ nữ bên ngoài ra, Lăng Ý thật sự là một người rất tuấn tú, dáng người cũng rất tốt".

Lê Cảnh Trí nghi hoặc nhìn cô một cái: "Noãn, không phải là cậu thay đổi công việc sang làm bên tổ dân phố của các bác gái rồi chứ? Thà phá hủy mười tòa tháp cũng không phá hủy một cuộc hôn nhân?" Cô ở trước mặt Giang Noãn chưa bao giờ nói tốt cho Lăng Ý. Nếu như không phải Giang Noãn không quen biết với Lăng Ý, cô còn cho rằng Giang Noãn bị Lăng Ý mua chuộc.