Chương 1

Trương Giai Lạc dạo gần đây rất phiền muộn. Không phải vì hắn chưa đạt được quán quân – đã nhiều năm như vậy, hắn cũng sớm quen, thậm chí còn sớm chuẩn bị cho một tương lai về vườn mà không có cúp.

Đương nhiên không phải vì bị fan hè nhau ra chửi mắng, Trương Giai Lạc hắn từ bao giờ bắt đầu đếm xỉa tới mấy thứ đó? Nếu thật sự chuyện đó xảy ra nói không chừng Vương Kiệt Hi sẽ ngạc nhiên tới mức hai mắt trợn to bằng nhau, ha ha.

Cái khiến hắn phiền muộn tới mất ăn mất ngủ là sự mất cân bằng giới tính trầm trọng ở Bá Đồ kia. Cái gì, ngươi nói Lam Vũ miếu mới là nới đáng lo? SB cút, ít ra bên đó còn có tiểu O thuần lương Lô Hãn Văn cứu vớt nhân phẩm chiến đội.

Bá Đồ ư.... thuần-một–màu-A. Đầu tiên phải kể tới lão đại Hàn Văn Thanh, thuần một mùi A không lẫn vào đâu được. Tin tức tố là vị bạc hà, nghe rất dễ chịu, nhưng khi hắn nổi giận thì chẳng khác gì Đại Tôn, dùng tin tức tố cho ngươi xông hơi tới bất tỉnh. So ra thì mùi vị của hắn còn có phần gay gắt hơn, ít ra Đại Tôn một thân đầy mùi trầm hương sẽ không quá dọa đội viên nhà mình. Tiếp theo đó là đội phó Trương Tân Kiệt, hoàn toàn đối lập với đội trưởng bá đạo dũng mãnh như hổ, hắn là con báo đen rình núp ở trong góc tối. Tin tức tố mùi cà phê sữa ngọt ngào, tạo cho tên này vẻ ngoài vô hại tới Dụ tay tàn Văn Châu não cá vàng cũng khó lòng bắt chước. Nghe đồn nhờ công đội phó, Bá Đồ không bao giờ phải mua cà phê, vì chỉ cần ngửi thấy tổ hợp cà phê sữa bạc hà là sẽ tỉnh đến không thể tỉnh hơn. Cuối cùng là thành viên mới Lâm Kính Ngôn Lâm đại đại, từ trên xuống dưới một mùi sóng biển, ôn nhu tới mức chính fan nhà còn tí tưởng lão đại mình là O. Nhưng ngươi đừng có thấy vậy mà liều mạng chọc hắn, cẩn thận hắn chỉnh chết ngươi. Sóng yên biển lặng thì thật là dễ chịu, nhưng nếu hắn một mực muốn dìm chết người thì ai cản nổi hắn?

Bá Đồ át chủ bài là A, chủ lực là A, luân phiên là A, ghế dự bị toàn A, trại huấn luyện nhiều A tới mức tin tức tố đốp chát thẳng mặt người đi vào. Thực ra cái này phần nhiều cũng do châm ngôn sống quá mức bá đạo của chiến đội, khó mà thay đổi được. Thực ra thì cũng không đến nỗi phiền như vậy, nếu biết cách hòa giải thì cũng có thể đem đám A hung hăng hiếu chiến thuần hóa tới mức nhu nhu thuận thuận.

Chỉ phiền cho mình Trương Giai Lạc hắn, từ đầu tới chân từ trong ra ngoài, là O.

Hơn nữa là một O hết sức hấp dẫn, hấp dẫn tới mức cựu đội trưởng của hắn Tôn Triết Bình đã sớm đánh dấu hắn triệt để từ trong ra ngoài. Cũng không thể trách Đại Tôn, ngày nào cũng nhìn đối phương lộ ra cái chân trắng nõn chạy qua chạy lại, đuôi tóc đỏ rực lúc lắc sượt qua cần cổ trắng nõn nà không tì vết, cổ áo rộng thùng thình liêu nhân; vậy mà lại không chút phòng bị híp mắt lườm đội trưởng của mình, căn bản là bị sủng tới hư. Thế là một ngày đẹp trời khi tiểu mỹ nhân động dục, thân làm đội trưởng Đại Tôn dứt khoát vứt thuốc ức chế của đội viên ra ngoài, dùng chính cự vật cực đại của mình làm “ thuốc” đút tận miệng tên yêu nghiệt kia. Vụ đó không đình đám tới mức người người biết nhà nhà biết, nhưng với đám tuyển thủ chuyên nghiệp đó chính là một trong n bí mật công khai. Chính là Đại Tôn đi đã lâu, Trương Giai Lạc cũng không có phát sinh quan hệ thân mật với kẻ khác, dấu ấn của đối phương sắp mờ tới mức không tồn tại.

Một O không dấu ấn đi vào hang ổ của bầy A, còn là vào đó ở ít nhất một năm....

Nghe thế bất nào cũng thấy đách ổn.

Đách ổn hơn nữa là tin tức tố của Trương Giai Lạc quá hấp dẫn, hấp dẫn tới phạm quy, không phải, là phạm pháp.

Vì mùi của hắn, là mùi hoa anh túc. Tới kì động dục tin tức tố của hắn với A chẳng khác nào thuốc phiện, ngửi một lần liền nghiện. Hắn cũng tốn nhiều tiền để tìm các loại thuốc ức chế tin tức tố, nhưng tác dụng phụ quá dọa người, hắn cuối cùng không dám dùng.

Vậy nên Trương Giai Lạc hắn ôm một bụng phiền muộn và lo âu, xách va li đi tới hang hùm, nhầm, Bá Đồ.

------ Tui là ranh giới mong manh giữ chút tiết tháo cuối cùng của tác giả đại đại ------

Tiệc chào đón thành viên mới của Bá Đồ rất hoành tráng, cực kỳ có phong cách, khiến cho team nhà nghèo như Lôi Đình đỏ cả con mắt. Hơn thế nữa, lần này Bá Đồ chơi siêu zâm, phát trực tiếp bữa tiệc trong group chat, làm cho đám A bên Luân Hồi Vi Thảo tức đến giậm chân.

Chu Trạch Khải tiểu soái A bày tỏ: “Tiền bối, Luân Hồi, từ chối, đau lòng”~*bonus gương mặt hờn dỗi chim cánh cụt style*

Giang phó cũng–là–A hảo tâm phiên dịch: “Trương tiền bối từ chối lời mời tới Luân Hồi, làm cho Chu đội rất đau lòng.”

Ngừng một chút, lại bổ sung: “Luân Hồi chúng tôi rất hâm mộ tiền bối, mong có thể gặp tiền bối tại vòng chung kết ^_^”

Con mẹ nó gặp tại vòng chung kết rồi mấy người sẽ ngoan ngoãn đứng im cho thần tượng bắn chết mấy cậu nhá?

Vi Thảo Vương đội theo phong cách đại Alpha mẫu mực của gia đình nêu ý kiến: “Hoa xứng với cỏ, Bách Hoa Liễu Loạn chính là nên đi với Vương Bất Lưu Hành. Cớ sao tiền bối không về với Vi Thảo mà đi với Bá Đồ, quá không môn đăng hộ đối!!!”

Vương Kiệt Hi Vương tâm bẩn, cậu chính là đại diện của team mồ côi đối xứng đó, xin hãy tự trọng a tự trọng!

Vốn dĩ chỉ có team người của Bá Đồ quyết không thả và team Hoa is love Hoa is life cãi nhau, giới tuyển thủ nhà nghề lại xuất hiện thêm team Vi Thảo yêu hoa như mạng và team Luân Hồi là fan não tàn phấn xông ra đòi cướp người. Tình hình căng thẳng tới mức Phùng Chủ tịch chạy vào QQ nghe ngóng xong trực tiếp uống nửa lọ thuốc.

Nghe được chuyện này Diệp ma vương ý kiến: “Bọn bây đều thiếu tâm nhãn, chính là thuốc lá cùng thuốc phiện xứng đôi hiểu không?”

Tin vừa mới truyền ra tập thể 500 anh em siêu nhơn lập tức tụ lại tổng sỉ vả Hưng Hân, siêu cấp phối hợp, siêu cấp đoàn kết, thật giống như chưa hê có cuộc chia ly, khiến Phùng Chủ tịch cảm động tới mức uống nốt nửa lọ thuốc còn lại.