Tôi Chỉ Là Nữ Quần Chúng Thôi, Cớ Sao Nam Chính Lại Bám Theo Tôi?

7.8/10 trên tổng số 30 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Thể loại: np, hài một tẹo, sủng, HE, ngược, H( maybe) Một cô gái bình thường như ta? cũng theo phong trào xuyên qua ư? trời đất quỷ thần thiên địa ơi!!??? why?!! xuyên thì cũng xuyên rồi nhưng mà tại  …
Xem Thêm

Chương 1: Xuyên qua !
Hôm nay cũng như bao ngày bình thường khác, trong một gia đình bình thường. Trong một căn phòng bình thường, trên chiếc giường chẳng phải là mỹ nhân gì cả , chỉ là một cô gái có làn da ngâm ngâm, tóc như ổ quạ, miệng chảy nước miếng, gương mặt thì bình thường không thể bình thường luôn ( đm sao giống đang tả bản thân vậy -_-). Chuyện sẽ không có gì nếu không để ý cái tướng nằm rất ư là "ĐẸP", nửa người trên giường nửa người dưới giường, gối, chăn, gấu bông gì đã bị đá bay hết xuống đất không thương tiếc. Thế mà ng trên giường vẫn nằm trương ng ra ngủ ngon như chết rồi. Chiếc đồng hồ kế bên vẫn luôn hoàn thành trách nhiệm của mình là đánh thức cái người trên giường dậy.

Thế nhưng chiếc đồng hồ bất lực, cho dù reng hoài reng ồn hết cả nhà thì ng trên giường vẫn cứ thế ngủ. Đồng hồ bất lực thế là ngừng reng luôn. Mấy giờ sau, bắt đầu truyền tiếng động " bịch, bịch, bịch" " cạch" vâng và khi người này mở cửa ra thấy tất cả những cảnh tượng xung quanh. Thì bão tố cấp thấp kéo tới căn nhà bình thường này, người mà đang đứng trừng mắt nhìn vào cô gái nằm trên giường với ánh mắt muốn chém vài phát không ai khác là " mẹ hiền" của cô gái chúng ta đây!

" Mẹ hiền" đã bắt đầu cất giọng lên nói , à không, hét chứ không phải nói:

" TA CHO MI 5 GIÂY NỮA , à không, 3 GIÂY THÔI KHÔNG THỨC DẬY THÌ CÚT RA KHỎI NHÀ! "

Nhưng xi nhê gì khi cô gái ấy ,vẫn ngủ ngon còn cười cười da^ʍ tà, chảy nước miếng. " Mẹ hiền" không thể nào chuyện nổi nữa, bước tới cạnh giường, không cần đếm giây quái gì nữa, đưa chân lên đạp thẳng vào mông người nằm trên giường xuống " BỊCH"

Cứ thế cô gái đã tiếp đất mẹ thân yêu. Bị đánh thức một cách tàn bạo như vậy không dậy nữa thì nên thắp nhanh gọi thánh là cùng. Cô gái lồm cồm bò dậy, đứng từ từ dậy, tức giận quát:

" CON NÀO, THẰNG NÀO PHÁ GIẤC NGỦ CỦA BÀ, MUỐN CHẾT!!!"

Mẹ cô gái đã đi ra trước cửa phòng , khoanh tay dựa cửa ( ặc! Như lão đại ấy) , nhướng mày:

" Là con mẹ mày nè! Ừ tao rất muốn chết!"

Tất nhiên là cô gái của chúng ta đã tỉnh cmn ngủ rồi, quay qua nhìn mẹ đại nhân của mình, cười hề hề, ngây ngốc nói:

" Ahihi, mẹ đại nhân à! Con không dám đâu, con thương mẹ không hết nữa mà !!!!"

Mẹ đại nhân nhìn nó một cái rồi quay lưng đi, trước khi đi bỏ lại một câu:

" Hừm! Ta cho mi 5 phút, đúng 5 phút không có dưới nhà , thì dọn đồ cút xéo!"

Nó khóc không ra nước mắt, mẹ à! Mẹ có cần tuyệt tình với con gái mẹ thế không???.... đứng ai oán một hồi, nhìn lên đồng hồ treo tường, con heo bắt đầu bị chọc tiết , hét lên:

" WTF??? 7:00 giờ rồi sao??? Trễ giờ học rồi!!! Ách , á còn 3 phút nữa!! Aaaaaaaaa"

Với tốc độ ánh sáng, 1 phút 30 giây nó đã xuất hiện ở nhà bếp, cười hì hì , mặt kiểu như " mẹ à con đúng giờ rồi, khen con đi" mẹ đại nhân quay qua liếc một cái rồi nói :

" Còn không mau cút ra khỏi nhà đi học, dẹp luôn cái mặt ngu đó vào ngay"

Nó cảm thấy thật tủi thân, nhưng nhìn lên đồng hồ thì sự tủi thân đã dập cmn tắt, bay hẳn ra ngoài lấy xe đạp, chạy hơn bay đến trường. Nó chạy nhanh đến nổi người ta còn tưởng bão sắp kéo đến, còn đứng trú bão nữa ( -_-). Sau một hồi chạy hì hục cuối cùng cũng đến cổng trường, và bạn nữ chúng ta thở như trâu, nhưng đôi mắt vẫn không quên lia qua lia lại. Ủa? Ông giám thị đâu ta??? Không lẽ đi đẻ rồi??? Ách quên đàn ông ai lại đi đẻ, mà thôi càng tốt muahahaha. Bạn nữ nào đó rất thư thái dẫn xe vào sân gửi, rồi thong thả đi lên lớp. Bạn nữ nào đó tưởng hôm nay là ngày thần may mắn chiếu vô người, nên đi lên cầu thang không thấy giám thị, lên hành lang cũng không thấy, nụ cười đã rộng đến tận mang tai rồi. Tung tăng chạy đến cửa lớp, đang nắm cái nắm cửa gần mở ra thì loa trường thông báo nghe như sét đánh ngang tai bạn nữ nào đó :" alo, alo, thầy mời bạn Vương Ly Tâm bước liền ,ngay, và lập tức lên phòng giám thị, nếu không đừng trách" " cạch" . Bạn nữ nào đó đứng chết trân trước cửa lớp, các bạn trong lớp đã ngó tất cả con mắt về phía bạn nữ nào đó. Bạn nữ nào đó mếu máo bước từ từ rời xa lớp ,bước lên phòng giám thị. Tại sao???? Tại sao???? Thần may mắn cái quái gì chứ! NHỤC QUÁ NHỤC! Ahuhu.

Sau khi bước lên phòng giám thị bị chửi te tua vì tội đi trễ, đã vậy không mang giày mà còn mang lộn dép đi học nên đã bị tịch thu, thế là đi chân không thôi! Còn bị thù doạ nếu còn đi trễ sẽ mời phụ huynh, viết bảng kiểm điểm nữa chứ, qua luôn giờ ra chơi chẳng ăn được gì cả. Sau khi bị hành xác cuối cùng Vương Ly Tâm đã mang nguyên cái bộ mặt như ai thử đυ.ng vào thì ta gϊếŧ. Bước được vào lớp là nằm dài trên bàn, ai oán , sao số tôi con rệp vậy!!! Ahuhu.....

Nhưng nào đâu cho Vương Ly Tâm được yên tĩnh giây phút nào chứ, con bạn thân Thái Thu Thủy chạy xuống chỗ của Vương Ly Tâm bắt đầu nói không ngừng nào là tao mới viết truyện, mày đọc không? Mày đọc nha? Mày phải đọc.....( lược hết 1000 từ)

Vương Ly Tâm không thể nào chịu nổi được nữa, ngồi phắt dậy, trừng mắt, toả sát khí , cảnh cáo :

" Mày mà nói thêm câu nào nữa thì tao chôn sống mày! Hừ" không quan tâm đến cái mặt mếu máo như muốn khóc của nó mà nằm thẳng xuống bàn.

" Mày quá đáng, tao chỉ muốn cho mày đọc thôi mà ahuhu ahhuhu....( 1000 từ tiếp tục)"

Vương Ly Tâm đứng phắt dậy , quát:

" Đủ rồi, đủ rồi. Tao sẽ đọc được chưa? Bây giờ thì đi lấy ngay, trước khi tao gϊếŧ mày"

Thái Thu Thủy cười hì hì:

" Phải vậy nha! Chờ tao chút ahihi" nhìn kìa nhìn kìa , nhìn cái mặt cười gian trá của nó kìa, mới vừa nãy khóc bù lu bù la giờ thì cười một cách không thể nào gian trá hơn. Nhịn , bình tĩnh lại, bình tĩnh, mình không nên gϊếŧ người!

Thái Thu Thủy tung tăng đưa cho Vương Ly Tâm rồi biến mất dạng ( bạn ấy sợ bị xẻo thịt á) , híp mắt nhìn con bạn thân mắc dịch biến mất rồi nên bắt đầu làm chuyện lớn đó là ngủ.

Cuối cùng cũng đến giờ về, Vương Ly Tâm mệt mỏi rã rời lê cái thân tàn ma dại lấy xe rồi đạp về nhà. Về đến nhà thấy nhà tối thui là biết mẹ đại nhân đi làm rồi. Vương Ly Tâm lết cái bụng đói từ sớm giờ chưa ăn gì vào phòng bếp, tính mở tủ lạnh thì thấy một tờ giấy dán :" hết đồ ăn rồi, mì cũng hết, chịu đói đi, tối ta về mua gì đó cho mà ăn, còn không thì đi mà xin ăn đi. Tái bút : mẹ" . Vương Ly Tâm thật sự chẳng nói nên lời với mẹ đại nhân của mình, ahuhu, có cần vô cảm với con gái mình vậy không chứ. Thôi thì lên lầu đọc cuốn ngôn tình của con bạn vậy.

Lết lên được tới phòng là Vương Ly Tâm đã cảm thấy mình bị rút cạn hết sức lực rồi nên mở cửa phòng, nằm ùm lên giường , thở, rồi mới lấy quyển ngôn tình ra đọc. Căn phòng yên tĩnh không biết bao lâu, sắc trời cũng bắt đầu tối thì nghe tiếng ai oán của ai đó. MK, con Thái Thu Thủy kia!!! Mày dám lấy tên bà đặt tên cho nữ quần chúng mà đã vậy tại sao lại là nữ quần chúng cứ xuất hiện là ấn tượng không thể nào xấu hơn! Đã vậy còn chết không toàn thây! hừm! Ta mà là con bé quần chúng ấy thì Nam 9 nữ 9 là cái thá gì!! ( Ừ nói nghe hay lắm! :))) Để xem) " ọc, ọc, ọc" ai đói bụng quá! Hay qua nhà con quỷ Thái Thu ăn ké! Ý kiến hay nha! Sẵn tiện qua xử nó luôn! Chậc chậc một công đôi chuyện.

Nói là làm, Vương Ly Tâm xuống nhà xách xe đạp chạy qua nhà Thái Thu. Nếu mà Vương Ly Tâm biết trước được tương lai của mình là phải xuyên qua cuốn ngôn tình cẩu huyết vừa đọc thì cho dù có chết Vương Ly Tâm cũng không lết xác ra ngoài đường. Nhưng đó là nếu thôi .

Vương Ly Tâm vừa đạp xe, vừa cắm tai nghe bật max loa , vừa hát. Cái thói quen như vậy đã gây ra tai nạn cho Vương Ly Tâm. Vương Ly Tâm không biết là có một chiếc xe ô tô lao như điên về phía Vương Ly Tâm. Mọi người trên đường thì đã né hết rồi nhưng họ thấy một cô gái vẫn còn đạp từ từ phía trước. Họ hoảng la lớn kêu Vương Ly Tâm tránh ra !!! Nhưng sao mà nghe đc khi cái vặn max loa rồi chứ. Vương Ly Tâm thấy mọi người la ó, khua tay loạn xạ chỉ chỉ phía sau thì tưởng có người nổi tiếng nên quay lại. Vương Ly Tâm trừng mắt lớn nhìn chiếc xe phía sau đang lao đến mình , trong khi đó bản thân sợ hãi đến độ chân vẫn đạp chậm. Trước mắt thấy chiếc xe đã lao đến Vương Ly Tâm mới phản ứng thì đã muộn. Vương Ly Tâm cảm giác mình đang bay một cách mạnh mẽ, tuy lúc nhỏ ước mơ đc bay nhưng bay giờ Vương Ly Tâm vẫn cứ trừng mắt ,mọi thứ diễn biến quá nhanh. Vương Ly Tâm thấy thân thể của mình bắt đầu tiếp đất, lết một đường dài, đau đau quá mẹ ơi! Ý thức cuối cùng sắp mất đi thì Vương Ly Tâm thấy quyển ngôn tình nằm kế bên đang phát sáng, rồi thế là Vương Ly Tâm chìm vào bóng tối!

------ tuyết phân cách của tg------

Ta đây lần đầu tiên mới viết truyện, ai đọc thì mừng không thì thôi , đừng chửi ta nhé !

Định nói gì quên rồi! Nhớ thì ta nói ahihi! À ta viết văn tệ lắm, có sai chính tả. Ta chỉ đọc truyện thôi còn đây là lần đầu viết!

Ai không thích thì có thể không coi :)))) ai coi ta cảm ơn ạ

Bình Luận (2)

  1. user
    Yui Yotsuba (3 năm trước) Trả Lời

    Hay quá!!! Ra chương mới đi tác giả!!!

  2. user
    Wendy (4 năm trước) Trả Lời

    hóng quá bà tác giả ơi, truyện hay ghê, chứng nào có tiếp vậy huhuhu

Thêm Bình Luận