Chương 1.0

Đó là vào năm 2006. Vì ba mẹ cậu phải chăm sóc bà nội đã già nên chỉ có một mình cậu ở nhà từ thứ Hai đến thứ Sáu.

Mỗi lần về nhà đều chỉ có một mình cậu, cậu rất sợ cô độc. Cậu không biết phải làm gì để làm dịu đi sự chán nản trong lòng cậu. Lần nào cậu cũng là người ra về cuối cùng trong công ty. Đồng nghiệp trong công ty nói rằng cậu là một người rất tận tâm.

Nhưng thực ra, bọn họ chưa từng nghĩ rằng cậu sẽ phải ở một mình khi trở về nhà. Trong những ngày tháng cô độc đó, Chúa đã cho cậu một cơ hội, để cậu có thể gặp gỡ một người đàn ông chỉ là tình cờ nhưng lại khiến cậu khắc cốt ghi tâm. Người đàn ông này đã cùng cậu trải qua một khoảng thời gian tầm một tháng, cậu vẫn còn cảm thấy khuôn mặt nóng bừng mỗi khi nhớ về những ngày tháng đó.

Khùng quá.

Hai người quen nhau rất đơn giản, cậu đang trò chuyện trong một nhóm QQ của bạn bè, đột nhiên có một người thêm cậu vào cuộc trò chuyện riêng tư. Cậu thường thận trọng, nhưng lần này cậu không biết vì lý do gì mà cậu lại bắt đầu trò chuyện riêng với anh ấy. Chắc là bởi vì trái tim cô đơn của cậu.

Rất nhanh hai ngươi liền trò chuyện rất thân thiết. Anh ấy nói rằng anh ấy là một người lính vừa trở về thành phố và đang tìm kiếm việc làm. Anh là kiểu người sẵn sàng đảm nhận tất cả, khi nhìn thấy người mình thích anh ấy sẽ làm mọi thứ. Anh chính là một người đàn ông thực thụ.

Cậu không biết có phải người lính nào cũng giỏi nói chuyện như vậy hay không, giống như sau khi huấn luyện quân sự, một hai nữ sinh trong trường sẽ giữ liên lạc với mọi người.

Dù sao đi nữa, thời điểm hai người tán gẫu, cậu càng ngày càng vui vẻ hơn.

“Chúng ta hãy gặp nhau nhé,” Anh nói.

"Được." Cậu liếc nhìn thời gian, dù sao cũng chỉ mới chín giờ tối, cậu thực sự đang viết ra những dòng này, mọi người đều biết chuyện gì sẽ xảy ra, quả thật không có tình huống "phong hồi lộ chuyển".

*Phong hồi lộ chuyển: đột nhiên thay đổi 180°

Hai người thực sự đã làm điều đó vào đêm hôm ấy.

Bây giờ nhớ đến việc nằm trong vòng tay của anh thật sự rất thoải mái, cậu cảm thấy thật tuyệt khi được anh âu yếm và ôm ấp.

Hai người nhanh chóng tìm được một khách sạn gần địa điểm đã hẹn.

Thành thật mà nói, anh ấy trông rất giống một người lính.

Gầy nhưng rất chắc chắn.

Những đường nét cứng rắn trên khuôn mặt giống như đang được chặt bằng dao và rìu.

Tuy nhiên, anh lại thấp hơn cậu nửa cái đầu.

Vừa bước vào căn phòng ở khách sạn, anh ấy đã tiến đến gần cậu, nắm lấy tay cậu và nói: "Em muốn tắm trước? Hay chúng ta tắm chung?"

"Tắm chung." Cậu không biết tại sao anh ấy lại nói như vậy, cậu không biết cũng không dám nhìn anh, cậu có thể cảm nhận được trên khuôn mặt lại nóng bừng lên rồi.