Chương 31: Cô Tự Mình Đi Đàm Phán

Mạc Tư Quân nghe thấy lời của Đường Hoài An, cảm xúc căng chặt dần dần dịu lại một chút, trước đó chuyện trong lọ thuốc của Đường Gia Hân bị tiêm insulin anh đã điều tra được một chút manh mối, hình như quả thật không phải là do người phụ nữ trước mắt này làm.

Chỉ là người thật sự làm chuyện này là ai, anh tạm thời vẫn chưa có tra ra được.

Dù sao mấy ngày trước sau khi chuyện đó xảy ra, Đường Hoài An lúc đó đều bị anh giam lỏng ở trong biệt thự, về sau thông qua kiểm tra băng ghi hình trong biệt thự, căn bản không có phát hiện dấu hiệu Đường Hoài An từng trốn ra ngoài, nếu nói người đàn ông giả dạng thành bác sĩ kia thật sự là bị Đường Hoài An mua chuộc, không, thời gian hoàn toàn không khớp.

Mạc Tư Quân nghĩ đến đây, quyết định cho người phụ nữ này một cơ hội nữa, xem thử trong chuyện này cô sẽ không tự lượng sức mình như nào.

Đột nhiên, trong đầu vụt qua hình ảnh hôm đó cô được người đàn ông khác đích thân đưa đến bệnh viện, suy nghĩ trong lòng càng thêm mãnh liệt hơn.

Đường Hoài An nhìn chằm chằm Mạc Tư Quân, mong đợi nhìn thấy một chút hy vọng từ trong đôi mắt không hề có độ ấm đó.

Cuối cùng, cô nghe thấy Mạc Tư Quân nói: “Hai ngày sau tôi sẽ bàn bạc một số chuyện cụ thể với người sẽ tiếp quản đó, cô nếu như thật sự muốn lấy lại công ty của mẹ cô, có thể cùng tôi tham gia, nhưng đến lúc đó đừng mong chờ tôi sẽ giúp cô, hoàn toàn mặc cô đi thương lượng.



Cũng giống như trước, vẻ mặt của Mạc Tư Quân tràn ngập sự khinh thường và chán ghét, chỉ là lần này theo Đường Hoài An thấy lại là một cơ hội bắt buộc phải túm chặt.

Bữa tiệc tối hai ngày sau, Đường Hoài An cùng Mạc Tư Quân tham gia.

Nơi hẹn bàn bạc là một khách sạn thương vụ rất lớn.

Trên đường đi tới phòng bao, trong lòng Đường Hoài An có hơi thấp thỏm, đây là lần đầu tiên cô bàn bạc hợp tác với người khác, vì để lát nữa càng nắm chắc, cô mở miệng hỏi: “Ông chủ tối nay là một người như thế nào?”

Sắc mặt của Mạc Tư Quân âm trầm, châm chọc nói: “Người phụ nữ nhẫn tâm như cô, năm đó có thể làm ra nhiều chuyện khiến người ta khinh thường như vậy, nếu nói cô không có chút tâm cơ, tôi tuyệt đối không tin, nếu cô đã có thủ đoạn như vậy, còn sợ không xử được người khác sao?”

Đường Hoài An nghe những lời khó nghe này của Mạc Tư Quân, trong lòng dâng lên một sự tức giận, đang chuẩn bị mở miệng phản bác, điện thoại trong túi đổ chuông, cầm lên xem, vậy mà là Phó Tùng Lâm gọi đến.

Đường Hoài An chợt sững người, vô thức nhìn sang Mạc Tư Quân, Mạc Tư Quân sớm đã nhìn thấy cái tên gai mắt đó trên màn hình điện thoại, một cỗ lửa giận cháy bừng bừng trong lòng, khi nhìn sang Đường Hoài An lần nữa, trong ánh mắt đã tràn ngập sự giận dữ sắc bén.

Đường Hoài An cắn răng, ấn nút nghe: “Alo.



Giọng nói của người ở đầu dây bên kia vẫn ôn hòa như vậy: “Nghe nói cậu bị bệnh rồi, sao rồi, sức khỏe vẫn tốt chứ?”

Đường Hoài An cầm điện thoại, thấy Mạc Tư Quân giận dữ, nhất thời không biết nên trả lời như nào.

Đột nhiên, điện thoại trong tay bị giằng lấy, Đường Hoài An sửng sốt thốt lên, điện thoại bị đập mạnh xuống đất, màn hình lập tức vỡ tan tành.

“Anh làm gì thế!”

Sát khí bừng bừng trong mắt Mạc Tư Quân, bước lên một bước bóp cằm của Đường Hoài An: “Tôi nhớ tôi lần trước đã cảnh cáo cô, không được qua lại quá thân thiết với người đàn ông khác, Đường Hoài An, cô không được thỏa mãn du͙© vọиɠ như vậy sao?”

Đường Hoài An trợn to mắt với vẻ khó tin, sáu từ không được thỏa mãn du͙© vọиɠ như kim châm đâm vào lòng tự tôn của Đường Hoài An, cũng đâm xuyên trái tim của cô.

“Mạc Tư Quân anh sao có thể nói tôi như vậy chứ, hai năm nay kết hôn với anh tôi chưa từng làm bất cứ chuyện gì có lỗi với anh cả.



Mạc Tư Quân xua tay: “Không cần giải thích, nếu cô có tài câu dẫn đàn ông như vậy, vậy tôi chờ xem cô lát nữa làm sao xử được người hợp tác đó.



Trong hành lang không ngừng có người qua lại, có nhiều người ngước mắt nhìn hai người đang tranh cãi, Đường Hoài An ngại nhiều người, không muốn tranh cãi với Mạc Tư Quân nữa, cô kìm nén lửa giận trong lòng: “Chuyện này để sau rồi nói, người bên trong chắc đợi lâu rồi.



Khi cất bước, Đường Hoài An mới biết chân của cô có hơi mềm nhũn, thì ra bất luận như thế nào, trái tim của cô sẽ bởi vì bất kỳ một câu nói nào của Mạc Tư Quân mà dao động, thật là tức cười đến đáng thương.

Khoảnh khắc đẩy cửa phòng bao ra, Đường Hoài An nhìn thấy người đang ngồi trên sô pha uống trà thì cô hoàn toàn không có ngờ người tiếp quản công ty trong miệng Mạc Tư Quân vậy mà sẽ là Triều Thế Minh.

Khác với lần gặp mặt trước, Đường Hoài An lần trước căn bản không có chú ý quá nhiều vào Triều Thế Minh, giờ phút này người này khoác một bộ vest màu lam, nếu như không nhìn đôi mắt sâu thẳm đó, Triều Thế Minh bây giờ toàn thân trên dưới đều toát ra một kiểu phong độ nho nhã.

Đường Hoài An không có ngờ sẽ lần nữa gặp anh ta ở đây, cả người lập tức sững ra.

Triều Thế Minh thích thú từ trên ghế đứng dậy, đi về phía Đường Hoài An, anh ta chìa tay về phía cô: “Cô Đường, chúng ta lại gặp mặt rồi.



Đường Hoài An bắt tay một cách tượng trưng, trên mặt nở một nụ cười nghề nghiệp.

Mạc Tư Quân ở bên cạnh lạnh lùng nhìn tất cả.

“Thì ra Triều tổng là người muốn tiếp quản công ty thiết kế váy cưới Hoa Uẩn.

Triều Thế Minh khẽ mỉm cười: “Không sai, tình hình cụ thể Mạc tổng trước đó cũng đã nói với tôi qua điện thoại rồi, nghe nói đây là công ty mà mẹ của cô Đường kinh doanh lúc còn sống.

Mạc tổng chuẩn bị dùng giá thấp hơn thị trường ba lần để chuyển nhượng công ty này cho tôi, không biết cô Đường thấy như thế nào?”

Trái tim của Đường Hoài An bỗng siết lại, ánh mắt sáng trong mà giận dữ tỏa ra, cô quay đầu chất vấn Mạc Tư Quân: “Giá thấp hơn thị trường ba lần? Anh đang nói đùa sao?”

Mạc Tư Quân bật cười một tiếng, nói: “Công ty này đã được tôi thu mua, dùng giá như nào bán ra tôi nói là được, cho dù tôi bây giờ muốn tặng không cho người khác, cô cũng không can thiệp được.



Đường Hoài An tức đến mức nghiến răng người cũng run rẩy, giọng nói của cô bỗng cất cao hơn vài phần: “Tôi không đồng ý!”

Mẹ đã từng là nhà thiết kế váy cưới nổi tiếng như vậy, thực lực và danh dự của bà người đời đều nhìn thấy, trước khi bà nổi tiếng, công ty này có thể nói là toàn bộ tâm huyết của mẹ, một người phụ nữ tay trắng lập nghiệp, mắt thấy rõ đã có danh vọng rất cao, lại cùng người chồng luật sự ưu tú của mình bị thiêu chết ở trong vụ hỏa hoạn.

Mạc Tư Quân xem thường sản nghiệp mà mẹ cô dốc lòng gây dựng, Đường Hoài An tuyệt đối không cho phép.

Triều Thế Minh thấy tình cảnh này, trong lòng thật sự khá ngạc nhiên, bên ngoài chỉ đồn quan hệ của vợ chồng Mạc Thị không tốt, nhưng anh ta không ngờ vậy mà đã đến tình trạng này, có điều nhìn người phụ nữ nhỏ với vóc dáng mảnh mai trước mắt này, gương mặt nhỏ cũng đỏ bừng vì tức giận, anh ta vậy mà! sinh ra một chút ý nghĩ thương hoa tiếc ngọc.

Nhất là khi nhìn thấy gương mặt cương quyết đó của Mạc Tư Quân, loại ý nghĩ này trong lòng anh ta càng lúc càng mãnh liệt, hai người đều là bá chủ của đế quốc thương nghiệp, hẳn không ai chứa được ai, Triều Thế Minh cười lạnh một tiếng trong lòng, bước một bước về phía hai người đang tranh cãi.