Chương 1: Không Muốn Kết Hôn (1)

Vũ Ánh Tuyết như muốn phát điên

lên!

Cô chỉ mới hai mươi tuổi mà cha và mẹ kế lại muốn gả cô cho một gia đình giàu có bậc nhất của thành phố Thiên Nam. Vũ Ánh Tuyết biết cô đã được hứa hôn với một người trong Phạm gia. Nhưng điều khiến cô tức giận muốn phát điện chính là: người chồng tương lai của cô chính là gia chủ của Phạm gia.

Gia chủ Phạm gia! Đó chắc hẳn là một ông già 50 hoặc 60 tuổi!

Tất nhiên là cô sẽ từ chối! Làm sao một cô gái trẻ đẹp, tài năng như cô có thể chấp nhận đánh đổi thanh xuân để bên một ông già U60 chứ. Đó sẽ là một trò cười cho thiện hạ.

Lúc này, Vũ Ánh Tuyết đang ở trong một quán Bar mà cô vẫn thường hay lui tới. Tức giận, Vũ Ánh Tuyết uống cạn một ly rượu mạnh, đôi mắt cô hiện lên sự kiên quyết, hơi thở của cô tràn đầy sự căm phẫn. Tay cô siết chặt rồi đứng bật dậy, đi đến giữa sân khấu của quán Bar và giật lấy micro của cô ca sĩ.

Cô có vẻ đã ngấm men rượu, nhưng khuôn mặt cô vẫn toát lên vẻ đẹp dịu dàng, thanh khiết cùng nụ cười hé lộ chiếc răng khểnh xinh xắn

"Mọi người yên lặng, tôi có vài điều muốn nói."

Quán Bar đang ồn ào bởi tiếng nhạc sôi động thì đột nhiên im lặng, chỉ có vài tiếng xì xào qua lại. Vũ Ánh Tuyết nở nụ cười hài lòng. Cô giơ cao một chiếc thẻ ngân hàng trong tay:

"Trong thẻ này có một trăm triệu."

Cô im lặng một giây, rồi nói tiếp: "Tối nay, ai đi cùng tôi thì một trăm triệu này, chính là của người đó!"

"Tôi sẵn sàng..."

"Tôi sẵn sàng..."

Tất cả những người trong quả Bar đột nhiên sôi sục lên và giơ tay đăng ký.

Điều này khiến không khí quán Bar đang im lặng bỗng náo nhiệt trở lại. Không chỉ các chàng trai mà nhiều cô gái cũng thèm khát số tiền từ trên trời rơi xuống ấy. Nhưng có lẽ các chàng trai là những người háo hức nhất vì vừa được người đẹp vừa có tiền.

Cô gái đứng trên sân khấu vẫn còn rất trẻ, trên khuôn mặt vẫn giữ nét thuần khiết, ngây thơ của một cô gái mới lớn. Cô chẳng khác nào một bông hoa dại vừa mới chớm nở, không sắc sảo nhưng vô cùng quyến rũ.

Nhiều người tự hỏi không biết ai sẽ là người may mắn được trải qua một đêm với cô trẻ xinh đẹp này. Đấy còn chưa kể đến việc có được khoản tiền một trăm triệu béo bở mà không cần phải nhọc công!

Vũ Ánh Tuyết rất hài lòng với khung cảnh náo nhiệt vừa rồi, nhưng thật không may cho cô... vì bọn đàn ông ở đây quá xấu xí. Tuy miệng nói là bất kỳ ai cũng được nhưng thâm tâm cô vẫn muốn tìm kiếm một anh chàng đẹp trai. Vì vậy..

Cô đã từ chối tất cả!

Cô đảo mắt quan sát như một chiếc radar đang quét pham vi hoạt động. Ánh mắt của cô quét xuống khán giá, và cuối cùng bị khóa ở góc của quán Bar. Người đàn ông mặc một bộ đồ cao cấp màu đen, dáng người cao và thẳng. Anh ta có một cặp lông mày thanh tú, toát ra khí chất khó tả làm anh trở nên nổi bật hơn. Đây đúng là cực phẩm của tạo hóa.