Chương 4

Tống Duyệt nhàn nhã rút điện thoại ném cho tên đại ca. Y hất hàm tỏ ý hắn hành động theo kế hoạch. Chính hắn cũng ôm lòng muốn xem trò vui nên động tác mau lẹ, nhanh chóng gọi cho Khải Duy ThụyĐiện thoại vưà đổ qua hai hồi chuông đầu bên kia đã nhấc máy, giộng nói mười phần ôn nhu

- Duyệt Duyệt, nhớ anh sao?

Tên bắt cóc dở khóc dở cười, hắn thầm nghĩ, cái vị chủ tịch này cũng thật là biệt nữu, yêu ghét không phải thể hiện quá mức rõ ràng rồi chứ? Đằng nào cũng là vợ chồng trên danh nghĩa mấy năm, thái độ này không khỏi quá tổn thương người rồi đi

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng hắn cũng mang tâm trạng hả hê khi người gặp nạn mà nhìn Hà Khương, người này thiệt ngu hết chổ nói.

Hắn hắng giọng điều chỉnh giọng nói của mình

- Alo, chào ngài, Khải tổng

Khải Duy Thụy đang trong văn phòng làm việc, một tay cầm bút, một tay cầm điện thoại vẻ mặt thập phần thoải mái. Đột nhiên nghe được một giọng nói xa lạ hắn không khỏi ngẩng ra, nghĩ rằng mình nhìn nhầm, lại xem điện thoại xác nhận lại lần nữa, nhưng tên người gọi rõ ràng là Tống Duyệt vậy nguờ đang nói chuyện là ai?

Hắn cau mày, giọng nói trở nên lạnh lẽo

- Anh là ai, sao lại cầm điện thoại của Duyệt Duyệt?

Tên đại ca nhếch mép: Duyệt Duyệt, gọi cũng thật thân mật

- Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là chuyện tôi chuẩn bị nói với ngài đây, mong Khải tổng nghe cho rõ

Khải Duy Thụy bị thái độ của người này thành công chọc giận

- Có chuyện gì mau nói, úp úp mở mở làm gì, còn nữa Tống Duyệt đâu?

- Ngài đừng lo, bảo bối của ngài đang ở đây, không có vấn đề gì, chỉ là hiện tại là vậy nhưng sau này thì không chắc được. Chỉ cần Khải tổng cho tôi ít tiền lẻ ăn cơm thì tôi đảm bảo bảo bối nhỏ của ngài bình an vô sự, không mất sợi tóc nào

Khải Duy Thụy đứng bật dậy, nét mặt âm trầm

- Mày bắt cóc em ấy?

- Ngài đừng nói khó nghe như vậy, chỉ là mời người về đây uống trà mà thôi

Khải Duy Thụy nghiến răng nghiến lợi

- Nói điều kiện

Tên đại ca phì cười

- Điều kiện rất đơn giản, ngài chỉ cần chuẩn bị 2000 vạn, chiều nay chúng ta gặp nhau. Nên nhớ một monhf ngài đến đây, không được báo cảnh sát, nếu không thì tôi sẽ không đảm bảo an toàn cho bảo bối nhỏ của ngài đâu, địa điểm tôi sẽ báo sau, vậy nhé